Chương 54: [Dịch] Xuyên Nhanh: Vạn Người Mê Khuynh Đảo Chúng Sinh

Đụng Độ 2

Phiên bản dịch 4759 chữ

Chương 54: Đụng Độ 2

Mẹ Quý ung dung ngồi xuống, bắt đầu chọn lựa những mẫu trang phục ưng ý, tuy nói muốn đi dạo phố, nhưng thật ra mẹ Quý chỉ muốn hưởng thụ cảm giác được chọn đồ Vân Xu, người xinh đẹp như thế mặc lên quần áo mà bà chọn, chắc chắn là một loại cảm giác thỏa mãn khó nói bằng lời.

Nhân viên cửa hàng trên khuôn mặt vẫn giữ nguyên nét cười tươi rói, cho đến khi ánh mắt chạm vào một nam một nữ đi ở đằng sau.

Chàng trai dáng người đĩnh đạc, vầng trán lộ ra một cỗ khí chất nho nhã lịch thiệp, trên mặt dường như lúc nào cũng mang theo nét cười dịu dàng như gió xuân.

Cô gái bị hắn giấu sau lưng bước lên phía trước, nhân viên nụ cười trong phút chốc cứng đờ, nhịp tim đập mạnh liên hồi, trong một khắc như thể quên mất hô hấp, thần trí bị dung nhan tuyệt thế trước mắt mê hoặc, chỉ có thể đứng ngơ một chỗ như trời trồng.

Mãi đến khi chàng trai ho nhẹ một tiếng, nhân viên cửa hàng mới miễn cưỡng hoàn hồn, sắc mặt đỏ lên, một phần vì sự thất thố vừa rồi, một phần cũng vì dung mạo mĩ miều kia.

Mẹ Quý không nói gì, bà biết rõ lực sát thương của Vân Xu, cũng thấu hiểu mà gật gật đầu, ý bảo không sao.

Vài phút sau.

“Xu Xu, tới thử chiếc váy này một chút.”

Mẹ Quý vừa tủm tỉm cười vừa cầm chiếc váy đưa cho Vân Xu, trên tay cô nhân viên đứng kế bên còn có ba bộ khác.

Vân Xu nhận lấy quần áo, dưới ánh mắt nhiệt tình của mẹ Quý không có cách nào cự tuyệt đành ngoan ngoãn vào phòng thử đồ.

Khi phòng thử đồ một lần nữa được mở ra, ánh mắt mọi người trong phút chốc đều tập trung hết trên người nàng.

Cô gái dáng người uyển chuyển chậm rãi bước ra, chiếc váy dài tôn dáng màu xanh biển ôm trọn vòng eo thon thả mềm mại, những cánh bướm được đính trên tà váy trước nhẹ nhàng lay động theo mỗi nhịp bước, tạo nên một vẻ đẹp thanh thoát yêu kiều, nhưng vẻ đẹp ấy lại được đặt cạnh chiếc dung mạo có một không hai, trong nháy mắt liền trở nên lu mờ.

Trong tiệm không gian yên lặng như tờ, mọi người nhịn không được nghĩ, người đẹp như vậy cho dù có khoác lên chiếc bao tải, hẳn cũng là một mỹ cảnh nhân gian đi.

Mẹ Quý là người hoàn hồn đầu tiên, nghiêng đầu nhìn bên cạnh, Quý Thừa Tu quả nhiên vẫn ngốc lăng nhìn chằm chằm Vân Xu không chớp mắt, cuốn tạp chí đã xem hết mà tay hắn vẫn vô thức lật mở, bà âm thầm lấy ra chiếc di động chụp lại bộ dáng ngây ngốc hiếm có của con trai.

Đây đúng là đoạn hồi ức quý giá, đợi lát nữa gửi cho ba hắn cùng thưởng thức một chút.

“Xu Xu mặc chiếc váy này quả nhiên rất đẹp, Thừa Tu đều nhìn đến ngây người rồi.”

Mẹ Quý trêu ghẹo nói.

Quý Thừa Tu thái độ thẳng thắn, không chút che giấu mà khen ngợi:

“Xu Xu vẫn luôn rất xinh đẹp.”

Lời hắn nói ra chân thành tựa như đang nói về một điều chân lí hiển nhiên.

Ánh mắt Vân Xu nhẹ nhàng rũ xuống, đôi lông mi đen dài cong vút khẽ rung động, đôi gò má trắng mịn thêm chút phiếm hồng rung động lòng người, nàng cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Mẹ Quý cố gắng kìm chế không để lộ ra nụ cười quá mức lộ liễu, bà dường như đã tưởng tượng ra một viễn cảnh tương lai tốt đẹp khi Vân Xu trở thành con dâu của mình, bình tĩnh, phải thật bình tĩnh, không thể dọa người ta chạy mất được, e rằng đến lúc đó khóc không ra nước mắt mất.

Sau khi thử bộ thứ nhất, mẹ Quý lại để Vân Xu thử rất nhiều bộ khác, bộ nào cũng đều được chọn mua, còn có vài chiếc chưa thử qua, trông khá đẹp cũng được mua về, đóng gói xong cho người mang đến nhà.

Khi tiễn khách ra về, tiệm chủ cười đến không khép được miệng, doanh thu hôm nay bán được còn nhiều hơn cả ba tháng trước cộng lại, cuối cùng nàng cũng nhìn thấy lợi nhuận đang vẫy tay với mình.

Tiếc nuối duy nhất chính là, nàng ngỏ lời muốn được chụp ảnh chung với Vân Xu tiểu thư nhưng bị từ chối rồi.

Mấy người nhân viên đứng phía sau cũng chỉ biết than ngắn thở dài, một đại mỹ nhân như vậy cũng không biết đến bao giờ mới có cơ hội được gặp lần hai.

Mua quần áo xong, mẹ Quý còn muốn mua cho Vân Xu thêm vài món trang sức, bảo tài xế ngay lập tức lái xe đến trung tâm vàng bạc lớn nhất ở đây.

Trùng hợp chính là, khi đang đi thì chạm mặt với những người mà họ không ngờ đến sẽ gặp ở đây…mẹ Trì và Trì Tiêu Tiêu.

Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà, Quý Thừa Tu nhịn không được nghĩ.

Mẹ Trì đang cầm một chiếc vòng tay bạch ngọc, chuẩn bị tự mình giúp Trì Tiêu Tiêu đeo lên, nhưng tại khoảnh khắc phát hiện ra Vân Xu, bà lập tức đem tay rụt trở về như phải bỏng.

Động tác đột ngột đó cũng khiến Trì Tiêu Tiêu giật nảy mình.

Nàng không hiểu vì sao mẹ Trì vừa rồi còn tươi cười, nhưng một giây nét mặt liền thay đổi như vậy, còn mang theo một tia chột dạ.

Đến khi nhìn theo tầm mắt của bà, đôi mắt Trì Tiêu Tiêu mới trừng lớn, nàng đã quá quen thuộc với hình dáng kia, chính bởi sự tồn tại của Vân Xu, bản thân nàng mới lưu lạc đến bước đường này, Vân Xu thực sự chính là kẻ địch không đội trời chung của nàng.

Bạn đang đọc [Dịch] Xuyên Nhanh: Vạn Người Mê Khuynh Đảo Chúng Sinh của Nguyệt Dạ Sanh Ca

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!