Chương 84: Diệp chưởng môn uy vũ vô song
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Vèo!
Diệp Phong vội vàng sử dụng Cửu Thiên Lôi Đình cho hai chân, nhanh chóng nhảy tới đỉnh lối đi, hai tay nắm chặt tảng đá, đứng vững ở đỉnh chóp.
Thanh đao lao tới nhưng rơi vào khoảng không, làm nứt toạc mặt đất, tạo thành hai khe rãnh, đá sỏi bay tới làm mười mấy người đứng đó sợ ngây ra.
"Lập tức nhảy đến độ cao ba mươi thước, Diệp chưởng môn tuyệt đối không phải phàm nhân!"
"Hắn là thể tu có một không hai!"
"Có vẻ như chúng ta thực sự có thể được cứu rồi!"
Mọi người vui mừng khôn xiết.
Gầm!
Đúng lúc này, con mãnh hổ ẩn trong bóng tối gầm lên một tiếng chói tai, nhạy bén nhảy lên không trung, há mồm cắn Diệp Phong.
"Tới tốt lắm!"
Diệp Phong không ngạc nhiên mà lấy làm vui mừng.
Leng keng!
Linh Nguyên Chung phóng to cao tới hai thước đột nhiên rơi xuống, mãnh hổ vừa mới nhảy lên không trung, tuy rằng cố gắng vặn người né tránh, nhưng vẫn chậm hơn nửa nhịp liền bị đánh mạnh vào cái đầu.
"Ô ngao..."
Mãnh hổ ngã xuống đất gào thét, thoi thóp, giãy giụa mấy cái liền chết ngay tại chỗ.
"Một đòn đã giết chết mãnh hổ rồi ư?"
"Diệp chưởng môn quá mạnh!"
Đôi mắt của hàng chục tu hành giả bừng sáng.
Trong phút chốc, Diệp Phong thấy giá trị danh vọng của mình đã tăng lên mười lăm điểm, nhưng bây giờ đang là lúc đại chiến nên không thể để ý tới điểm chác, cơ thể bùng phát lực lượng, lấy Linh Nguyên Chung ra, tiếp lấy đòn đánh của chưởng môn Hắc Huyền Môn.
"Ngươi dám giết thú cưỡi của ta!"
Đại trưởng lão của Bá Đao Phái gầm lên, lập tức lao tới cạnh chưởng môn của Hắc Huyền Môn, đồng thời vung đao lên, chỉ nghe thấy “leng keng”, đao đã bổ vào Linh Nguyên Chung.
Nhưng mà, cả hai người đều bị lực lượng kinh khủng làm cho chấn động, cánh tay tê dại, thân thể lui về phía sau mấy thước, thậm chí cả thanh trường đao và trọng đao cũng đều xuất hiện vết mẻ.
"Trọng đao trăm cân của ta!"
Chưởng môn của Hắc Huyền Môn vô cùng đau lòng.
Đây là trang bị ông ta vừa mới đổi, dùng rất thuận tay, kết quả lại bị đánh cho mẻ, chắc chắn linh tính sẽ giảm đi nhiều.
“Chúng ta rút lui trước đi, bày trận tiêu hao sức lực của hắn.” Đại trưởng lão Bá Đao Phái bắt đầu nản chí, chuẩn bị chạy trốn từ cửa ra.
“Lối vào đã bị ta chặn lại rồi.” Chưởng môn của Hắc Huyền Môn đột nhiên nói.
“Ngươi mẹ nó là óc heo sao?” Đại trưởng lão Bá Đao Phái tức giận trừng mắt.
“Ta là muốn chặn đường lui, nhưng mẹ nó ai mà biết, hóa ra chúng ta mới là thằng hề!” Chưởng môn Hắc Huyền Môn hét lên.
"..."
Đại trưởng lão của Bá Đao Phái không nói nên lời, cảm thấy kiếp trước nhất định mình đã làm sai chuyện, nếu không, tại sao lại gặp một đồng đội ngu ngốc như chưởng môn Hắc Huyền Môn.
Ầm!
Diệp Phong lại giơ Linh Nguyên Chung lên, thu nhỏ nó lại bằng một tách trà rồi dùng tốc độ nhanh nhất đập ra.
Chưởng môn Hắc Huyền Môn vội vàng giơ trọng đao ra ngăn cản.
Nhưng đối mặt với một đòn toàn lực mang theo uy lực gần đến “Thất Bình Chi Lực” của Diệp Phong, trọng đao bị đập thành hai nửa, Linh Nguyên Chung mang theo mảnh vụn của thanh đao tiếp tục truy kích, đóng đinh chưởng môn Hắc Huyền Môn lên vách đá.
Vị đao phủ Hắc Huyền Môn một tay huyết tế toàn bộ nơi này, cuối cùng vẫn thân vẫn đạo tiêu dưới lòng đất ba trăm thước.
"Không!"
Hai mắt của Đại trưởng lão Bá Đao Phái đỏ bừng.
Ông ta đột nhiên cắm thanh trường đao xuống đất, há mồm nuốt vào một loại đan dược màu đỏ thẫm, trông như sắp phát điên, khí tức trên người bắt đầu thay đổi, bắp thịt đột nhiên nở ra, hơn nữa khắp người mọc ra lông sói màu xám tro, giống như một người sói đầy vạm vỡ.
"Ta muốn ngươi phải chết!"
Đại trưởng lão của Bá Đao Phái giơ thanh trường đao chém vào đầu của Diệp Phong.
"Diệp chưởng môn, cẩn thận!"
Khoảng hơn chục tu hành giả đã trở thành fanboy nhỏ của Diệp Phong, họ lên tiếng nhắc nhở, ánh mắt họ tràn đầy lo lắng.
Diệp Phong hiện tại không có Linh Nguyên Chung, vì vậy hắn chỉ có thể lấy ra thanh trường đao của Hắc Huyền Môn từ hệ thống không gian đưa ngang ra đón đỡ đòn tấn công.
Cheng!
Diệp Phong phát hiện thực lực của Đại trưởng lão Bá Đao Phái đã vọt lên gấp năm lần trình độ của Lửng Mật, cũng không yếu hơn mình bao nhiêu.
"Diệp chưởng môn, đây dường như là ‘Bán yêu hóa’, một loại phương pháp biến nhân tộc thành bán yêu. Nó có thể khiến bản thân trở nên mạnh mẽ như một con yêu thú hóa hình, khả năng phòng thủ của nó cũng rất đáng kinh ngạc."
Một tu hành giả trẻ tuổi mặc áo đỏ nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở.
"Ồ, đa tạ!"
Diệp Phong bừng tỉnh, dùng sức vung tay, ngăn lại đòn tấn công của Đại trưởng lão Bá Đao Phái, tay cầm trường đao không ngừng bổ xuống, nhưng đều bị đối phương cản lại.
“Vốn dĩ ta không muốn phục dụng ‘Hóa Yêu Đan’ nhanh như vậy, là ngươi ép ta!” Đại trưởng lão của Bá Đao Phái giống như một con dã thú hình người, chỉ có thể dùng vũ lực tấn công.
Hai mắt của Diệp Phong híp lại, hắn nhận ra điểm mấu chốt.
Hắn liếc nhìn Linh Nguyên Chung phía sau lưng Đại trưởng lão Bá Đao Phái, tung người nhảy một cái, vượt qua phía trên đầu ông ta, rồi giơ đao đập mạnh xuống, lại bị hoành đao của ông ta cản lại.
"Chút tài mọn… Hừ?"
Đại trưởng lão của Bá Đao Phái đang định chế nhạo, nhưng chợt phát hiện Diệp Phong đang ở phía sau mình, nhặt Linh Nguyên Chung đánh kiểu gì cũng không vỡ kia lên.
"Trấn!"
Diệp Phong phóng to Linh Nguyên Chung lên cao hai thước, dùng tốc độ cực nhanh bao phủ khoảng không xung quanh, nhốt Đại trưởng lão vào trong đó.
Bên trong Linh Nguyên Chung.
Đại trưởng lão Bá Đao Phái liên tục đấm đá, dẫu vậy cũng không thể phá nổi màng phòng ngự, có một lực lượng phong ấn kỳ dị đang hạ xuống, làm cho ông ta có hơi mỏi mệt, muốn lâm vào trạng thái say ngủ.
Nhưng vào lúc này, Linh Nguyên Chung đột nhiên bay lên trên, Đại trưởng lão của Bá Đao Phái lại nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, còn chưa kịp vui mừng thì trong lòng chợt cảm thấy rợn cả người.
Giờ khắc này.
Diệp Phong và Đại trưởng lão của Bá Đao Phái đối mặt lướt qua nhau.
Theo ánh đao sắc bén lóe lên, Đại trưởng lão của Bá Đao Phái nhận ra không ổn, đưa tay lên cổ thì thấy rất nóng.
"Đúng… Là lợi hại!"
Đại trưởng lão Bá Đao Phái che cổ, đồng tử bắt đầu giãn ra.
"Thắng rồi?"
Mười mấy tu hành giả vui mừng khôn xiết.
Lạch cạch!
Lúc này Diệp Phong đã đáp xuống đất, duy trì động tác cầm đao một tay, mũi đao hướng xuống đất, có máu chảy dọc theo lưỡi đao, rơi xuống đất từng giọt một.