Chương 116: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Bần Tăng Không Hề Rẻ!!

Phiên bản dịch 5176 chữ

Đỗ Thiên Sơn gật gật đầu, nói: “Được rồi, cảm ơn màn trình diễn của cậu, chúng tôi sẽ thông báo cho cậu về kết quả thử giọng trong vòng ba ngày làm việc."

Quách uy nho nhã lễ độ nói lời cảm ơn mọi người, sau đó phất tay áo rời khỏi phòng thử vai.

“Phi, tra nam!” Đợi hắn đi ra, một nữ đạo diễn trong phòng nhỏ tiếng trách móc.

“Ha ha ha……”

Mấy Người còn lại đều nhìn không được mà cười thành tiếng.

Nữ đạo diễn nhìn về phía Đỗ Thiên Sơn, thấy hắn ta vẽ một hình tam giác nhỏ phía trước tên của Quách Uy, cô ngạc nhiên: "Chuyện này còn cần phải xem xét nữa sao?

“Diễn xuất của cậu ta kém ra Trần Chính Hào?”

Đỗ Thiên Sơn nghiêng đầu nhìn cô, nói: “Nhưng nếu chọn hắn thì chúng ta sẽ rất lời a.”

“Ha ha ha ha ha……”

Một số người trong phòng thử vai lại không thể nhịn được cười.

Nữ đạo diễn lẩm bẩm: "Hắn mà lời, thì còn có một người lời hơi nhiều.

“Nói về giá cả, thì tôi cảm thấy tên nhóc Hứa Chân kia còn lời hơn!”

Đỗ Thiên Sơn buông tay nói: “Dĩ nhiên, nếu không cô nghĩ tại sao tôi lại muốn gặp trực tiếp người ta chứ?”

“Ha ha ha ha ha ha……” Nghe được lời này, đám người Thang Kiện cơ hồ là đấm bàn cười to.

Đỗ Thiên Sơn nghiêm trang nói: “Hứa Chân thật sự là một món hời.

"Hắn hiện đã có hai bộ phim truyền hình lớn là “Tuyệt Đại Song Kiêu" và "Thiên Hạ Đệ Nhất Đao" vẫn chưa ra mắt. Khi" Máu Đào Kiếm"của chúng ta được phát sóng, giá trị của cậu ta sẽ cao hơn rất nhiều so với hiện tại, cho nên nhặt được người này thì chúng ta sẽ rất hời.”

Thanh Kiện ở bên vạnh đã cười đến chảy nước mắt.

Chà, đạo lý này dễ hiểu nha, không ngờ Đỗ đạo diễn nhìn giản dị như vậy lại có thể nói ra những lời này, đúng là chọc người khác cười hả hê.

Đỗ Thiên Sơn nhìn thấy mọi người cười đến vui vẻ như vậy, cũng mỉm cười theo, hắn nói tiếp: “Tôi chỉ tùy tiện nói mà thôi, các vị đừng quá để ý.

“Không phải thử vai sao, nhất định phải dùng thực lực để nói chuyện.

“Nếu diễn xuất của cậu ta quá chênh lệch với Trần Chính Hào, thì tôi cũng không có khả năng vì tiết kiệm giá cả mà chọn cậu ta.”

Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía Thang Kiện hỏi thăm: “Anh có thể hỏi các đội dự án khác trong công ty xem họ có nhân vật nào thích hợp với Hứa Chân không?

“Giá cả tiện nghi như vậy, chúng ta không nhặt, thì không lẽ để người khác nhặt.”

“Ha ha ha ha ha ha……”

………..

Hứa được xếp hạng thứ tám trong buổi thử vai.

Khi hắn bước vào phòng thử vai, thời gian đã đến 11:30 trưa.

“Chào các vị lão sư, tôi là Hứa Chân, năm nay 18 tuổi, đến từ Đông Nhạc Điện Ảnh.”

Sau khi bước vào cửa, hắn lịch sự chào hỏi những người trong ban giám khảo.

Đạo diễn Đỗ Thiên Sơn cũng không ngẩng đầu lên, hắn ta đang viết đánh giá thử vai của một vị diễn viên nào đó.

Như thường lệ, Thang Kiện, người đang ngồi cạnh cửa, lấy ra một xấp phong bì giấy kraft và nói: "Nào, lấy một cái. Bây giờ còn lại 30 phong bì, tương ứng với năm đoạn biểu diễn."

Hứa Trăn lấy từ đó ra một chiếc phong bì, mở ra và thấy đó là phân cảnh số 2: Hạ Tuyết Nghi đã tặng đầu của lão Lục cho Ôn lão gia như một món quà trong đại tiệc mừng thọ.

Hứa Trăn hơi giật mình.

Đoạn biểu diễn này khác với mô tả trong nguyên tác.

Lão Lục của Ôn Gia chính là thủ phạm giết chết tỷ tỷ của Hạ Tuyết Nghi và đầu sỏ gây nên cuộc thảm sát Hạ gia. Trong nguyên tác, Hạ Tuyết Nghi lẽ ra thuận tiện giải cứu được một vãn bối của Ôn gia, sau đó đương cho hắn cho một chiếc rương, để hắn đem về Ôn gia.

Kết quả khi mọi người trong Ôn gia mở nó ra và thấy bên trong chính là thủ cấp của lão Lục và một bức thư của Hạ Tuyết Nghi được kèm theo, trong thư hắn nói, đây sẽ sẽ bước bắt đầu cho màn báo thù.

Tuy nhiên, trong phân đoạn mình nhặt được thì tình tiết đã thay đổi từ việc nhờ người khác sang tự mình đem đầu người đi tặng, lá thư trong quan tài cũng chuyển thành lời nói trong miệng mình.

Ừm... Sự thay đổi này hơi vi phạm tính cách thận trọng của Hạ Tuyết Nghi.

Nhưng mâu thuẫn xung đột càng mãnh liệt, cũng không thể nói cái nào tốt hơn cái nào xấu hơn,

“Hứa Chân, cậu bốc được đoạn nào?”

Nhìn thấy hắn tập trụng tinh thần xem kịch bản, tổ trườn Thang Kiện liền lên tiếng hỏi thăm.

Hứa Trăn ngẩng đầu lên, giơ một vật thể màu đen trong tay lên, hắn nói: “Lão sư, đây là loa Bluetooth, lát nữa thử vai, tôi có thể phát một đoạn BGM( bối cảnh âm nhạc ) được không?”

Thang kiện nghe vậy thì không khỏi ngẩn ngơ.

Cái gì? Chơi lớn vậy à?

Cậu muốn phát một đoạn BGM?!

Đỗ Thiên Sơn đang viết lời bình cũng không khỏi ngạc nhiên mà ngẩng đầu lên.

“Phốc……”

“Ha ha ha ha ha……”

Một hồi sau, trong phòng thử vai vang lên một tràng cười thoải mái.

Đỗ Thiên Sơn dở khóc dở cười nói: “Được rồi, phát đi.

“Nhưng đừng phát to qua, làm ảnh hưởng đến lời thoại của cậu.”

Đúng là sống lâu mới thấy trường hợp này.

Đã từng làm giám khảo rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy ai đó đi thử vai còn cầm loa theo!

Sau khi Hứa Trăn cảm ơn Đỗ Thiên Sơn, hắn đặt loa vào một góc, điều chỉnh âm lượng và bắt đầu phần trình diễn của riêng mình.

Được rồi… Đoạn diễn này là điều mà trước đây hắn không nghĩ tới.

Tuy nhiên, vì đó vẫn là Hạ Tuyết Nghi, nên sẽ không có sự khác biệt cơ bản trong phương pháp suy luận.

Át chủ bài duy nhất mà hắn luyện trong khoảng thời gian này là hợp tác với BGM để đạt được hiệu quả cao nhất

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    41

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!