Giữa trưa ngày kế tiếp.
Giang Hạo khoanh chân ngồi ở cửa chính, hắn đang nhìn con thỏ nhảy nhót tưng bừng, không hề suy nghĩ bất cứ điều gì.
Chỉ nhìn xem như vậy.
Ngày mai là ngày Huyền Thiên Tông tới.
Hắn vừa mới khôi phục lực lượng, cũng thuận tiện cất giữ hai đạo công kích vào trong bao tay.
Là Trảm Nguyệt và Trấn Sơn.
Đều là công kích rất mạnh, không biết có trợ giúp gì cho sau này hay không.
Còn Thiên Lý Na Di Phù, hắn không có cách nào chế tác thêm được nữa.
Sẽ ảnh hưởng đến tinh thần.
Thậm chí ngay cả Không Minh Tịnh Tâm đều không dùng được.
Không cần thiết, hắn muốn chờ sau khi tấn thăng Nguyên Thần rồi sẽ bắt đầu thử chế tác tiếp.
Còn buôn bán, đương nhiên là không dám.
Sẽ đưa tới họa sát thân cho mình.
"Chủ nhân, ngày mai ngài có trở về không?" Con thỏ đột nhiên nhảy đến trước mặt Giang Hạo, hỏi.
Vấn đề này khiến cho Giang Hạo sững sờ, hắn nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.
Có lẽ sẽ trở về, có lẽ sẽ không trở về.
Lại có lẽ qua một thời gian ngắn sẽ trở về.
Nhưng nhìn kỹ lại, đại khái là sẽ không trở lại nữa.
Mặc dù bây giờ chính mình còn nhỏ yếu, thế nhưng hắn vừa không muốn bị mang đi, cũng không muốn tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Một khi mất đi tu vi, mức độ nguy hiểm xảy ra sẽ càng cao, không bằng trốn thoát đi.
Trước kia, hắn không được chọn, hiện tại hắn có quyền chọn.
Một tấm Thiên Lý Na Di Phù, chỉ cần dùng tốt, đại khái sẽ có thời gian thoát đi.
Đáng tiếc không có cách nào tấn thăng.
Hắn vô thức nhìn qua bảng.
【 Khí huyết: 100/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 96/100 (có thể tu luyện) 】
Còn thiếu mười ngày, nếu có khả năng tấn thăng Kim Đan viên mãn sẽ có thể đối mặt với nguy cơ lần này một cách tốt hơn.
"Chủ nhân, ngày mai ta dự định xuống núi." Con thỏ đột nhiên lại nói.
"Xuống núi làm gì?" Giang Hạo hỏi.
Con thỏ nói vô cùng hùng hồn:
"Bạn bè trên đường đều đang cổ vũ ta, để cho ta bước lên con đường Đại Yêu."
"Vậy sao?" Giang Hạo cười nói:
"Vậy ngày mai ngươi cứ xuống núi đi thôi."
Xuống núi cũng tốt, nếu như ngày mai chính mình không quay lại nữa, con thỏ cũng không đến mức bị liên lụy.
Còn những thứ khác.
Giang Hạo nhìn linh dược và Thiên Hương Đạo Hoa ở trong sân nhỏ.
Hắn đều không muốn động.
Cứ để lại nơi này đi, chính mình mang không nổi, cũng không có cách nào mang đi.
Một khi mang theo hoa thì mức độ nguy hiểm đâu chỉ là tăng lên gấp bội.
Chẳng qua, vừa nghĩ tới ngày mai liền có thể vong mệnh, hán thoáng có chút cảm khái.
Bản thân mình cẩn thận nhiều năm như vậy, chung quy vẫn không thể an tĩnh tu luyện.
Vào buổi chiều, Hàn Minh tìm tới.
Nói muốn tới khiêu chiến Giang Hạo.
Thấy dáng vẻ thành thật của đối phương, Giang Hạo đã đồng ý.
Lần này hắn ra hai đao.
Đao thứ nhất Hàn Minh không địch lại, đao thứ hai Hàn Minh liền bại.
"Cảm ơn sư đệ." Giang Hạo khách khí nói.
Hắn vốn định nhường, nhưng ngẫm lại thì thôi.
Hàn Minh nhìn Giang Hạo, cũng không nói gì.
Cuối cùng quay đầu rời đi.
Trong mắt vẫn là không cam lòng, cũng không biết hắn không cam lòng cái gì.
Sau đó không có người tới tìm hắn nữa.
Nhớ lại, trong toàn bộ tông môn, không có một người nào quen thuộc với hắn cả.
Có vài người cũng coi như là quen biết, thế nhưng thấy hắn còn tránh không kịp nữa là.
Mà hắn cũng không dám đi quấy rầy những người khác, sợ liên lụy bọn họ.
Hắn vẫn tự hiểu rõ điều đó.
Người quen thuộc nhất trước mắt đại khái chính là Trình Sầu, nhưng đối phương đã bồi Tiểu Li rời khỏi tông môn rồi.
Chờ khi hắn trở về, có lẽ cũng sẽ có chút cảm khái.
Sau này cần phải tiếp tục thận trọng mà sống sót.
Còn Tiểu Li, cũng không biết sẽ náo thành cái dạng gì.
Chắc sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.
Có đói bụng hay không thì lại không nói trước được rồi.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo dậy thật sớm, hôm nay chính là ngày Huyền Thiên Tông tới.
Hắn cũng muốn đi đến gần đó để chờ đợi.
Nhưng hắn cũng không gấp, đi tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa trước.
Qua một khoảng thời gian, Liễu Tinh Thần tới, hắn đứng ở bên ngoài kêu một tiếng:
"Sư đệ."
"Tới đây." Giang Hạo thuận miệng đáp lại.
Sau đó cất bước đi ra ngoài, hắn hiểu đối phương đến làm gì.
Trên đường, Liễu Tinh Thần nói:
"Biểu hiện của sư đệ rất bình tĩnh."
Giang Hạo cười không nói gì.
Bình tĩnh sao?
Có lẽ vậy.
Nhưng ngoại trừ như vậy, hắn cũng không có cách khác.
Tu Chân Giới nào có ôn hòa như vậy, dưới lợi ích thì đừng nói là một nội môn như hắn, cho dù là chân truyền cũng có thể hi sinh.
Không nỡ bỏ xuống, đại khái là lợi ích không đủ.
Dù cho Tiên Môn cũng không thể tránh khỏi.
Trước mặt lợi ích, chính nghĩa cũng phải giữ yên lặng.
"Thật ra cũng không nhất định sẽ có chuyện, nghe nói sư phụ ngươi cũng ở trong đó, chỉ cần hắn mở miệng thì ngươi sẽ có xác suất tránh khỏi nguy hiểm." Liễu Tinh Thần nói.
Giang Hạo gật đầu nói cảm ơn, hắn nhận được mười vị trí đầu công tích, có chỗ tốt cũng có chỗ xấu.
Chỗ tốt là có tư cách tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp tu luyện, cộng thêm hạt giống Bàn Đào Thụ, còn có Chấp Pháp Đường cũng không thể quản hắn.
Mà chỗ xấu chính là gần như muốn mạng.
"Sư đệ Trúc Cơ trung kỳ sao?" Liễu Tinh Thần đột nhiên hỏi.
"Ừm." Giang Hạo gật đầu.
"Thật ra nếu như sư đệ mà tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp, trong đó đại khái là do một số Trúc Cơ hậu kỳ và viên mãn cai quản, ta cũng không tiện nhúng tay." Liễu Tinh Thần đột nhiên cảm khái:
"Còn nhớ rõ lúc trước có một vị sư đệ chạy trốn, hắn cũng Trúc Cơ trung kỳ, cuối cùng người truy đuổi hắn đều là Trúc Cơ hậu kỳ và viên mãn. Chỉ khi những người này không có thu hoạch gì trong thời gian dài hoặc là chết ở bên ngoài, lúc đó mới phái Kim Đan sơ kỳ ra.
Lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sẽ trực tiếp phái Kim Đan viên mãn ra, thậm chí là càng cao. Khi đó hắn trực tiếp bị một Trúc Cơ hậu kỳ bắt trở lại, ta muốn đi đều không có cách nào."
Giang Hạo nghe vậy thì có chút kinh ngạc, Liễu Tinh Thần đang nói cho hắn biết, nếu như phản bội chạy trốn thì người đuổi theo sẽ là Trúc Cơ viên mãn?
Nếu như bọn hắn không chết, trong thời gian ngắn sẽ không phái ra người mạnh hơn.
Thất bại hai lần mới có thể nhảy vọt lên rất nhiều cảnh giới?
Như này quả thật có thể tranh thủ cho hắn rất nhiều thời gian.
Nhìn dáng vẻ của Liễu Tinh Thần, đại khái lại muốn nhìn trò vui.
"Đây là muốn đi đâu?" Giang Hạo hỏi.
"Đi dự thính." Liễu Tinh Thần mang theo Giang Hạo đi đến ngọn núi cao nhất tông môn, tiếp tục nói:
"Huyền Thiên Tông, Phong Lôi Tông, Lạc Hà Tông, không ai dám tiến vào tông một một cách riêng lẻ cả, nên dừng ở bên ngoài để trực tiếp nói chuyện với nhau."
Giang Hạo đi đến mỏm núi có khả năng quan sát quảng trường phía dưới, có thể thấy một số chỗ tu luyện ở bên trong.
Cũng có thể thấy núi sông rộng lớn ở bên ngoài.
Tại một số chỗ luyện công, hắn nhìn thấy không ít người.
Dường như có rất nhiều người đều đang đợi giao dịch này đạt thành, đại khái cũng có không ít người đang đoán hắn sẽ rơi vào kết cục gì.
Giang Hạo thuận theo, an tâm chờ đợi.
Qua một lúc sau, hắn chậm rãi ngẩng đầu, trên bầu trời có một ít thân ảnh tới gần.
Hắn biết người tới.
Tổng cộng có mười ba đạo nhân ảnh.
Tới không ít người nha.
Chờ sau khi bọn hắn tới gần, Giang Hạo kinh ngạc phát hiện, ngoại trừ người trẻ tuổi cuối cùng có tu vi Kim Đan viên mãn ra, hắn lại không thể xem được tu vi của những người khác.
Thật sự rất mạnh.
Lúc này, trong Thiên Âm Tông cũng có ba người đi ra.
Một mỹ phụ, một nam tử trung niên, một lão giả già nua.
"Vị thứ nhất là Phong Chủ Yên Vân Phong, Thanh Yên tiền bối. Vị thứ hai là sư phụ ngươi. Vị thứ ba là một vị Trưởng lão của Chấp Pháp Phong. Thanh Yên tiền bối sẽ làm chủ lần đàm phán này." Liễu Tinh Thần ở bên giải thích.
Giang Hạo gật đầu.
Không bao lâu sau, bên ngoài Thiên Âm Tông có mười ba vị cường giả đứng sừng sững, cầm đầu là một vị lão giả, bên cạnh hắn là hai vị nam tử trung niên đứng sóng vai.
Phia sau có một ít mỹ phụ và nam tử trung niên.
Năm tháng lưu lại dấu vết khá rõ ràng trên người của bọn hắn.
Lúc này, đội ngũ hai bên chắp tay chào với nhau.
Bắt đầu.
Giang Hạo hạ thấp mi, nghe bọn hắn nói chuyện với nhau.
------
Dịch: MBMH Translate