Chương 62: Trì Tiêu Tiêu Gặp Điêu Xuyên 1
Nhìn thấy Trì Tiêu Tiêu xuất hiện, ánh mắt nhàm chán của người đàn ông bùng lên ánh sáng tham lam, hệt như con chó hung ác trông thấy thức ăn.
Dự cảm không lành dâng lên, Trì Tiêu Tiêu dừng bước, nàng hối hận vì đã bước ra khỏi phòng học.
Người đàn ông như không chờ nổi trực tiếp đứng dậy khỏi sô pha, bước nhanh qua đó, vội lẩm bẩm biệt danh của nàng “Tiêu Tiêu”, “Tiêu Tiêu”.
Trì Tiêu Tiêu hoảng hốt thất thố, không ngừng lùi về sau, phần lưng đụng trúng lên quầy lễ tân, vang lên tiếng trầm đục, nàng lại không chút để ý:
“Ta không biết ngươi! Ngươi là ai! Ngươi tránh ra!”
Gã đàn ông mắt điếc tai ngơ, tiếp tục đến gần, nhìn chằm chằm Trì Tiêu Tiêu ăn mặc thời thượng, càng thêm tham lam, con gái ngoan của hắn sống tốt như thế, chắc chắn sẽ có tiền giúp hắn trả nợ, còn có thể nuôi hắn lúc về già.
Khoảng cách rút ngắn, mùi hương khó tả kia không ngừng đến gần, Trì Tiêu Tiêu nhỏ giọng hét lên, âm thanh của nàng thu hút một người phụ huynh ngoài cửa.
Hắn vừa trông thấy giữa ban ngày ban mặt, có người dám công khai ức hiếp phụ nữ, không nhịn được, thẳng thừng xông vào ngăn giữa hai người.
Phụ huynh nghiêm nghị quát lớn:
“Ban ngày ban mặt, ngươi muốn làm gì cô giáo này hả, có tin ta lập tức báo cảnh sát không!”
Quầy lễ tân bị tình huống trước mắt làm cho sửng sốt, gã đàn ông kia và Trì Tiêu Tiêu không quen biết nhau ư, nếu không biết sao lại tìm đến chỗ của họ, nhưng vì sao cô giáo Trì lại có vẻ không quen nhỉ?
Điêu Xuyên sợ hãi dừng lại, hai tay giơ lên làm tư thế đầu hàng, hắn xấu hổ cười:
“Đừng báo cảnh sát, chỉ là hiểu lầm thôi, mọi người hiểu lầm rồi, ta quen nàng, nàng là con gái ta.”
Hắn lại bổ sung:
“Con gái ruột.”
Tất cả mọi người ở hiện trường đều ngơ ngác, một gã đàn ông lôi thôi hèn mọn và cô gái ăn mặc giàu có này có quan hệ cha con, nghe qua rất không hợp lý.
Phụ huynh không tin, hai người này chênh lệch quá lớn, hơn nữa cô giáo dạy đàn phía sau rõ ràng không quen biết hắn, gã đàn ông này chắc không phải có vấn đề về thần kinh đấy chứ.
Điêu Xuyên thấy tình huống bất lợi cho mình, trong lòng sốt ruột, hắn không nói dối, Trì Tiêu Tiêu là con gái của hắn, nhưng nhất thời lại không lấy được bằng chứng, đành phải đứng yên tại chỗ.
“Tiêu Tiêu, ta là ba ruột của ngươi, ngươi đã rời khỏi người ba giàu có kia, nhất định đã biết rõ chân tướng.”
Trì Tiêu Tiêu trốn sau lưng người phụ huynh, lắc đầu với vẻ bài xích:
“Ta chưa từng gặp ngươi.”
Lúc này đồng nghiệp cũng bước ra, gương mặt vẫn kỳ lạ như cũ:
“Cô giáo Trì, nếu không ngại ngươi hãy nhìn kỹ lại mặt của hắn, ta thấy hắn và ngươi rất giống nhau, nói không chừng thật sự là ba ruột của ngươi đấy.”
Đồng nghiệp đã sớm khó chịu với Trì Tiêu Tiêu, ngày nào cũng trưng cái vẻ cao xa vời vợi, hỏi mấy câu đã lộ ra ánh mắt khinh bỉ, xem thường người khác.
Mọi người vô thức tập trung ánh mắt lên gã đàn ông kia, rồi lại quan sát Trì Tiêu Tiêu, lặp lại suốt mấy lần, càng nhìn càng chấn động, hai người này quả thật rất giống nhau, lẽ nào thật sự là cha con ruột?
Lúc đồng nghiệp lên tiếng, trong lòng Trì Tiêu Tiêu giật thót, quả nhiên lời nói của nàng đã đẩy mọi thứ vào hướng tệ nhất.
Lúc phụ huynh xông đến, trong lòng nàng đã có dự cảm mơ hồ, vốn muốn lấp liếm cho qua, tìm cơ hội khác giải quyết, ai ngờ lại bị lật xe.
“Cô gái, cám ơn.”
Điêu Xuyên thấy tình thế xoay chuyển, nhất thời vui vẻ, lại nói với Trì Tiêu Tiêu:
“Ngươi xem chúng ta giống nhau như vậy, ta chính là ba ngươi, nếu không tin, có thể đi làm xét nghiệm DNA gì đó.”
Lời nói của Điêu Xuyên khiến mọi người càng thêm dao động, biểu cảm thề thốt chắc nịch, lẽ nào là sự thật.
Ánh mắt nhìn về phía Trì Tiêu Tiêu bắt đầu trở nên không đúng, con gái ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, người ba lại lôi thôi, cộng thêm hắn nói “người ba giàu có”, rất khó để khiến người ta không liên tưởng đến một số giao dịch ngầm nào đó.
Trì Tiêu Tiêu đứng yên tại chỗ với sắc mặt xanh mét, khóe mắt liếc thấy biểu cảm hả hê của đồng nghiệp, trong lòng oán hận.
Không, tuyệt đối không thể để người khác biết nàng có người ba như vậy, lấp liếm cho qua trước rồi tính sau.
Giọng điệu nàng chậm rãi, tràn ngập bất lực lên tiếng:
“Thưa ông, ta thề chưa từng gặp ngươi, trên đời này có rất nhiều người giống nhau, nếu ngươi nhất quyết nói chúng ta là cha con, chờ ta có thời gian sẽ đưa ngươi đi xét nghiệm DNA, được không?”
Rõ ràng là dáng vẻ một cô gái vô tội bị phiền phức quấn lấy, ngay cả đồng nghiệp một lòng muốn nàng xui xẻo cũng bắt đầu nghi ngờ, trong lòng Trì Tiêu Tiêu thở phào.
Điêu Xuyên không vui, thái độ của nàng rõ ràng không muốn nhận hắn.
Vào lúc tình thế đang giằng co, có một cô gái ăn mặc sang trọng bước vào.
Đầu tiên nàng sững người với cảnh tượng trước mặt, sau đó ánh mắt chính xác nhìn về phía Trì Tiêu Tiêu, sắc mặt Trì Tiêu Tiêu lập tức trắng bệch.