Chương 74: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Tham Gia GameShow

Phiên bản dịch 5450 chữ

Gần đây, hắn lăn lộn trong đoạn phim "Tuyệt Đại Song Kiêu" và nhận thấy rằng gần, một nửa số người trẻ xung quanh đều có xuất thân chính quy từ các trường nghệ thuật lớn.

Tống Úc, Lâm Gia, Đinh Tuyết Tùng……

Suốt ngày hắn phải hòa nhập với một đám sinh viên tới từ các trường nổi tiếng, do đó, trong lòng thật sự cũng không tránh khỏi có chút tự ti.

Hứa Trăn luôn cảm thấy mình thiếu rất nhiều thứ, cũng bởi vì không được đào tạo chính quy cho nên không có được kỹ năng diễn xuất một cách hệ thống. Loại cảm giác không chắc chắn này sẽ dần tích tụ trong lòng và cuối cùng ảnh hưởng đến sự tự tin của mình.

Nếu có thể, hắn cũng muốn vào những trường đại học này để học hành thật chăm chỉ.

“Điểm thứ ba," Thái thực tiễn nói, "Tôi hy vọng cậu có thể nhận được một giải thưởng để chứng minh tài năng của mình.”

Nghe vậy, Hứa Trăn sửng sốt một chút, hỏi: "Ý của ngài là?"

Thái thực tiễn nghiêm mặt nói: "Có ba giải thưởng lớn trong lĩnh vực phim truyền hình trong nước, Giải Hải Đường, Giải Tinh Không và Giải Phi Ưng.

"Trong đó giải Phi Ưng có giá trị thấp nhất, thường dành cho các tân nhân xuất sắc trong năm.

“Tôi hy vọng, sau khi “Tuyệt Đại Song Kiêu” phát sóng, cậu có thể bắt được giải thưởng này vào tay.”

Đối với ba mục tiêu mà Thái Thực Tiễn đề xuất, Hứa Trăn chỉ có thể nắm được chút ít.

Cho dù đó là đóng phim, đi học đại học hay giành được giải thưởng, khái niệm của hắn về những mục tiêu này chỉ giới hạn ở những gì hắn muốn làm, mà không xem xét nó sẽ ảnh hưởng đến hắn như thế nào.

Khi rời Đông Nhạc Điện Ảnh, trong lòng của Hứa Trăn lại vô cùng thấp thỏm.

Hắn lo lắng về tương lai tiền đồ của mình.

Thậm chí là bất an với sự lựa chọn trọng đại trong cuộc đời.

Sự lựa chọn này là định mệnh và sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống sau này của hắn, thậm chí còn quyết định trực tiếp đến vui buồn, đau khổ và hạnh phúc trong tương lai.

Từ Trăn không biết quyết định của mình có đúng hay không, hắn chỉ biết vào lúc này, hắn muốn đi tiếp con đường này.

Buổi tối, Kiều Phong cùng Hứa Trăn đi máy bay về tới lại thành phố Kim Ô.

Kỳ nghỉ một tuần sắp kết thúc, Hứa Trăn phải đi quay ngoại cảnh, tiếp tục kịch bản “Tuyệt Đại Song Kiêu”.

Nhưng mà, mới vừa xuống máy bay, hắn còn chưa kịp báo bình an với sư phụ, thì liền nhận được một cuộc điện thoại.

Vừa nhìn dãy số, hóa ra là Tống Úc.

"Uy?"

"Huynh đệ, cấp tốc!" Đầu bên kia điện thoại, Tống Úc ngao ngao kêu lên, "Cậu hiện tại đang ở đâu? Vừa rồi anh gọi cho cậu mà không thấy ai bắt máy?”

Hứa Trăn dừng bước, đáp lại: "Tôi mới vừa xuống máy bay, hiện tại đang ở sân bay Kim Ô, làm sao vậy?”

Tống Úc bã thở dài: "Ai nha đừng nói nữa! Anh thật sự…

Nói xong, hắn thở dài mấy lần rồi mới nói: "Lâm Gia ở bên kia đang cần tìm một nam diễn viên để trợ diễn.

"Anh vốn dĩ đã đồng ý với cô ấy, kết quả, mới vừa rồi liền nghe, bên đó có đối thủ một mất một còn với anh.

"Anh không thể quay chung với hắn, đời này cũng không thể!"

"Có hắn không có anh, có anh không có hắn!"

Tống Úc khổ hề hề kêu lên: "Huynh đệ, cậu là huynh đệ với anh đúng không?

"Cậu thay anh đi một chuyến thôi? Tổ quay phim đang ở thành phố Tiền Đường, một ngày liền có thể quay xong.

"Anh thực sự không tìm được người thích hợp vào lúc này, tuổi tác không thể sai biệt, kỹ năng diễn xuất tốt, hình tượng đẹp, mấu chốt là phải đặc biệt! Phải trắng!”

"Ngoại trừ cậu ra thì anh không thể nghĩ ra người nào thứ hai, chỉ có thể dựa vào mình cậu!”

Hứa Trăn nghe hắn bô bô nói không ngừng, đầu óc có chút bắt không kịp.

"Cái này, ách. . ."

Hắn chần chờ trong chốc lát, nói: "Bên ngoài gió lớn, tôi không nghe rõ lắm.

"Vừa rồi anh nói cái gì? Gameshow, kỹ năng diễn xuất tốt, đặc biệt phải trắng? Là như thế nào?”

Đầu bên kia điện thoại, Tống Úc lớn tiếng kêu lên: "Huynh đệ, anh đang khen cậu đó! Anh khen cầu diễn xuất tốt, hình tượng tốt, hơn nữa đặc biệt trắng! !"

Hứa Trăn: ". . ."

Cuộc điện thoại bông nhiên vị gián đoạn vì tín hiệu không tốt.

Bất đắc dĩ, Hứa Trăn phải nâng điện thoại di động, tìm một chỗ yên tĩnh sau đó mới nghe Tống Úc nói lại tự đầu đến cuối, lúc này hắn mới hiểu được:

Hóa ra, Lâm Gia chính đang tham gia một chương trình gameshow, hơn nữa cần tìm một khách quý để trợ diễn. Màc chương trình bên đó, vừa lúc có người là đối thủ một mất một còn với Tống Úc.

Cho nên Tống Úc không muốn đi, nghĩ muốn để Hứa Trăn thay hắn đi.

Kiều Phong đang đứng ở bên cạnh Hứa Trăn, nghe được Tống Úc nhắc lên cái tên gameshow, hai mắt đột nhiên phát sáng, điên cuồng dùng khẩu hình miệng để ra hiệu: "Đồng ý, đồng ý đi!”

Hứa Trăn nghi hoặc nhìn hắn một cái.

Hứa Trăn rất cảm kích Tống Úc đã hỗ trợ hắn trong suốt thời gian qua, cho nên hắn đã đồng ý giúp đỡ chuyện này.

Sau khi cúp điện thoại, hắn gọi Kiều Phong lại để hỏi: "Chương trình “Ta Là Phái Diễn Xuất” rất nổi tiếng sao?"

Gameshow này tên là « Ta Là Phái Diễn Xuất».

Theo Tống Úc giới thiệu, đây là một chương trình với chủ đề so tài diễn xuất giữa các diễn viên, khá được yêu thích trong thời gian gần đây.

Một số diễn viên cạnh tranh trên cùng một sân khấu, để hoàn thành một vở kịch ngắn, khán giả và ban giám khảo sẽ đánh giá phần trình diễn của bọn họ, người có thành tích tốt sẽ chiến thắng và người có thành tích kém bị loại.

Nghe được lời giới thiệu này, Hứa Trăn không khỏi phát sinh hứng thú với buổi biểu diễn này.

Đấu trực tiếp, cạnh tranh trên cùng một sân khấu!

Hơn nữa, khán giả và giám khảo đang ngồi trên khán đài, còn kết quả là ngay lập tức!

Loại đấu trực diện này đúng như những gì Hứa Trăn nghĩ

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    42

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!