Chương 101: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Đại Lão Ra Tay Tương Trợ

Phiên bản dịch 5245 chữ

Du Mi lựa chọn Hứa Trăn cũng là có nguyên nhân.

Vai diễn của cô trong bộ phim lần này chính là nữ chính Bạch Hải Đường.

Mặc dù nhân vật này chạy qua ba đầu mối của toàn bộ bộ phim, nhưng vị trí của cô ấy trong mỗi câu chuyện đều rất khác nhau.

Bạch Hải Đường đã bị từ chối thẳng thừng khi tỏ tình với Nhậm Thiên Nhai, còn đối với Trịnh Thị Phi, cô không khác gì một công cụ của hắn. Nhưng chỉ duy nhất trước mặt Đông Hải Nhất Đao, cô mới chân chính nhận được tình yêu.

Nghĩ đến điều này, Du Mi nhịn không được mà phàn nàn về nhân vật Nhậm Thiên Nhai. Bạch Hải Đường trải qua mối tình đầu và đã vô tình thổ lộ những suy nghĩ của mình cho hắn ta biết.

Ai ngờ, Nhậm Thiên Nhai là một thẳng nam sắt thép, hắn không đáp ứng cũng thôi đi, vậy mà còn dùng lời lẻ của mình để nói ra lý do tại sao không thể đáp ứng tình cảm của cô.

Vào lúc này, câu chuyện đã bị cắt khỏi phân cảnh chính và một đoạn ký ức nhỏ về Nhậm Thiên Nhai được đưa vào.

Khi hắn mười sáu tuổi, phụng lệnh của nghĩa phụ đi chu du ở khắp nơi, đồng thời học hỏi nhẫn thuật ở Đông Doanh, sau đó vô tình gặp một nữ nhân xinh đẹp, bla blabla...

Câu chuyện xưa phải nói là éo le, lâm li bi đát, rung động đến tâm can.

Theo kế hoạch, thì sẽ mất năm ngày để quay phân cạnh ngoại truyện này.

Nói cách khác, tổng cộng 40 tập phim truyền hình, Nhậm Thiên Nhai đã dành một phần tám thời lượng để từ chối lời tỏ tình của Bạch Hải Đường.

Du Mi có thể tưởng tượng ra cảnh Bạch Hải Đường liên tục bị Nhậm Thiên Nhai “vả mặt”, nào là “Ta không thể đến với cô” các kiểu câu nói như vậy không khác gì sét đánh ngang trời, mà khản giả ở bên ngoài màn hình ắt hẳn sẽ chửi rủa đến sung sướng.

Ha ha.

Du Mi nhìn ánh mắt ai oán của Nhâm Bằng Phi.

Muốn tôi giúp cậu sao?

Giúp cậu thắng, sau đó để cho Đặng đạo có thể đến quay cảnh tỏ tình hoành tráng bi thương của tôi à?

Nằm mơ!

Tôi chắc chắn sẽ tập trung sức lực của mình vào Nhất Đao, bởi vì lão nương chỉ muốn quay cảnh yêu đương ngọt ngào!

Đúng vậy, không phải vì Hứa Chân là fan chân chính của tôi đâu.

Mà cùng lúc đó, Hứa Trăn bỗng nhiên được Du Mi trợ giúp, kinh hỉ đến bất ngờ. Ban đầu hắn định đóng vai Đông Hải Nhất Đao đào mộ cha mình vào lúc nửa đêm. Bởi vì đó là một đoạn kịch một vai, không cần hợp tác cùng người khác.

Nóng vội, khó phối hợp ăn ý giữa mọi người nên một người là lựa chọn an toàn hơn. Nhưng nếu diễn viên hợp tác là Du Mi, thì khả năng phối hợp nhất định không có vấn đề. Chỉ cần cô ấy đồng ý, thì hắn diễn như thế nào, cô cũng có thể nắm bắt được.

Thế nhưng, câu hỏi đặt ra là liệu cô ấy có sẵn sàng giúp đỡ hay không.

Hứa Trăn không thể hình dung được tính khí của Du Mi hay phong cách ứng biến của cô ấy sẽ như thế nào. Khi hắn nghĩ mình sắp được đóng vai với một trong các đại lão phái diễn xuất hàng đầu ở Trung Quốc, hắn cảm thấy nhịp tim đập nhanh một cách khó hiểu.

“Nhất đao, muốn diễn đoạn này sao?”

Trên ghế chính của phòng họp, Đặng Đại Diễn lật xem kịch bản trên tay và mỉm cười: "Trong cảnh thứ 313, Hải Đường phát hiện trên người của cậu có cất giấu dây cột tóc của cô.”

Hứa Trăn trịnh trọng gật gật đầu, nói: “Muốn!”

Dứt lời, hắn đứng dậy, quay đầu nhìn phía Du Mi ở bàn dài đối diện, cung kính nói: “Cảm ơn Du Mi tiền bối, thỉnh chị chỉ giáo!”

Bất kể hắn có diễn xuất tốt hay không, hãy cố gắng hết sức để diễn xuất trước, sau đó mới nói đến những thứ khác!

Du Mi cười gật gật đầu, sau đó đứng lên khỏi bàn.

Đặng Đại Diễn nhìn đồng hồ trên cổ tay, nói: “15 giây chuẩn bị thời gian, hiện tại bắt đầu tính giờ.”

“15, 14, 13……”

Hứa Trăn vừa định đi tìm đạo cụ, bỗng nhiên nghe được đạo diễn đã bắt đầu đếm ngược, hắn lập tức bối rối.

Bắt đầu luôn sao?

Làm sao mà biểu diễn được, muốn “ngẫu hứng”? ?

“……8, 7, 6……”

Thấy đếm ngược đã sắp kết thúc, Hứa Trăn không thèm quan tâm nữa, vội vàng đi tới bàn trà ở phía đông phòng họp, trực tiếp nằm trên mặt đất.

“Phốc……”

“Ha ha ha ha ha……”

Nhìn thấy hắn không câu nệ tiểu tiết như thế, “Giải phóng thiên tính”, chung quanh không ít người đã cười thành tiếng.

Hứa Trăn nằm trên mặt đất giả chết cũng vô cùng bất đắc dĩ.

Không nằm trên mặt đất thì muốn tôi làm gì bây giờ?

Câu chuyện của đoạn này bắt đầu từ việc Đông Hải tỉnh dậy sau cơn mê, hắn còn chút choáng váng nên chưa thể đứng thẳng người dậy.

Để có thể thấy rõ màn trình diễn của hắn, mọi người trong phòng họp đều đứng dậy khỏi chỗ ngồi, tạo thành một vòng tròn xung quanh.

Cảnh này chẳng khác gì một bà dì ngất xỉu ở chợ rau, những người xung quanh muốn ứng cứu nhưng sợ bị vạ lây, cho nên họ chỉ đứng nhìn mà không ai dám đưa tay ra.

“Bang!”

Đặng đạo vỗ tay thật mạnh, làm bộ đang đánh bảng thông báo.

Màn biểu diễn ngẫu hứng thứ hai được bắt đầu.

Bối cảnh của câu chuyện này là: Hải Đường và Trình Thị Phi cùng những người bạn đồng hành khác bị bao vây và rơi vào ngõ cụt.

Lúc này, Nhất Đao đến kịp thời và cố gắng hết sức để đẩy lùi đối phương nhưng lại ngất xỉu do vết thương quá nặng sau trận đánh.

Sau khi tỉnh dậy, hắn thấy mình đang nằm trong một gian phòng do Hải Đường thuê, quần áo bị cởi ra để băng bó vết thương, tuy nhiên, một chiếc dây buộc tóc mà hắn giấu bên cạnh nhiều năm đã không còn.

Đó là dây cột tóc của Hải Đường.

Nếu chuyện này bị Hải Đường phát hiện, chẳng phải tâm tư của mình liền bị cô ấy nhìn thấu sao?

Nhất Đao thực hoảng loạn.

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    53

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!