Chương 73: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Định Hướng Phát Triển

Phiên bản dịch 5326 chữ

Lúc sắp chia tay, Liễu Nhiên hòa thượng kêu Hứa Trăn sang một bên, từ bên trong ngực lấy ra một chiếc túi màu vàng đất, sau đó thấp giọng nói: "Thủ Chân, vật này con nhất định phải giữ kỹ.”

Hứa Trăn nhìn bông sen được thêu tinh xảo trên túi, cùng với bốn chữ "Phật quang phổ chiếu", thần sắc không khỏi run lên: "Sư phụ, đây là cái gì?"

Chẳng lẽ lại là bí tịch thất truyền độc nhất?

Liễu Nhiên hòa thượng mở túi ra và nói: "Ta nghe nói, nữ chính của bộ phim con sắp đóng chính là Du Mi.”

Trong lúc nói, ông ấy lấy ra một chiếc hộp dẹp từ bên trong túi rồi nói tiếp: "Đây là abum đầu tiên của Du Mi vừa phát hành khi mới ra mắt, đồng thời cũng phiên bản giới hạn, chỉ có 2.000 bản trên toàn thế giới."

Liễu Nhiên trịnh trọng đem đĩa nhạc đưa cho Hứa Trăn, nói: "Sau khi gặp Du Mi, thì nhờ cô ấy ký tên lên đây, sau đó gửi trở về cho ta.

"Nhớ kỹ, con nhất định phải dùng chuyển phát nhanh Thuận Đạt, bảo hiểm đầy đủ, tuyệt đối không được làm hư của vi sư!”

Hứa Trăn: ". . ."

Sư phụ, sở thích của người cũng thật là phong phú.

Ngày hôm sau, Kiều Phong cùng Hứa Trăn bay từ Cam Châu đến Thủ Đô.

Hiện tại, hầu hết các bộ phim điện ảnh và truyền hình trong nước đều được quay tại thành phố Điện ảnh và Truyền hình Hoành Châu, nhưng trụ sở của các công ty giải trí lớn này hầu hết đều được đặt tại Bắc Kinh.

Ví dụ như ba ông lớn trong nước: Hoa ảnh truyền thông, Tinh Quang giải trí, cùng với công ty chế tác của “Tuyệt Đại Song Kiêu”: Đông Nhạc Điện Ảnh.

Chiều hôm đó, bọn họ hẹn gặp ở trụ sở của Đông Nhạc truyền hình điện ảnh.

Trụ sở chính của Đông Nhạc truyền hình điển ảnh nằm ở ngoại ô phía đông của Bắc Kinh và là một tòa nhà văn phòng độc lập. Diện tích tuy nhỏ nhưng hình dáng thiết kế có sự pha trộn giữa phong cách Trung Hoa và phong cách hiện đại, trông đơn giản và bình dị.

Dưới sự dẫn dắt của nhân viên, Hứa Trăn đi thang máy lên tầng 5. Tổng giám đốc Thái Thực Tiễn, tổng giám quản lý nghệ sĩ cũng những người khác đã đợi sẵn trong phòng họp.

Nhìn thấy Hứa Trăn vào cửa, Thái Thực Tiễn liền chủ động đứng lên chào hỏi, mỉm cười kéo hắn vào bàn hội nghị.

“Trước khi Kiều Phong liên lạc với tôi, thì có phải Tiểu Chân đã đưa ra quyết định?”

Hứa Trăn gật đầu và nói: "Vâng, rất cảm ơn sự đánh giá cao của Thái tổng. Tôi rất vinh dự khi trở thành nghệ sĩ của Đông Nhạc.”

Sau một thời gian nói chuyện với sư phụ, Hứa Trăn đã hạ quyết tâm: cố gắng trở thành một diễn viên. Không phải với tư cách chỗ đứng của Hứa Trí Viễn, mà với tư cách là "Hứa Trăn", hắn đã sẵn sàng tiến thẳng vào làng giải trí.

Nghe câu trả lời của Hứa Trăn, Thái Thực Tiễn cười đến không khép miệng được.

“Chà, đó cũng là niềm vinh hạnh của chúng tôi và Đông Nhạc luôn luôn hoan nghênh cậu.” Nói xong, ông ta cầm lấy tập tài liệu trên bàn và đưa cho Hứa Trăn.

“Công ty đã soạn thảo hợp đồng kinh tế cho cậu, chia làm bốn sáu, thời hạn là sáu năm. Còn có những điều khoản chi tiết khác, cậu có thể xem qua rồi từ từ thảo luận với người đại diện.

“Nếu có gì không hài lòng, cứ trực tiếp nói với tôi.

“Còn về phía Tinh Quang, tôi đã liên hệ với bọn họ, cậu có thể chấm dứt hợp đồng theo quy trình bình thường, họ cũng sẽ không làm khó.”

Xong lời này, Thái Thực Tiễn chống tay lên bàn, rồi nói tiếp: “Ngoài những vấn đề kinh doanh hôm nay, tôi cũng muốn nói với cậu về con đường phát triển trong tương lai.

Thái thực tiễn nói: “Tôi rất coi trọng tiềm lực cá nhân của cậu, nhưng trước mắt, giá trị thương mại của cậu vô cùng thấp.

"Nói cách khác, nếu cậu đi vào thị trường với tư cách là một người tự do, cậu sẽ khó kiếm được cơ hội trong giai đoạn này.”

Hứa Trăn gật đầu tỏ ý tán thành.

Diễn viên khác với các ngành khác ở chỗ, giá trị của họ không bao giờ được xác định bằng thực lực.

Ví dụ như Hạ Tuấn Ninh cũng vậy, trước khi Lâm Huệ Mỹ đào hắn vào giới nghệ sĩ, thì lúc đó hắn cũng chỉ là một người mẫu nhỏ các show diễn thời trang ven đường.

Nhưng bây giờ hắn đã bạo hồng, mỗi một bộ phim đều được trả cát-xê hàng chục triệu, chênh lệch giữa trước và sau lên tới hàng vạn lần.

Thái thực tiễn nói tiếp: “Công ty có ba mục tiêu ngắn hạn về cách nâng cao giá trị của cậu, thứ nhất, thực lực của diễn viên phải dựa vào tác phẩm để nói chuyện. Trong hai năm, công ty sẽ sắp xếp cho cậu ít nhất 3 bộ phim truyền hình, với mức cát-xê hơn 10 triệu, không bao gồm "Tuyệt Đại Song Kiêu".

"Nam chính hiện tại sẽ không giao cho cậu, nhưng cậu có thể chọn những vai khác."

Khi nghe thấy điều này, Hứa Trăn còn chưa có cảm giác gì, nhưng Kiều Phong ở một bên thì đã rơi vào trạng thái mơ hồ.

Ba bộ phim truyền hình lớn!

Phim do Đông Nhạc sản xuất chưa bao giờ quá tệ, 80% có thể được phát trên tất cả các kênh chính, ngoài ra còn có một số bộ phim truyền hình hot được phát đi phát lại trong nhiều đợt.

Điều mà diễn viên sợ nhất chính là không có phim truyền hình để quay, chỉ cần có thể quay phim và không ngừng xuất hiện trước mặt khản giả để chứng minh sự tồn tại của bản thân, thì trong tương lai tuyệt đối vẫn có khả năng phát hỏa.

Thái thực tiễn tiếp tục nói: “ Điểm thứ hai, tôi đã kiểm tra thông tin của cậu. Năm nay vừa tròn 18. Công ty hy vọng cậu có thể vào học tại một trường đại học nghệ thuật, tốt nhất là một trong các trường Hý Kịch, Bắc ảnh và Thượng Hải.

"Công ty sẽ sắp xếp một gia sư đặc biệt cho cậu, để đảm bảo rằng cậu sẽ không ảnh hưởng đến việc học của mình trong khi quay phim."

Hứa Trăn gật gật đầu

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    47

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!