Giọng nói ấm áp của Bạch Phi Vũ lại vang lên, lần này mấy trăm đệ tử của Vấn Kiếm phong lại chỉ nắm thật chặt kiếm trong tay, không dám rút kiếm.
Sau khi bầu không khí rơi vào thế giằng co thì Thuần Dương Tử ngồi ngay ngắn một góc lại chậm rãi mở mắt, nhìn lên đài cao rồi chắp tay nói: "Chưởng giáo, Vấn Kiếm phong ta không có dị nghị với danh sách mà Thánh tử đề ra!"
Đệ tử Vấn Kiếm phong mặt trắng như cà phơi sương nâng Chu Sinh đang hôn mê về bên cạnh Thuần Dương Tử, lại bại bởi Tiểu Sơn phong, chỉ khác là lần này là kiếm tu khác, nhưng vẫn đơn đấu cả ngọn Vấn Kiếm phong.
Vấn Kiếm phong có thật còn là nơi có những kiếm tu mạnh nhất Thanh Vân tông không?
Thuần Dương Tử nhìn đám đệ tử mặt mày u ám, lập tức lớn giọng khiển trách: "Từ ngày các ngươi luyện kiếm, các ngươi phải biết trong thiên hạ có rất nhiều kiếm tu, rất nhiều người mạnh, đừng tưởng mình là kiếm tu của Vấn Kiếm phong Thanh Vân tông mà không coi ai ra gì! Mây trên trời còn có tầng cao hơn, trên người còn có người mạnh hơn! Ngay cả thất bại lần này các ngươi cũng không chấp nhận được thì còn là kiếm tu nữa sao? Có xứng đáng với thanh trường kiếm trong tay không?"
Đệ tử Vấn Kiếm phong nghe thấy lời sư phụ răng dạy thì người nào người nấy hổ thẹn cúi thấp đầu, chắp tay xin nghe lời dạy của Thuần Dương Tử.
"Đi đi, đi hành lễ với vị sư huynh kia, giáo huấn lần này của hắn với các ngươi cũng đã thay ta dạy dỗ lại đám người bình thường không coi ai ra gì như các ngươi!" Thuần Dương Tử lại mở miệng khiển trách.
Đệ tử Vấn Kiếm phong liếc mắt nhìn nhau, trong mắt là không phục nhưng lại không dám chống lại mệnh lệnh của sư phụ, đành bất đắc dĩ quay người lại khom mình hành lễ với Bạch Phi Vũ mà nói: "Đa tạ sư huynh đã chỉ điểm!"
Bạch Phi Vũ mặc một thân đồ trắng tán thưởng nhìn Thuần Dương Tử, vị phong chủ này là một người thầy tốt, chẳng những biết khiển trách đệ tử bình thường hay kiêu căng, mà còn để đệ tử coi mình thành mục tiêu để cố gắng tu luyện.
Bạch Phi Vũ hơi khom người với Thuần Dương Tử, nói: "Lần so tài này Bạch Phi Vũ cũng xin thụ giáo."
Thuần Dương Tử thấy Bạch Phi Vũ khiêm tốn lễ phép thì thở dài, hạt giống tốt như này lại không phải đệ tử của mình, đúng là đáng tiếc.
Thuần Dương Tử gật nhẹ với Bạch Phi Vũ, tiếc tài mà nói: "Sau này nhớ thường xuyên tới Vấn Kiếm phong!"
Bạch Phi Vũ gật đầu đồng ý.
Động Hư Tử hài lòng nhìn mọi chuyện xảy ra bên dưới, tán thưởng với Bạch Phi Vũ lại tăng thêm một bậc, thằng nhóc này đúng là ngày càng hợp khẩu vị của mình.
Động Hư Tử mở miệng nói: "Nếu đã vậy thì những sơn phong còn gì dị nghị nữa không?"
Chúng đệ tử các sơn môn khác ăn dưa đủ no, không dám có suy nghĩ gì khác.
Vấn Kiếm phong thân là kiếm tu còn không có dị nghị thì bọn họ còn có dị nghị gì.
Nhưng lần này Bạch Phi Vũ lại khiến cả Thanh Vân tông lần nữa thấy được thực lực chân chính của Tiểu Sơn phong!
Tiểu Sơn phong sinh ra quái vật!
Lời nói như một chiếc búa sự thật!
Kết quả tất cả đều vui vẻ, cuộc họp tông môn cứ vậy mà kết thúc.
Ngoài nhóm người của Tiểu Sơn phong ra thì những đệ tử nội môn khác xếp thành đoàn đi xuống dưới núi, dưa hôm nay đủ để các phong khác ăn mất mấy ngày.
Người nào không tới đúng là thiệt thòi, mình phải mau quay về kể lại cho người khác nghe.
Sau khi mọi người trên quảng trường đều đi về hết, Động Hư Tử và Thái A phi thân xuống trước mặt đám người Âu Dương.
Thái A tiến lên một bước, mắt tỏa sáng nhìn Bạch Phi Vũ, nói: "Tiểu ca, có muốn tới Kiếm tông của ta không? Ta có thể dẫn sư thu đồ, sau này ngươi chính là sư đệ của ta, chỉ cần ngươi gật đầu thì ta sẽ đưa báu vật bút ký của tiên nhân cho ngươi!"
Bạch Phi Vũ nghe thấy Thái A lại nói tới bút ký tiên nhân thì mặt tối sầm lại, sau này chắc chắn lão già chết tiệt này sẽ bị mình đốt làm đèn trời!
Âu Dương nhìn về phía Động Hư Tử, hơi bất mãn nói: "Lão đầu, sao lại để tán tu trong thiên hạ cùng tham dự vào bí cảnh tiên nhân, rõ ràng bí cảnh tiên nhân là do lão nhị nhà ta triệu hoán ra."
Động Hư Tử vuốt chòm râu dài cười ha hả: "Bí cảnh tiên nhân mở ra, ta với Thái A đã bàn bạc qua rồi, xem xem có thể tìm ra người kế tục tốt hay không, cũng có thể thu vào làm đệ tử."
"Vãi? Trình độ thu đệ tử của lão già này mình còn không biết à? Một tên thì là Thánh tử ma tộc, một tên tới giờ vẫn chưa rõ là nhân tố gì. Lại còn muốn thu đồ đệ? Ngoại môn nhiều người như vậy mà ngươi còn tốn công tốn sức trên người tán tu làm cái lông gì?" Âu Dương thầm chậc một cái, trợn mắt mắng thầm.
Khi thực sự không thể khuyên Bạch Phi Vũ phản bội tông môn, Thái A thở dài một hơi rồi nói với Âu Dương: "Nhóc con nhà ngươi thì biết cái gì? Ngươi có biết bên trong bí cảnh tiên nhân có gì không?"
Âu Dương nhìn thoáng qua Bạch Phi Vũ, không chút khách khí nói: "Sao, còn có thể có gì? Chẳng lẽ có cả mười mấy đại tỷ tỷ từ thời Thượng Cổ đang nhảy disco trên vách quan tài của Kiếm tiên?"
Nét mặt Bạch Phi Vũ co lại, còn Thái A thì hung dữ trừng mắt nhìn Âu Dương, nói: "Mặc dù bí cảnh tiên nhân do sư đệ nhà ngươi mở ra, nhưng lại do lão tổ Kiếm tiên Lý Thái Bạch nhà bọn ta mở bí cảnh để tìm người thừa kế!"
"Chà, lão nhị nhà mình phải thừa kế y bát kiếp trước của tiểu Bạch?" Âu Dương nghe thấy Thái A nói vậy thì giật mình, nghĩ tới ván cờ mà sư phụ mình bày ra mấy chục năm qua, không lẽ là cái này?
Thái A thấy Âu Dương im lặng không nói thì lập tức nhìn sang phía Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ, nói: "Ngươi có biết vì sao ta lại cho người ngăn không cho chín đại thánh địa tham dự vào không? Bởi vì mặc kệ người đạt được truyền thừa của Kiếm tiên là người phương nào, thì người đó đều phải trở thành đệ tử Kiếm tông bọn ta!"
"Không thể nào, ta không đồng ý!" Âu Dương lập tức phản đối.
Thái A kinh ngạc nhìn thằng nhóc trước mặt, sống lâu tới vậy dĩ nhiên ánh mắt rất nham hiểm, hắn vừa nhìn cái là biết người tên Âu Dương mới chỉ tới Luyện Khí kỳ này mới là người có tiếng nói nhất trong mấy người ở Tiểu Sơn phong.
Dựa vào đâu chứ?
Tên nhóc này thoạt nhìn chỉ mới tầng chín Luyện Khí, sao có thể khiến mấy người ở sau lưng tâm phục khẩu phục được?
Động Hư Tử khụ một cái, nói: "Bởi vì bí cảnh lần này là do đệ tử Thanh Vân tông chúng ta mở ra nên tông chủ Kiếm tông mới phá lệ cho Thanh Vân tông một danh sách, bốn người thì bốn người, dù các ngươi thực sự đạt được truyền thừa của Kiếm tiên thì cũng chỉ tới Kiếm tông chiếm một cái vị trí trên danh nghĩa mà thôi, không nhất định phải trở thành đệ tử Kiếm tông."
Nghe tới đây Âu Dương mới yên tâm, không nhịn được mở miệng hỏi: "Vậy xin hỏi chưởng giáo, bí cảnh tiên nhân trên trời này mở ra khi nào và ở đâu?"
Thái A hừ lạnh một cái: "Mở ở đâu à? Dĩ nhiên phải xem sư đệ của ngươi, hắn là người triệu hồi ra bí cảnh thì tất nhiên là phải do hắn mở, còn lúc nào thì phải xem khi nào hắn mới có thể lĩnh hội được tờ bút ký tiên nhân này!"
Thái A lại móc tờ giấy bảo vật của tiên nhân xem như sinh mệnh kia ra, hơi không đành lòng mà đưa cho Lãnh Thanh Tùng: "Nhóc con à, cẩn thận nhìn đó, nếu xảy ra vấn đề gì thì ta sẽ lột da sống ngươi!"
Lãnh Thanh Tùng trịnh trọng nhận lấy tờ giấy, rồi khom mình hành lễ bày tỏ lòng cảm ơn với Thái A.
Thái A quét mắt nhìn đám người một vòng, nói: "Mai ta sẽ dẫn các ngươi xuống núi, Kiếm tông ta đã nói rồi, bí cảnh tiên nhân mở ngay trong phạm vi một thành đúc kiếm của Kiếm tông, tới đó rồi mở bí cảnh."
Âu Dương gật nhẹ, định chào hỏi rồi quay về bàn bạc xem nên ứng đối thế nào lần vào bí cảnh tiên nhân này thì Động Hư Tử lại khoác tay lên vai u Dương.
Giọng nói âm dương quái khí của Động Hư Tử vang lên từ sau lưng Âu Dương:
"Ngươi khoan hãy đi, ta nghe nói hôm qua có người dùng tên của ta để viết giấy nợ, ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì rồi không?"