Chương 44: Gặp Gỡ Trì Hiền 4
"Đó không phải nhà của ta, đó là nhà của các ngươi và Trì Tiêu Tiêu."
Trì Hiền tưởng rằng Vân Xu vì Trì Tiêu Tiêu nên mới không muốn về nhà, vội vàng nói:
"Anh cả đã bắt Trì Tiêu Tiêu rời khỏi nhà rồi, bây giờ bọn ta đều đang chờ ngươi về. Ta thề rằng bọn ta sẽ cố gắng hết sức để bù đắp cho ngươi, ngươi muốn gì bọn ta cũng đều nghĩ cách cho ngươi."
Vì vậy ngươi có muốn trở về với ta không?
Trì Hiền không hề nói ra câu cuối cùng nhưng ánh mắt đầy kỳ vọng của hắn đã nói lên tất cả, hắn mong muốn Vân Xu về cùng với hắn.
Khóe môi Quý Thừa Tu cong xuống, người em Trì Châu này quả là không biết điều.
Vân Xu có chút bực bội, điều mà trước nay nàng bận tâm không phải Trì Tiêu Tiêu, ngoài anh cả ra, nàng không thích một ai trong Trì gia, sự dây dưa của Trì Hiền khiến nàng dần mất đi kiên nhẫn.
"Ta không cần các ngươi bù đắp, bây giờ thế này đã tốt rồi, mọi người không ai làm phiền ai."
Vân Xu nói rõ từng câu từng chữ:
"Ta nói ra những lời này không phải vì ta nhất thời tức giận mà là vì ta nghĩ rằng mối quan hệ giữa ta và các ngươi tốt nhất nên giữ trạng thái như bây giờ."
"Trong chuyện này nhất định có hiều lầm, Vân Xu, bọn ta là người thân của ngươi, là vì người khác ác ý chia cắt ngươi và bọn ta nhiều năm qua, đáng lẽ ra ngươi phải lớn lên cùng với ta."
Trì Hiền không thể tin em gái lại nghĩ như vậy, hắn vô thức tiến tới gần Vân Xu và chìa tay ra nhưng lại bị Quý Thừa Tu ngăn lại rồi hất thật mạnh sang một bên.
Vân Xu đứng phía sau Quý Thừa Tu, thấy Trì Hiền vẫn còn muốn dây dưa, nàng hít một hơi thật sâu rồi nói:
"Không phải cứ có quan hệ máu mủ thì có thể trở thành người thân, các ngươi biết rõ điều này nhất không phải sao?"
"Đừng nói những chuyện bất khả thi nữa, ta sẽ không trở về Trì gia đâu, ta ——"
Vân Xu mím môi:
"Ta không thích các ngươi."
Ánh mắt trong trẻo và sâu thẳm của nàng nhìn thẳng vào Trì Hiền, Trì Hiền lộ ra vẻ mặt như bị sét đánh.
Quý Thừa Tu nhận ra được cảm xúc của Vân Xu nên liền quyết định kết thúc vở kịch này, hắn đáng ra không nên nể mặt Trì Châu để Trì Hiền ở đây nói những lời vô nghĩa.
Hắn nhìn Trì Hiền với vẻ khinh thường, ánh mắt dịu dàng ra ý cảnh cáo, vì nghĩ đến việc Vân Xu vẫn còn ở đó nên hắn mới không nói ra những lời khó nghe.
"Trì nhị thiếu, ngươi nên quay về đi, đừng đến quấy rầy Xu Xu nữa, ta nghĩ trước đây Trì Châu cũng đã nói rõ ràng với các ngươi rồi, Vân Xu sẽ không về Trì gia đâu."
Vân Xu đang đứng ở phía sau cũng không nói gì thêm, thầm đồng tình với lời nói của hắn.
Ánh mắt Trì Hiền miên man đau đớn nhìn bóng lưng hai người họ rời đi, những gì vừa mới xảy ra hoàn toàn đi lệch khỏi dự tính ban đầu của hắn. Vân Xu thật sự rất ghét hắn, không muốn trở về Trì gia, cũng không muốn gọi hắn một tiếng anh trai.
Trì nhị thiếu trước nay luôn sống rất phóng khoáng và tùy ý, bất kể hắn làm gì cũng đều có người bao che cho hắn, lúc nhỏ thì có bố mẹ, lớn lên thì có anh cả, cho đến hôm nay, có lẽ Vân Xu là người đầu tiên khiến hắn nếm đủ mùi vị thất bại.
Khóe mắt ngập vẻ chua xót, Trì Hiền nắm chặt nắm tay rồi thất thần rời đi.
Trì Châu vừa về đến nhà thì ngay lập tức phát hiện tâm trạng của Vân Xu có chút buồn bã so với ngày thường. Hắn vẫn bình tĩnh trò chuyện với nàng, dỗ dăm ba câu và hứa sẽ dành một ngày cuối tuần ở nhà cùng với nàng, Vân Xu cuối cùng cũng vui vẻ trở lại.
Khuôn mặt đẹp đẽ lần nữa lại toát lên nụ cười mê đắm lòng người.
Trì Châu ngước mắt lên thì nhìn thấy vẻ mặt đang đố kỵ của Quý Thừa Tu, hắn liền nháy mắt ra hiệu bảo Quý Thừa Tu đến phòng sách, hắn muốn biết hôm nay Vân Xu đã xảy ra chuyện gì.
Qua khe hở cửa phòng sách có thể thấy rõ Vân Xu đang chăm chú xem tivi, Trì Châu chậm rãi đóng cửa phòng lại.
Thật hiếm khi chứng kiến Quý Thừa Tu không bày ra vẻ mặt ôn hòa của một thiếu gia, mà thay vào đó mặt hắn cau có như vừa mới ăn chanh:
"Ta dỗ Xu Xu cả buổi mà tâm trạng nàng ấy vẫn không khá lên, ngươi thì hay rồi, mới dỗ vài câu mà đã khiến nàng ấy vui vẻ trở lại."
Vẻ mặt Trì Châu vẫn rất bình tĩnh, trong lòng thầm đắc ý nói:
"Cũng hết cách, ai bảo trong lòng Xu Xu ta chiếm vị thế cao nhất làm gì."
"Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Còn không phải do em trai của ngươi sao, không biết từ đâu mà hắn biết được địa chỉ nên đã chạy đến, khi vừa đến khu phố thì gặp phải ta và Xu Xu...."
Quý Thừa Tu kể hết mọi chuyện cho Trì Châu nghe, cũng không thêm mắm dặm muối gì vì hắn tin Trì Châu biết rất rõ tính cách của Trì nhị thiếu.