Chương 97: [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Hoắc Vân Kiệt xem mắt ký (2)

Phiên bản dịch 6046 chữ

Chương 97: Hoắc Vân Kiệt xem mắt ký (2)

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Trong phòng bao.

Lâm gia tiểu thư buông chén trà xuống trước, nói: "Lâm Ngọc Yến, đệ tử thân truyền của trưởng lão Vân Hoa Tông, Luyện Khí tầng bảy, tu chín môn pháp thuật cấp một, một môn pháp thuật cấp hai, toàn bộ đã đại thành, chí hướng tu hành, vô tâm với nhi nữ tư tình."

Hoắc Vân Kiệt nở nụ cười, buông chén trà xuống, nói: "Hoắc Vân Kiệt, Nhị đệ tử của Phiêu Miểu Phái ở thành Bạch Phù, Luyện Khí tầng bảy đỉnh phong, mấy môn pháp thuật cấp một đều đã viên mãn, nữ nhân, sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của ta."

Khuôn mặt tiểu thư Lâm gia Lâm Ngọc Yến hơi động.

Nàng vốn tưởng rằng đối tượng xem mắt hôm nay là một bao cỏ, ai ngờ lại là một thanh niên tuấn dật, hơn nữa tu vi còn ở trên mình, lợi hại hơn chính là, pháp thuật đều đến viên mãn.

Khuyết điểm duy nhất, chính là xuất thân từ Phiêu Miểu Phái, nghe nói là một môn phái hạ đẳng, tiền đồ đáng lo ngại.

Nhưng mà chí Lâm Ngọc Yến không đặt ở nhi nữ tư tình, cho dù cảm thấy Hoắc Vân Kiệt cũng không tệ lắm, nhưng cũng không muốn đồng ý mối thông gia này.

"Xem ra, Lâm đạo hữu và ta đã có được nhận thức chung, uống thêm một chén trà xong rồi cũng nên về nhà thôi."

Hoắc Vân Kiệt nở nụ cười.

Nói thật, ấn tượng đầu tiên của Lâm Ngọc Yến tạo cho hắn cũng được, trang điểm nhẹ nhàng, tổng thể có vẻ thanh lịch, người cũng rất sạch sẽ.

Chỉ có điều, hắn chí tại tu hành.

"Được." Lâm Ngọc Yến cầm lấy ấm trà, lại phát hiện bên trong trống rỗng, vì thế hô: "Thêm một ấm trà nữa."

Mọi người ngoài cửa sổ ngây ngốc.

Hai người đầu tiên là uống trà thật lâu, sau đó đột nhiên nói chuyện đơn giản vài câu, kết quả liền xong rồi?

Mặc dù nghe được có chút mơ hồ, nhưng bọn họ cơ bản phân biệt được, lần xem mắt này đã nguội lạnh, bọn họ gấp đến độ vò đầu bứt tai.

Đúng lúc này , một thị nữ xách ấm trà đi vào phòng bao, đang chuẩn bị châm trà cho hai người.

Long Thiên Tinh nhìn vị thị nữ kia, bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt có cảm giác hơi cay, vội vàng điều động linh khí rót vào hai mắt, phát hiện đỉnh đầu thị nữ lại xuất hiện một hư ảnh mặt người màu đen quỷ dị.

"Có gì đó kỳ lạ!"

Long Thiên Tinh chỉ vào thị nữ, hô to.

Hoắc Vân Kiệt và Lâm Ngọc Yến nghe được nhắc nhở, đều ngẩng đầu nhìn về phía thị nữ này, phát hiện hai mắt nàng vậy mà không hề có đồng tử, một mảng trắng xóa.

"Không tốt, nữ nhân này trúng Khống Hồn Thuật!"

Lâm Ngọc Yến bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó.

Mà đúng lúc này, thị nữ đột nhiên ném ấm trà về phía Lâm Ngọc Yến, bắn một tấm phù màu bạc từ trong ống tay áo ra, ngay lập tức dán vào.

Lâm Ngọc Yến bận rộn né tránh ấm trà, thế cho nên không chú ý tới đòn tấn công ngay sau đó, nên khi bị "Định Thân Phù" này dán lên trán, cơ thể ngay lập tức không thể nào nhúc nhích được.

Một thân pháp lực, cũng đều không sử dụng được.

Bang!

Thị nữ lại bắn một thanh chủy thủ từ trong ống tay áo ra, thứ này có khí đen quấn quanh, đâm vào chỗ quan trọng của Lâm Ngọc Yến.

"Coi ta không tồn tại sao?"

Hoắc Vân Kiệt nổi giận ném chén trà, dùng một chiêu "Thiết Thuẫn Thuật" chắn ở phía trước, đánh bay thị nữ ra ngoài, đập xuyên qua cửa sổ ngoài tầng ba, ngã thẳng xuống đất.

Sau đó, hắn đưa tay tháo bùa bạc dán lên trán Lâm Ngọc Yến ra, để nàng khôi phục năng lực hành động.

"Đó là người của Nhiếp Hồn Môn, mau đuổi theo!"

Lâm Ngọc Yến chợt rút linh kiếm của mình ra, phá cửa sổ nhảy xuống.

‎"Đại sư huynh, Nhị sư huynh, chúng ta có đuổi theo không?" Long Thiên Tinh vội vàng hỏi.

"Đương nhiên phải đuổi theo, danh tiếng Nhiếp Hồn Môn ở thành Phong Hỏa có thể nói là rất xấu, người của bọn họ đều không phải thứ tốt gì." Hoắc Vân Kiệt gật gật đầu, sau đó nói với Hoắc Vân Hạo: "Vân Hạo, đệ ở lại bảo vệ nương, bọn huynh đi một lúc sẽ quay lại."

Dứt lời, Hoắc Vân Kiệt mang theo Thạch Lỗi, Long Thiên Tinh phá cửa sổ, từ lầu ba nhảy xuống đất.

"Chạy đi đâu!"

Lúc này, Lâm Ngọc Yến đã cầm kiếm đuổi theo thị nữ đang chạy trốn, tốc độ rất nhanh.

"Chúng ta cũng đuổi theo." Hoắc Vân Kiệt không nói hai lời, chuẩn bị ngự kiếm.

"Nhị sư huynh đừng nóng vội, đệ có phát hiện!"

Long Thiên Tinh gọi Hoắc Vân Kiệt lại, thi triển Lam Linh Chi Nhãn, phát hiện trên người thị nữ kia có một đường cong màu đen khó có thể cảm nhận, đang liên tục bay ngược với phía nàng ta chạy.

"Đại sư huynh, Nhị sư huynh, người đứng phía sau thực sự quá giảo hoạt, vậy mà lại chạy hướng ngược lại." Long Thiên Tinh lần theo đường cong màu đen này, chỉ về phía đầu nguồn.

Hoắc Vân Kiệt và Thạch Lỗi biết con mắt Long Thiên Tinh không tầm thường, có thể nhìn thấy những thứ mà linh nhãn bình thường nhìn không thấy, lập tức đuổi theo phương hướng Long Thiên Tinh chỉ.

Cách đó vài trăm thước.

Cuối cùng Lâm Ngọc Yến cũng đuổi kịp thị nữ bị khống chế, tay cầm kiếm quyết, điểm ở sau lưng nàng ta, khiến cho nàng ta mềm nhũn ngã xuống đất.

Sau đó, một đám khí đen thoát ra từ đỉnh đầu thị nữ, hóa thành một khuôn mặt người màu đen ở giữa không trung, cười khằng khặc quái dị: "Lâm Ngọc Yến, ngươi đuổi nhầm phương hướng rồi, ha ha ha... Ui, không tốt!"

Lời còn chưa dứt, mặt người màu đen trực tiếp nổ tung.

Cách đó năm trăm thước.

Trong một căn nhà gỗ rách nát.

Trên bàn có một thanh niên ngồi xếp bằng, trên mặt vẽ đầy các loại hoa văn màu đen cổ quái, đang cười đắc ý.

Ở phía trước mặt hắn có một màn sáng, có thể nhìn thấy hình ảnh Lâm Ngọc Yến.

Phanh!

Cánh cửa đột nhiên vỡ vụn.

Ba người Hoắc Vân Kiệt, Thạch Lỗi, Long Thiên Tinh tựa như thần binh từ trên trời rơi xuống, làm thanh niên sợ đến mức sắc mặt đen sì.

Long Thiên Tinh chỉ vào thanh niên mặt đen, nói: "Hai vị sư huynh, người đứng sau chính là hắn ta!"

"Ba vị, có phải các vị đi nhầm cửa hay không?" Lời còn chưa dứt, thanh niên mặt đen đã xoay người bỏ chạy.

"Hỏa Vân Chưởng!"

"Nguyên Khí Đạn!"

"Thiết Thuẫn Thuật!"

Ba người đồng thời ra tay, vừa đối mặt liền đánh cho thanh niên Luyện Khí tầng bảy này sùi bọt mép, toàn thân run rẩy.

"Trói lại, mang đi." Hoắc Vân Kiệt nói.

Long Thiên Tinh lập tức thi triển "Phược Linh Sách", dùng dây thừng linh khí trói chặt thanh niên mặt đen, sải bước đi về phía quán trà Chử Vũ.

Bạn đang đọc [Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    260

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!