Không thể không nói, huyện Miếu Loan thật sự không tệ, không có quá nhiều nhà cao tầng, bình quân mọi tòa nhà đều chỉ có ba bốn tầng, nếu như những tòa nhà này cao đến sáu bảy tầng, với độ nhanh nhẹn bây giờ của hắn, hoàn toàn không thể làm được loại trình độ này.
Muốn hất hết đám dị thú đuổi theo là rất khó.
Không biết qua bao lâu.
Khi giết chết một con dị thú cấp một cuối cùng, điểm tiến hóa tới tay.
Thêm điểm.
- Đẳng cấp: Cấp 2 (0/30).
- Thể chất: 34,39.
- Nhanh nhẹn: 32,31.
- Tinh thần: 30,9.
- Năng lực: Hỏa (lửa trắng).
Hắn dừng lại tại sân thượng của một tòa nhà, không tiếp tục chạy nữa.
Quay người chờ Trương Dũng đến.
Trương Dũng đuổi theo, qua mấy chục giây sau, cuối cùng cũng đến.
Còn chưa chờ Trương Dũng mở miệng.
Lâm Phàm đã giành mở miệng trước.
“Ta đang săn giết dị thú, ngươi đang làm gì thế?”
“Ngươi đi săn giết dị thú, thế thì hỏi ta làm gì? Lão tử muốn vặn đầu của ngươi xuống làm bóng đá.”
Trương Dũng rút cái búa lớn ở sau lưng ra, mặt mũi hung ác nhìn chằm chằm Lâm Phàm.
Trong mắt hắn ta, Lâm Phàm là người chết, không còn bất cứ cơ hội sống sót nào cả.
“Ngươi đúng là rất tự tin.” Lâm Phàm lạnh nhạt nói, cũng không đặt Trương Dũng vào trong mắt, tuy nói cầm một cái búa lớn, nhìn có vẻ rất đáng sợ, nhưng bây giờ hắn không còn là hắn lúc trước nữa.
“Hừ, cái này có liên quan gì đến tự tin hay không tự tin chứ, ngươi vừa trở thành Giác Tỉnh giả, ngươi cho rằng có thể uy hiếp được ta sao, lúc đầu ta cho rằng ngươi sẽ mãi mãi núp trong tường rào, ta muốn giết ngươi đúng là không có cơ hội, nhưng chính ngươi muốn chết, vậy mà chạy ra khỏi tường rào, muốn nói thì chỉ có thể nói ngươi quá ngu xuẩn.”
Trương Dũng nhìn về phía Lâm Phàm như đang nhìn một kẻ ngốc.
ĐỔi lại người khác mà trở thành Giác Tỉnh giả, nhất định sẽ núp trong tường rào hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp, có ai lại tình nguyện ra ngoài chịu tội chứ.
Nhưng phải nói thật, đầu óc của tên tiểu tử này quả thật có vấn đề.
“Ngươi cho rằng ngươi đang đến giết ta sao, nhưng ngươi có nghĩ đến chuyện, thật ra là ta đang dẫn dụ ngươi đến đây?”
Lâm Phàm mỉm cười hỏi ngược lại, ném vấn đề này lại cho Trương Dũng.
Sắc mặt Trương Dũng có chút thay đổi, tức giận nói, “Ngươi làm màu với lão tử cái quái gì chứ, dụ ta đến đây? Chỉ một Giác Tỉnh giả cấp một như ngươi, lão tử bóp chết ngươi, đơn giản như bóp chết một con kiến vậy.”
Tiếng dị thú gào thét xung quanh nối liền không dứt, Trương Dũng không nói nhảm với Lâm Phàm nữa, mà nắm chặt búa lớn, nhanh chóng xông về phía Lâm Phàm, giơ cao lưỡi búa lên, vẻ mặt hung ác gào thét.
“Chết đi cho ta.”
Trương Dũng thân là Liệp Sát giả cấp ba, sức lực rất mạnh, nhưng đúng như Lâm Phàm nói, tốc độ cũng không nhanh.
ĐỐi mặt với một búa đánh tới này, Lâm Phàm chẳng hề hoảng hốt chút nào, nắm chặt đường đao trong tay mà chém tới.
Âm vang lanh lảnh.
Tia lửa bắn ra.
Lâm Phàm cảm nhận lực lượng khi búa lớn đập xuống, trong lòng đã có chút phán đoán, tuy nói Trương Dũng là Liệp Sát giả cấp ba, nhưng nguồn lực lượng này vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của hắn
Trái lại, sắc mặt của Trương Dũng lập tức thay đổi.
Lúc trước là tức giận, bây giờ là kinh hoảng.
“Sức lực của ngươi sao lại thế…”
“Lúc chiến đấu đừng có nói chuyện, nhìn kỹ đây.”
Lâm Phàm trực tiếp cắt ngang lời Trương Dũng nói nhảm, đao trong tay đột nhiên vung lên, hắn xoát kỹ năng đao thuật cơ sở đã đến max cấp, về phương diện đao thuật, đương nhiên người bình thường không thể nào so sánh được.
Đừng thấy Trương Dũng là Liệp Sát giả cấp ba, từng chiến đấu với dị thú rất nhiều lần, kinh nghiện săn giết dị thú quả thật rất phong phú, nhưng bây giờ đang chiến đấu với người, dị thú chỉ biết mạnh mẽ xông đến, nhưng người thì không.
Tiếng vũ khí va chạm không ngừng, tia lửa bắn ra tung tóe khắp nơi.
Sắc mặt Trương Dũng càng nghiêm trọng, lưỡi búa trong tay đã xuất hiện vết rạn, nghĩ đến đây là nhờ vào năng lực phụ ma của Diêu Tuyết, trong lòng lập tức bùng lên lửa giận, đồng thời cũng vô cùng không hiểu nổi thực lực của Lâm Phàm.
“Tại sao lại như vậy được, rõ ràng ngươi chỉ vừa mới trở thành Giác Tỉnh giả, vì sao ngươi lại có lực lượng như vậy.”
Từ đầu đến cuối Trương Dũng đều không thể nào chạm đến Lâm Phàm, đao thuật của Lâm Phàm thật sự rất cường đại, khiến hắn ta khó chống đỡ nổi, trên thân thể to con đã xuất hiện vết thương, tuy nói vết thương không sâu, nhưng máu vẫn đang chảy ra.
Hắn ta biết Lâm Phàm vẫn còn chưa dùng hết thực lực của mình.
Bởi vì cho đến bây giờ năng lực của hắn vẫn chưa xuất hiện.
Nhìn bộ dáng Trương Dũng chật vật không chịu nổi, Lâm Phàm cười nói, “Vừa rồi ta đã nói, ta đang săn giết dị thú, ngươi thì làm gì thế? Là muốn tự dâng lên trước mặt ta, để ta tùy ý chém giết ngươi à?”
Đường đao sắc bén càng lúc càng nhanh, Trương Dũng ngăn cản rất gian nan, tốc độ của Lâm Phàm quá nhanh, nhanh đến mức Trương Dũng có chút luống cuống tay chân, đồng thời hắn ta còn phải chú ý đến năng lực của Lâm Phàm.
“Đến đây là kết thúc.”
Vẻ mặt Lâm Phàm đột nhiên trở nên nghiêm túc, ngọn lửa màu trắng bao trùm lên đường đao, đột nhiên chém một đao ra, Trương Dũng kinh hãi vung tay lên ngăn cản, nhưng một đao này có uy thế quá mạnh, trực tiếp chém nát búa lớn, đường đao đã qua phụ ma, búa lớn của Trương Dũng chỉ có thể nói là rất bình thường.
Một đao này sau khi chém nát búa lớn, cũng không hề dừng lại, mà vẫn đánh thẳng xuống, phù một tiếng, chém ra máu thịt trước ngực Trương Dũng, ngọn lửa cực nóng đốt cháy vết thương thành đen kịt, có mùi thịt cháy khét lan tỏa.
“A…”