Chương 53: Đụng Độ
“Điều kiện để hai người chung sống hòa thuận chính là phải tôn trọng và tin tưởng lẫn nhau.”
Vẻ đẹp đó rất dễ dàng khiến lòng người sinh tà niệm, bà không mong muốn con trai mình đánh mất nguyên tắc làm người cơ bản nhất, cũng không mong muốn Vân Xu đứa nhỏ kia phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa.
Quá khứ tàn khốc kia đã tạo thành những ảnh hưởng cực lớn đối với Vân Xu, tính cách nàng trong sáng thuần khiết lại yếu đuối, hiện tại không thể một mình chống chọi lại phong ba bão táp.
“Ta biết.”
Quý Thừa Tu vẫn nguyên vẹn ý cười, chính vì thế hắn mới chọn cách mưa dầm thấm lâu, để Vân Xu dần dần làm quen với hắn, cho đến khi không thể rời xa hắn nữa.
Đương nhiên điều kiện là chung quanh không có tình địch nào có khả năng tranh giành, hắn mới có thể từng bước từng bước tiến tới.
Mẹ Quý không biết những rối ren trong lòng hắn, nhẹ nhàng thở phào một hơi, ngay sau đó lại nở nụ cười:
“Còn nữa, ngươi có nhìn ra Vân Xu đối với ngươi có hảo cảm không?”
“Vâng, nàng đối xử với ta cũng giống như với Trì Châu vậy.”
Quý Thừa Tu thả lỏng dựa lưng vào sô pha, âm thanh dịu dàng có chút trầm thấp.
Nàng dường như chỉ coi hắn như anh trai, đây cũng là điều khiến hắn buồn phiền nhất, không biết phải làm sao để thay đổi quan niệm của Vân Xu.
Phòng khách trong phút chốc bỗng trở nên lặng thinh, Quý Thừa Tu sau một hồi lâu không thấy mẹ nói gì, hắn
Hai mẹ con nhìn nhau.
Mẹ Quý kìm chế để không manh động gõ vào đầu thằng con trai một cái, bà không thể hiểu nổi nói:
“Ngươi chẳng lẽ không nhìn ra tình cảm mà Vân Xu đối với ngươi chính là tình cảm giữa nam và nữ hay sao?”
Lần này đến lượt Quý Thừa Tu ngẩn ra, hắn có nghe lầm không, Xu Xu đối với hắn có loại tình cảm này sao?
Phu nhân thanh tao cao quý trực tiếp che miệng lại cười thành tiếng, bà không ngờ tới cậu con trai trước nay luôn giỏi bày mưu lập kế của mình ngay cả điểm này cũng không nhận ra, chẳng lẽ là kẻ trong cuộc thì mê, người ngoài cuộc thì tỉnh sao?
Ánh mắt Vân Xu nhìn hắn cùng với nhìn Trì Châu có chút không giống, hoặc có lẽ khác biệt rất nhỏ, nhưng thực sự có tồn tại.
Nghe những lời đó của mẹ, Quý Thừa Tu ngồi ở trên sô pha thật lâu vẫn chưa hoàn hồn.
…
Khi mẹ con Quý gia rời đi đã là gần 8 giờ tối.
Chỉ còn lại anh em hai người ngồi trên sô pha nghỉ ngơi, Trì Châu nhìn khuôn mặt tràn đầy vui vẻ của Vân Xu, hỏi:
“Xu Xu rất thích bác Quý sao?”
Vân Xu ôm lấy chiếc gối nhỏ của riêng mình, khuôn mặt nhỏ nhắn áp lên, quả quyết ừ một tiếng, lại nghiêm túc nghĩ một chút, bổ sung nói:
“Bác gái rất giống bà của ta.”
Âm thanh nhẹ nhàng lộ ra tâm trạng vui vẻ.
Lời này nói ra có chút mơ hồ, nhưng Trì Châu lại hiểu ý tứ của nàng, hai người ấy không chỉ vẻ bề ngoài, mà cách họ đối nhân xử thế cũng có nét giống nhau, mẹ Quý khiến nàng nhớ lại khoảng thời gian trước kia khi nàng còn sống cùng bà Lý.
Trì Châu có chút kinh ngạc, nhưng đây là chuyện tốt, bác Quý là người có thể tin tưởng, nếu bên cạnh Xu Xu có một vị nữ trưởng bối đáng tin cậy thì thật tốt quá, mẹ Quý rõ ràng cũng vô cùng quý mến Vân Xu.
Ai có thể không yêu mến một cô gái như Vân Xu chứ?
Những ngày sau đó mẹ Quý và Quý Thừa Tu ngày nào cũng đều đặn đến.
Nhưng mẹ Quý dù gì cũng là trưởng bối, không thể cứ để bà phải đi lại mãi như thế, Trì Châu và Vân Xu cũng sẽ thường xuyên đến chỗ Quý Thừa Tu ăn cơm, mẹ Quý còn tặng không ít đồ cho Vân Xu.
Hai bên đều vui vẻ ở chung, chỉ sau một khoảng thời gian ngắn giữa Vân Xu và mẹ Quý đã hoàn toàn không còn cảm giác xa cách như ban đầu.
Hôm nay thời tiết không tồi, mẹ Quý rất hào hứng kéo Vân Xu cùng đi dạo phố, Quý Thừa Tu cũng đi theo, còn có hai vệ sĩ mẹ Quý mang theo từ Thượng Hải.
Vân Xu thật ra cũng muốn lôi kéo Trì Châu cùng đi, tiếc là Trì Châu công việc bận rộn, nên đành thôi.
Quyết định chọn một cửa hàng, mẹ Quý vừa vào cửa liền nói với chủ tiệm rằng muốn bao hết cửa hàng, thái độ chủ tiệm cực kỳ ân cần, đôi mắt láu cá của nàng liếc một cái liền nhìn ra trên người vị phu nhân này tất cả đều là hàng hiệu xa xỉ, đây chẳng phải là khách hàng thượng đế được dâng sẵn đến cửa sao, nàng nhất định phải tiếp đãi thật chu đáo.
Thế là một tấm biển thông báo tạm dừng buôn bán được treo ở ngoài cửa tiệm.
Nhân viên cửa hàng nét mặt nhiệt tình dào dạt tươi cười, dẫn theo một đám người bước đến trước sô pha, trên chiếc bàn trà bằng gỗ bày đầy những cuốn tạp chí thời trang, mở ra, bên trong là tất cả những mẫu quần áo trong cửa hàng.