Chương 96: [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Hoắc Vân Kiệt xem mắt ký

Phiên bản dịch 6614 chữ

Chương 96: Hoắc Vân Kiệt xem mắt ký

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Khi hắn mới hai tuổi, sinh phụ ngã xuống, mẫu thân mang theo hắn tái giá đến Hoắc phủ, bởi vì không phải con ruột của Hoắc Đại Hùng, cho nên vẫn luôn bị coi thường, đối với Hoắc Đại Hùng cũng chỉ là dùng xưng hô "bá phụ".‎

"Hoắc Đại Hùng trời đánh, ngươi dám ra tay với Kiệt Nhi của ta, đừng trách lão nương đâm ngươi!"

Một giọng nói sắc bén truyền đến, chấn động cả Hoắc phủ, tất cả mọi người đều biết, phu nhân lại nổi giận! ‎

Thạch Lỗi và Long Thiên Tinh vẫn luôn làm quần chúng ăn dưa cũng dựa vào tiếng mà nhìn sang, chỉ thấy một phụ nhân mỹ mạo tay trái nhấc làn váy lên, tay phải nắm chặt một cái kéo, hùng hùng hổ hổ lao đến. ‎

Tốc độ cùng trận chiến kia, có vẻ cũng không kém gì Lửng Mật.

"Nương, đừng để ý tới ông ấy." ‎

Hoắc Vân Kiệt vội vàng ngăn cản phụ nhân. ‎

"Con của ta, cuối cùng con cũng trở về rồi, ôi trời, mặt đều đói đến gầy rộc rồi, nhìn thân thể này của con xem, không đủ khỏe mạnh, một múi cơ bụng đều bị con luyện thành tám múi, lát nữa làm sao đối tượng xem mắt có thể để ý tới con đây? Nghe nương nói, con hẳn là nên ăn nhiều một chút, thêm một chút thịt, ít nhất hai trăm cân mới tính là tiêu chuẩn..."‎

Nhìn thấy Hoắc Vân Kiệt, phụ nhân lập tức vứt kéo, đúng lúc đâm vào chân lão gia Hoắc phủ Hoắc Đại Hùng, sau đó hai tay nâng mặt Hoắc Vân Kiệt, lải nhải. ‎

"Lại nữa..."‎

Hoắc Vân Kiệt thật sự chịu không nổi vị mẫu thân quá mức dong dài này, vội vàng chuyển đề tài, hỏi: "Nương, nương gọi con trở về không phải thật sự để con xem mắt chứ?”‎

"Làm sao, không phải xem mắt thì không thể mời con về được sao?" Phụ nhân hai tay chống nạnh, vẻ mặt không vui hỏi.

Hoắc Vân Kiệt vội vàng nói: "Không, con không có ý này."

Lúc này, Hoắc Đại Hùng ở cách đó không xa rút kéo cắm ở trên chân, trầm giọng nói: "Đối tượng xem mắt lần này là đại tiểu thư Lâm gia ở thành Phong Hỏa, cũng là đệ tử thiên tài của Vân Hoa Tông, cũng xem như là sư tỷ của Vân Hạo. Nếu là trước kia, chỉ bằng ngươi, còn chưa đủ để lọt vào mắt Lâm gia tiểu thư đâu, nhưng hiện tại cũng đã Luyện Khí tầng bảy đỉnh phong, tỷ lệ thành công cực cao."

Ngay từ đầu, Hoắc Đại Hùng cũng không coi trọng Hoắc Vân Kiệt.

Dù sao, một người gia nhập môn phái hạ đẳng, ở tuổi này, có thể có đến Luyện Khí tầng bốn, tầng năm đã là tốt rồi.

Nhưng ai biết được, Hoắc Vân Kiệt lại giống như ăn tiên đan diệu dược, chỉ ngắn ngủn mấy tháng không gặp, vậy mà đã đến Luyện Khí tầng bảy đỉnh phong, so với đại tiểu thư Lâm gia còn cao hơn, cho dù đặt ở trong môn phái cao đẳng cũng xem như đệ tử nòng cốt.

Nhờ vào điều này, tỷ lệ làm thông gia của Hoắc phủ và Lâm gia là rất lớn.

Hoắc Đại Hùng thân làm lão gia Hoắc phủ chính là người hưởng lợi nhiều nhất, nghĩ đến đây, trong lòng Hoắc Đại Hùng cực kỳ vui mừng, nhìn mặt Hoắc Vân Kiệt, lại cảm thấy có vài phần thuận mắt.

Hoắc Vân Kiệt nghe xong những lời này thì nhíu nhíu mày.

Những năm gần đây, Hoắc Đại Hùng vẫn luôn muốn Hoắc Vân Kiệt kết hôn với các thế gia khác ở thành Phong Hỏa, mà mẫu thân của Hoắc Vân Kiệt cũng tỏ vẻ đồng ý, nhất là năm nay, Hoắc Vân Kiệt đã đi xem mắt chín lần, quả thực rất đau thương.

"Nhị sư huynh, Vân Hoa Tông là cái gì?"

Long Thiên Tinh tiến đến bên tai Hoắc Vân Kiệt hỏi.

Hoắc Vân Kiệt quay đầu nói: "Vân Hoa Tông là một môn phái cao đẳng, tọa lạc ở nơi cách thành Phong Hỏa hơn trăm dặm, độc chiếm một dãy núi có phạm vi mười mấy dặm, ngoại trừ có hơn một nghìn đệ tử, trong môn còn có mấy vị cường giả Tụ Nguyên cảnh trấn giữ."

Suy nghĩ một chút, Hoắc Vân Kiệt lại bổ sung: "Đúng rồi, người xung quanh đều là tu hành giả, sáu giác quan đều rất mạnh, lúc đệ nói chuyện không cần cố ý hạ thấp giọng đâu, bởi vì cho dù đệ có hạ thấp giọng hay là nói chuyện bình thường, bọn họ đều nghe được."

Sau khi nghe xong, Long Thiên Tinh lập tức tỏ vẻ xấu hổ.

"Không tệ! Vân Hoa Tông chính là môn phái cao đẳng mạnh nhất vùng này, chẳng qua bởi vì một vài điều kiện nào đó còn chưa thỏa mãn, cho nên vẫn chưa thăng cấp lên tông môn nhất tinh (1 sao), nhưng trên thực tế, cũng không yếu hơn tông môn nhất tinh. Vân Hạo con ta có tư chất ngút trời, may mắn gia nhập Vân Hoa Tông."

Hoắc Đại Hùng kiêu ngạo nói, giống như ông ta mới là người gia nhập Vân Hoa Tông.

Dừng một chút, Hoắc Đại Hùng còn nói thêm: "Lần này đối tượng xem mắt với ranh... Vân Kiệt chính là đệ tử thân truyền của trưởng lão Vân Hoa Tông, Luyện Khí tầng bảy, nếu có thể thành, về sau Hoắc phủ chúng ta có thể duy trì mối quan hệ mật thiết với Vân Hoa Tông hơn."

Hoắc Đại Hùng vốn định nói "ranh con", nhưng vừa nói đến chữ "ranh", liếc mắt thoáng nhìn thấy nương Hoắc Vân Kiệt giơ kéo lên, dục vọng sống sót tăng vọt, lập tức đổi giọng.

Nghe xong những lời này, Hoắc Vân Kiệt lập tức cười lạnh nói: "Nữ nhân, sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của ta thôi."

Hắn rất chán ghét bị Hoắc Đại Hùng gọi tới gọi lui.

Đầu tiên, hắn không phải là con ruột của Hoắc Đại Hùng.

Hơn nữa, khi còn bé, Hoắc Đại Hùng không đánh liền mắng hắn, quan hệ cứng ngắc, nếu không phải cánh không đủ cứng, lại mong nhớ nương mình, Hoắc Vân Kiệt đã sớm cao chạy xa bay rồi.

"Ta thấy cánh của ngươi cũng cứng rồi đấy!"

Hoắc Đại Hùng giận dữ nói, một cước đạp nát gạch.

Mẫu thân Hoắc Vân Kiệt lập tức bỏ kéo xuống, lấy ra một con dao phay sáng loáng từ phía sau: "Hoắc Đại Hùng, ngươi câm miệng lại cho lão nương! Nhanh cút về phòng mình luyện công đi. Vân Kiệt, con đi theo nương mau, đi gặp vị tiểu thư Lâm gia kia."

Tuy rằng Hoắc Đại Hùng rất ngông cuồng, nhưng lại là một người bị thê tử quản nghiêm, đối mặt với phụ nhân cầm đao ra trận, chỉ đành nhận lệnh, phất tay áo rời đi.

....

Quán trà Chử Vũ.

Là quán trà nổi tiếng nhất thành Phong Hỏa.

Trong phòng bao xa hoa trên tầng ba, một bàn trà bày ở giữa, hai bên một bên là nam một bên là nữ.

Nam đương nhiên là Hoắc Vân Kiệt.

Nữ thì là một nữ tử mặc váy trắng, xõa tung mái tóc dài, chỉ dùng dây thừng đỏ thắt thành một cái nơ sau lưng, có vẻ rất thanh nhã.

Nhưng Hoắc Vân Kiệt chỉ tự mình uống trà, đối với vị tiểu thư Lâm gia xinh đẹp trước mặt này lại làm như không thấy.

Trong lòng hắn chỉ có một câu: "Nữ nhân, chỉ ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của ta!"

Nữ tử này cũng đang uống trà, im lặng không nói.

Ở điểm này, hai người ăn ý đến kỳ lạ.

Bên ngoài phòng bao.

Thạch Lỗi, Long Thiên Tinh, Hoắc Vân Hạo, mẫu thân Hoắc Vân Kiệt, cùng với mấy vị phụ nhân đều dán người lên rèm cửa bằng trúc, len lén nhìn.

"Ai nha, sao bọn họ không nói lời nào vậy, chỉ biết uống trà, chẳng lẽ uống trà còn có thể uống ra tình cảm sao?"

"Nếu uống trà có thể uống ra tình cảm cũng tốt mà!"

"Quá trình xem mắt này, quả thực có chút xấu hổ."

Mọi người xì xào bàn tán.

Bạn đang đọc [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    228

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!