Chương 92: [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Nói đến trận pháp

Phiên bản dịch 6422 chữ

Chương 92: Nói đến trận pháp

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Bọn họ chỉ nhìn thấy Hoắc Vân Kiệt dùng một chưởng đập vào vách đá, dùng tảng đá khổng lồ chặn đường, sau đó, Bạch Xác Ngô Công phát cuồng, đập nát Chiến Tướng Giấy, hình ảnh cứ như vậy mà bị gián đoạn.

"Ôi, làm ta sợ muốn chết!"

Lúc này, Long Thiên Tinh và Thạch Lỗi nhảy ra ngoài từ trong đống đổ nát, trong ngực Long Thiên Tinh còn ôm măng ngọc thạch dài một thước, những nơi nó đi qua, linh khí xung quanh lập tức nồng đậm hơn rất nhiều.

Rất nhanh, Hoắc Vân Kiệt cũng trốn thoát khỏi đống đổ nát.

Nhưng mà, vừa chạy đến trước người Diệp Phong, Hoắc Vân Kiệt liền cảm thấy ý thức mơ hồ, quỳ một gối xuống đất, suýt chút nữa ngã xuống.

"Vân Kiệt, ngươi làm sao vậy?" Diệp Phong lập tức đỡ lấy hắn, tay vừa vặn nắm lên bả vai, phát hiện có chút ẩm ướt.

"Huynh ấy bị Bạch Xác Ngô Công cắn một phát." Mặc Oanh chỉ vào chỗ bị Diệp Phong nắm lấy.

Những người khác vừa nhìn, lập tức phát hiện hai vết thương hình lỗ nhỏ, xung quanh đều sưng đỏ, còn chảy máu.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, Bạch Xác Ngô Công phá tan tảng đá trước đống đổ nát, nhào về phía mọi người.

"Ngươi dám ra tay với đệ tử ta!"

Diệp Phong toát ra lửa giận.

Hắn cách khoảng không vươn tay về phía Bạch Xác Ngô Công, làm ra động tác chộp, Bạch Xác Ngô Công lập tức giống như bị một bàn tay vô hình nắm ở giữa không trung, dù có giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra được.

"Chết cho ta!"

Diệp Phong nổi giận, gầm nhẹ từng chữ một, vận dụng toàn bộ lực lượng, "răng rắc" một tiếng, Bạch Xác Ngô Công đã bị bóp đến vỏ giáp vỡ vụn, đồ đạc chảy đầy đất.

"Thiên địa chi lực thật mạnh, đã đạt tới tiêu chuẩn Tụ Nguyên tầng một chân chính... Vị chưởng môn này của ta, vậy mà bởi vì an nguy của đệ tử trong môn mà trong lúc vô hình đã tăng cường lực lượng bản thân, thật thần kỳ!" Mặc Oanh nhìn một màn này, im lặng không nói, chỉ thầm thán phục ở trong lòng.

"Chưởng môn, ngài mau đến xem Nhị sư huynh!"

Lúc này, Diệp Phong nghe được thanh âm của Giả Vũ Lam, mới vội lấy lại tinh thần, phát hiện mình mệt đến cả người đổ mồ hôi, nhưng hắn vẫn bất chấp bản thân, vội vàng xé rách quần áo trên vai Hoắc Vân Kiệt, nhìn thấy xung quanh miệng vết thương đều là một mảnh đỏ tím, đều sưng lên.

"Nặn máu độc ra trước đã!"

Diệp Phong treo ngược Hoắc Vân Kiệt lên, dùng dao găm sạch sẽ cắt xung quanh miệng vết thương, rất nhiều máu độc màu đen chảy ra.

Sau đó, hắn như nghĩ tới cái gì đó lập tức lấy ra một chai nước từ không gian hệ thống, dùng để rửa sạch vết thương cho Hoắc Vân Kiệt.

Nước này đến từ ao nước trên đỉnh Phiêu Miểu Phong, ẩn chứa một phần sức mạnh tịnh hóa của Thanh Liên Tịnh Hóa, sau khi rửa sạch vết thương, nó đã làm cho vết sưng đỏ chậm rãi biến mất.

"Ôi, đau quá!"

Cuối cùng Hoắc Vân Kiệt cũng khôi phục sự tỉnh táo, phát hiện mình bị Diệp Phong treo ngược giữa không trung, sợ tới mức giật mình, ngã xuống đất.

"Không sao rồi."

Diệp Phong thở phào nhẹ nhõm.

Hoắc Vân Kiệt tốt xấu gì cũng là Luyện Khí tầng bảy đỉnh phong, nếu như sau khi bị Bạch Xác Ngô Công cắn lập tức vận công bài tiết nọc độc thì cũng không đến mức lâm vào hôn mê.

Nhưng mà, lúc ấy tình huống nguy cấp, không chạy, thì làm gì có cơ hội chữa thương?

"Hiện tại đã không còn nguy hiểm, cầm theo vài thứ có ích của Bạch Xác Ngô Công rồi quay về đi!"

Diệp Phong nói.

Hơn nửa canh giờ sau.

Đoàn người trở lại thành Ngũ Thải, cũng nhìn thấy Thiết Trảo Long Ưng quanh quẩn ở gần đó, vội vàng cưỡi nó trở về Phiêu Miểu Phái.

Đến đêm, các đệ tử đều đang tu luyện.

Diệp Phong lôi hết thu hoạch ở chân núi phía Nam ra, toàn bộ chất đống ở bãi đất trống bên cạnh đại điện chưởng môn, bắt đầu kiểm kê.

Mỏ khoáng giá trị khoảng ba nghìn linh thạch.

Vật liệu của một số con khôi lỗi sói.

Lễ vật tạ ơn cứu mạng của các đại môn phái.

Địa Nguyên Sát Trận cỡ nhỏ bán thành phẩm.

Ngoài ra, còn có một ít yêu thú bị đánh chết, giờ phút này đều đang được nấu chín, phân cho mấy linh thú trấn núi như Lửng Mật và Thiết Trảo Long Ưng.

Bởi vì nhiều ngày không đánh nhau, hơn nữa lại ăn uống tốt, Lửng Mật rõ ràng đã béo hơn một vòng, lưng dựa vào ao nước, vẻ mặt cuộc sống không còn gì luyến tiếc mà nhìn về phương xa, giống như đang hoài niệm thanh xuân đánh nhau năm đó.

Diệp Phong phát hiện sau khi Lửng Mật và các linh thú khác ăn được máu thịt của các yêu thú khác, tu vi rõ ràng tăng lên không ít, chứng tỏ phương pháp này vẫn là rất tốt, hiệu quả chưa chắc đã kém gì sử dụng Linh Thú Đan.

"Mặc Oanh, ngươi có biết nơi nào có thể xử lý mỏ khoáng không?"

Diệp Phong ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy Mặc Oanh cầm một cái khăn mặt cùng quần áo thay giặt đi qua, vì thế hỏi.

"Mỏ khoáng cũng không phải là vật liệu thuần túy, rất tạp, bình thường đều do luyện khí sư có chuyên môn tiến hành tinh luyện và phân loại trước. Về phần tìm luyện khí sư ở nơi nào, đương nhiên trong toàn bộ lưu vực Nam Giang, Bách Khí Tông là thứ nhất."

Mặc Oanh kiên nhẫn giải thích.

Vừa nghe tên Bách Khí Tông, ánh mắt Diệp Phong lóe lên.

Bên trong hệ thống không gian còn đặt tiễn ngưu khôi lỗi bị hỏng, vừa vặn là do Bách Khí Tông luyện chế, nếu như có thể tìm được luyện khí sư Bách Khí Tông, hẳn là có thể nhờ bọn họ hỗ trợ tinh luyện những khoáng chất này.

"Đúng rồi, nếu như tông môn thăng cấp, có thể mở khóa Luyện Khí Các được không?" Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ như vậy.

"Chưởng môn còn có chuyện gì không?" Mặc Oanh lắc khăn mặt trong tay: "Nếu không có việc gì, con đi tắm rửa dây."

"Có một vấn đề, nếu như bố trí Địa Nguyên Sát Trận cỡ nhỏ, biến nó trở thành đại trận hộ tông, ngươi cảm thấy có thích hợp không?" Diệp Phong hỏi.

Ánh mắt ẩn dấu dưới lớp vải đen của Mặc Oanh nhịn không được trợn trắng mắt, tức giận nói: "Sát trận không giống với đại trận hộ tông."

"Nói như thế nào?" Diệp Phong giống như một đứa trẻ tò mò.

Mặc Oanh chỉ vào trận kỳ trên mặt đất, nói: "Sát trận bình thường là giam người ở trong đó, sau đó sẽ phát động sức mạnh cường đại để giết chết, giống như Địa Nguyên Sát Trận cỡ nhỏ này, công năng chủ yếu là sát phạt."

"Đại trận hộ tông bình thường là trận pháp bảo vệ, lá chắn bảo vệ hình thành càng mạnh, có thể bảo vệ tông môn trong trận pháp rất hiệu quả. Đại trận hộ tông cũng có thể sát phạt, nhưng bình thường chỉ tấn công những người ngoài trận pháp."

Nói đến đây, Mặc Oanh xoay người đi vào phòng tắm, nói bổ sung: "Đúng rồi, trận pháp bình thường đều là dùng linh thạch thúc dục, Phiêu Miểu Phái chúng ta tương đối nghèo, tạm thời không thích hợp mở đại trận hộ tông 24/7 đâu."

Bạn đang đọc [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    298

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!