Chương 124: [Dịch] Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm

Thiết Sơn Kình

Phiên bản dịch 5488 chữ

Lâm Thiết Sơn vỗ vỗ tay, nói: "Được rồi, nói nhảm như vậy đủ rồi, mau phái người đi lên để ta cùng một lần thu thập. Các ngươi hôm nay liền đi tới hiệp hội võ giả hủy bỏ võ quán đi."

Trên mặt đám người của Võ quán Hồng Xuyên là một mảnh bi phẫn.

Bắt đầu từ nửa tháng trước cơ hồ mỗi ngày đều có người tới cửa phá hoại võ quán.

Lúc đầu thì tốt vì bọn họ vẫn có thể xử lý được. Nhưng về sau càng ngày càng nghiêm trọng, vì có quán chủ của võ quán khác đã tự mình dẫn người tới phá.

Nghê Hồng Xuyên cũng tự mình đánh mấy trận và đã bị thương không nhẹ, gần như vô lực tái chiến.

Hiện tại lại có một gã nhân vật quán chủ là võ giả cấp 4 tới cửa khiêu chiến, Võ quán Hồng Xuyên có khả năng thật sự bị ép cho đóng cửa.

“Ta tới đánh với ngươi!” Nghê Sương cắn răng một cái, trực tiếp đi ra ngoài.

Nghê Hồng Xuyên lập tức biến sắc, vội vã nói: "Nghê Sương, ngươi trở về ngay cho ta. Ngươi mới là võ giả cấp ba thì còn không phải đối thủ của hắn.”

Nghê Sương lắc đầu, vẻ mặt kiên định nói: "Cha, việc này là do ta gây ra, ta nên chịu trách nhiệm. Cha yên tâm đi, cùng lắm thì ta sẽ bị thương, chẳng lẽ hắn còn dám đánh chết ta sao?”

“Sư muội, ta đi cùng ngươi.” Thanh niên thấp gầy đứng bên cạnh Nghê Hồng Xuyên cũng đi ra.

Thanh niên này tuy rằng có tướng mạo xấu xí, nhưng khí độ khá trầm ổn, nhìn Lâm Thiết Sơn nói: "Lâm quán chủ, ngươi là một vị võ giả cấp 4 nếu đi khi dễ sư muội của ta chỉ là một vị võ giả cấp 3 thì không thể nào nói nổi a."

Lâm Thiết Sơn gật đầu cười nói: "Yên tâm đi, Võ quán Hồng Xuyên các ngươi muốn lên bao nhiêu người thì cứ việc lên. Ta cùng một lần tiếp hết”.

“Liên thủ với sư huynh thì chúng ta chưa chắc không có cơ hội.” Nghê Sương thấy Lâm Thiết Sơn đáp ứng thì trên mặt lộ ra vài phần vui mừng.

Nhưng Nghê Hồng Xuyên thì lại cười khổ lắc đầu, nói: "Không có cơ hội đâu, Lâm Thiết Sơn một thân hoành luyện cường công với trình độ không thấp, mà hắn lại là võ giả cấp 4. Dù ta không bị thương mà cùng hắn giao thủ thì cũng chỉ có thể chơi năm năm, huống chi là các ngươi."

"Cha, ngươi không khỏi quá coi thường ta cùng sư huynh rồi đó. Thực lực của ta có lẽ hơi yếu, nhưng nói thế nào sư huynh cũng là học sinh tài cao của Võ Đại Đông Ninh a. Hai chúng ta liên thủ thì còn sợ gì Lâm Thiết Sơn?” Nghê Sương tràn đầy tự tin, nói.

Thanh niên thấp gầy bên cạnh cũng trầm giọng nói: "Sư phụ, sư muội nói rất đúng, không liều một phen thì sao biết đến cùng có cơ hội hay không? Hơn nữa..."

Thanh niên thấp gầy vươn hai tay về phía Lâm Thiết Sơn.

Lâm Thiết Sơn sửng sốt một chút, rất nhanh trên mặt liền lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Ngươi đột phá rồi à?"

Thanh niên thấp gầu lắc đầu, nói: "Khoảng cách luyện ra nội kình còn kém một chút, nhưng giá trị khí huyết của ta đã đạt tới hai trăm. Vậy chẳng phải ta đã bước 1 chân vào cấp bốn rồi sao?”

Nghê Sương nghe vậy liền mừng rỡ.

Nghê Hồng Xuyên cũng có chút kích động, nói: "Tốt! Ta nói ngươi luôn luôn có tính tình trầm ổn, nhưng vì sao hôm nay lại cùng Nghê Sương ra tay, thì ra là do ngươi có nắm chắc.”

“Cha!” Nghê Sương nhíu mày, hô.

“Ha ha ha ha......” Nghê Hồng Xuyên cười lên ha hả, sự lo âu trên mặt hắn đã tiêu tan hơn phân nửa, dường như ngay cả thương thế cũng tốt hơn vài phần.

Lúc này giọng nói của Lâm Thiết Sơn bỗng nhiên truyền đến: “Các ngươi định thương lượng tới khi nào hả? Lại kéo nữa thì Hiệp hội võ giả liền muốn đóng cửa a!”

Nghê Sương trừng hắn một cái, lạnh lùng nói: “Câm miệng! Đợi lát nữa chúng ta đánh ngã ngươi thì ta muốn ngươi khiêng bảng hiệu của Võ quán Hồng Xuyên chúng ta đi dạo khắp phố!"

Lâm Thiết Sơn mỉm cười, trong mắt bắn ra hàn quang, nói: “Tiểu nha đầu miệng lưỡi sắc bén, thật là làm cho người ta chán ghét.”

Một giây sau, thân ảnh Lâm Thiết Sơn đột nhiên biến mất.

Nghê Sương trong lòng cả kinh, ngay sau đó nàng liền nghe thấy giọng nói của thanh niên gầy gò truyền đến bên tai.

“Sư muội cẩn thận.”

Ngay sau đó, hai đạo thân ảnh hung hăng va chạm vào nhau.

Ầm!!!

Một đạo nhân ảnh đột nhiên lùi ra ngoài bảy tám mét, chính là thanh niên thấp gầy, sắc mặt hắn lúc này hơi có vẻ tái nhợt.

Nghê Sương vội vàng chạy tới, hỏi thăm: “Sư huynh! Ngươi không sao chứ?”

Nàng lúc này mới hiểu được vừa rồi là thanh niên thấp gầy đã thay nàng đỡ lấy một kích của Lâm Thiết Sơn.

“Sư muội yên tâm, ta không sao.” Thanh niên thấp gầy nặn ra một nụ cười, lắc đầu nói.

Nghê Sương không nhìn thấy tay phải của thanh niên thấp gầy lặng lẽ giấu sau lưng đang không ngừng run rẩy.

Nghê Hồng Xuyên nhìn thấy một màn này thì vẻ mặt ngưng trọng, lông mày chậm rãi nhíu lại.

Lâm Thiết Sơn nhìn xem thanh niên gầy gò một chút, lộ ra vài phần kinh ngạc, nói: “Thì ra ngươi còn giấu thủ đoạn như thế. Vậy vừa vặn ta sẽ đánh phế hết các ngươi, để phòng ngừa ngày sau các ngươi tìm ta trả thù gì đó thì phiền chết ta.”

Lâm Thiết Sơn bước về phía trước một bước, trong phút chốc cả người hắn tựa hồ hơi hơi bành trướng lên, cơ bắp toàn thân căng phồng, làn da sáng bóng nhàn nhạt.

Một cỗ khí thế như núi hướng về phía thanh niên gầy gò cùng Nghê Sương mà áp tới, sắc mặt hai người lập tức đại biến.

Lâm Thiết Sơn lúc này cùng với Lâm Thiết Sơn lúc trước gần như là hai người khác nhau!

Nghê Hồng Xuyên mạnh mẽ từ trên ghế đứng lên với vẻ mặt khiếp sợ, dò hỏi: “Lâm Thiết Sơn, ngươi đột phá cấp năm rồi sao?”

Lâm Thiết Sơn lộ ra nụ cười gằn, nói:

"Còn kém một chút, nhưng Thiết Sơn Kình của ta đã đại thành.”

“Nghê Hồng Xuyên, ngươi là một tên rùa đen rụt đầu, chính mình không dám đánh mà lại phái hai đứa nhóc đi lên chịu chết. Vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!”

Bạn đang đọc [Dịch] Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    54

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!