Chương 65: Thông Báo
Thanh niên vẫn bình tĩnh như thường, một người điên mà thôi, nơi này là bệnh viện, hắn nói với vẻ chiếu lệ:
“Bà La, hôm nay lại có tin tốt mới, tin rằng ngươi nhất định rất vui.”
Tinh thần La YQwTwḃ Thu chớp mắt căng chặt.
“Ông Điêu Xuyên chồng của ngươi sau khi nghe được tung tích con gái ruột, cực kì mừng rỡ chạy đến thành phố A, thành công tìm được cô Trì, hai người trực tiếp nhìn nhận trước mặt đám đông, tất cả mọi người đều vô cùng cảm động, đúng rồi, ông Điêu Xuyên còn đến ở nhà của cô Trì nữa.”
Lời nói như ác ma khiến trước mắt La Ngọc Thu tối sầm, sợi dây tinh thần cuối cùng của nàng hoàn toàn đứt phựt, hét lớn thành tiếng.
“Không được! Hắn không thể bám lấy Tiêu Tiêu! Hắn là ma quỷ!”
Chuyện mà La Ngọc Thu sợ nhất đời này đã xảy ra, còn gái của nàng vẫn bị Điêu Xuyên tìm đến, nàng hoàn toàn không dám nghĩ Tiêu Tiêu sẽ gặp phải chuyện gì.
Không ai so với nàng hiểu rõ rốt cuộc Điêu Xuyên ghê tởm đến mức nào, Tiêu Tiêu bị hắn dây dưa còn có thể chạy thoát sao?
Ám ảnh tích lũy nhiều năm khiến La Ngọc Thu thở không ra hơi.
Nàng xoay đầu lại nhìn chằm chằm người thanh niên, tròng mắt dâng lên vẻ điên cuồng, nhìn qua vô cùng đáng sợ:
“Giúp nàng! Mau giúp nàng!”
Thanh niên khẽ mỉm cười:
“Ngươi nói đùa, cha con nhìn nhau vốn là chuyện tốt, là người vợ và người mẹ, ngươi nên vui mừng mới phải.”
Hắn nhẹ nhàng nói xong, quay lưng ra ngoài, để lại La Ngọc Thu hoàn toàn sụp đổ.
Thanh niên bước ra khỏi cửa lấy điện thoại, gửi tin hoàn thành nhiệm vu qua kia.
Sau khi mẹ Quý đến, tính tình của Vân Xu hoạt bát hơn không ít, có một người lớn lại là phụ nữ đáng tin ở bên cạnh quả thật rất tiện, có một vài chủ đề không thích hợp để nói với người khác giới, nàng cũng có đối tượng để tâm sự.
Mỗi ngày nàng lại cười nhiều hơn, Trì Châu rất vui mừng.
Mẹ Quý cũng rất hài lòng, dáng vẻ Vân Xu bày tỏ tâm sự với nàng khiến trái tim nàng tan chảy, không cảm thấy phiền chút nào, ước gì có thể bỏ người vào túi ngày nào cũng mang theo.
Chỉ có Quý Thừa Tu kiềm chế không hành động, dù mẹ Quý trong sáng ngoài tối nói qua rất nhiều lần, bảo hắn chủ động bày tỏ tấm lòng với Vân Xu, hắn vẫn không có động tĩnh gì, mẹ Quý nhìn mà sốt ruột muốn chết.
Cuối cùng trước khi mẹ Quý bùng nổ, hắn đã hành động.
Đó là một ngày cực kì bình thường, Quý Thừa Tu hẹn Vân Xu ra ngoài, địa điểm hắn chọn là một quán cà phê yên tĩnh nhã nhặn, quán cà phê này rất nổi tiếng, bất kể là về cà phê hay bánh ngọt.
Ánh đèn vàng ấm áp dịu dàng soi rọi mỗi một ngóc ngách, trang trí tổng thể được kết hợp từ màu trắng gạo và màu nâu, mang theo vài phần phong cách nước Anh, tiếng đàn piano du dương quanh quẩn bên tai, nhẹ nhàng, êm tai, mùi vị đắng chát và ngọt ngào đan xen trong không khí.
Lác đác vài người ngồi trong quán cà phê, có người khẽ khàng trò chuyện, có người mở laptop làm việc, nét mặt mỗi một người đều bình tĩnh một cách ôn hòa.
Lúc nhân viên đặt đồ ngọt xuống, vô tình trông thấy tầm mắt của cô gái quấn khan che nửa mặt, suýt nữa tay không cầm vững.
Đôi mắt kia quá xinh đẹp, như ánh trăng trong khe núi, sáng rỡ động lòng người, chỉ một ánh mắt đã dễ dàng thu hút tầm mắt của người khác.
Mãi đến khi người đàn ông kia liếc hắn, lộ vẻ lạnh lẽo, nhân viên mới hoảng hốt lấy khay lại, vội vã trở về quầy hàng, trong đầu không tự chủ nhớ lại đôi mắt kia, hắn muốn lén lút nhìn lại, mới phát hiện vị trí hai người khách ngồi sát bên trong, không chỉ quầy hàng, cũng cách rất xa vị trí của những người khách khác.
Tìm cơ hội lén nhìn nàng vậy, hắn nghĩ, chỉ một lần là được.
“Xu Xu, đây là bánh ngọt mà mấy ngày trước ngươi thích, thử xem, vừa mới làm hẳn sẽ ngon hơn mua mang về.”
Gương mặt dịu dàng của Quý Thừa Tu nở nụ cười cưng chiều.
Bánh ngọt tỏa ra hương thơm ngọt ngào hấp dẫn vô cùng, trên lớp kem bơ trắng mềm là hình vẽ đáng yêu, tô điểm thêm anh đào phớt hồng ngon miệng.
Vân Xu vui vẻ hưởng thụ bánh ngọt, bàn tay trắng đến chói mắt cầm cái muỗng, tiêu diệt nó từng chút một.
Bánh ngọt mới ra lò rất ngon, chỉ có một điểm rối rắm.
Ánh mắt người đàn ông nhìn nàng chằm chằm, dịu dàng như thể nhỏ ra nước, lại như che giấu ẩn ý khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Quý Thừa Tu lập tức chú ý đến sắc hồng ửng trên gương mặt trắng nõn của Vân Xu, như hoa đào lãng mạn nhất nở rộ đầu cành ngày xuân, run rẩy, khiến người ta yêu mến, trong lòng hắn run lên, lại lần nữa nhớ đến lời nói đầy ẩn ý của mẹ mình.
Vân Xu cũng có hảo cảm với ngươi.
Không khí kỳ lạ âm thầm lên men giữa hai người, vị ngọt trong quán cà phê chớp mắt như lan rộng ra gấp mấy lần, có gì đó lẳng lặng quấn quýt nhau, càng quấn càng chặt.