Chương 87: [Dịch] Đại Ngụy Đế Quốc

Cải tiến chiến xa

Phiên bản dịch 7645 chữ

Ở Ngụy quốc, có hai nha môn làm Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy hứng thú.

Một nơi là『 Binh Chú Cục』thuộc Binh Bộ, phụ trách chế tạo binh khí, giáp trụ,…; còn có『 Dã Tạo Cục』 thuộc Công Bộ, phụ trách luyện sắt, chế tạo các loại đồ vật,….

Không ngoa mà nói,『 Binh Chú Cục』 cùng『 Dã Tạo Cục』 là hai nha môn có kỹ thuật đứng đầu Ngụy quốc.

『 Binh Chú Cục』 cùng『 Dã Tạo Cục』có sự khác nhau, 『 Binh Chú Cục』 có xu hướng chế tạo dùng cho quân sự, mà『 Dã Tạo Cục』 có xu hướng phi quân sự. Lúc Triệu Hoằng Nhuận bắt gian lận trong khoa cử có dùng đến nến, chính là do thợ trong『 Dã Tạo Cục』tạo ra.

Đáng lý ra, Triệu Hoằng Nhuận vốn nên đưa chỗ chiến xa này đến『 Binh Chú Cục』, dù sao thợ trong『 Binh Chú Cục』cũng giỏi cải tiến vũ khí hơn, nhưng vì xuất hiện tin đồn nói Triệu Hoằng Nhuận làm nhục Binh Bộ, bởi vậy, Binh Bộ quan viên đối với Triệu Hoằng Nhuận không có thiện cảm.

Vì vậy, Triệu Hoằng Nhuận chỉ có thể đưa chiến xa đến Công Bộ 『 Dã Tạo Cục』, để thợ cải tạo chiến xa phù hợp mong muốn.

Giống như『 Binh Chú Cục』, người đứng đầu『 Dã Tạo Cục』 gọi là『 Cục Thừa』, do quan viên có kỹ thuật đảm nhận.

Cục Thừa hiện tại của Dã Tạo Cục là Vương Phủ, cùng Triệu Hoằng Nhuận tương đối quen thuộc.

Vừa nghe nói Triệu Hoằng Nhuận đưa 200 chiếc chiến xa tới, Vương Phủ lập tức ra đón.

Dù sao Vương Phủ cũng đã nghe tin triều đình muốn dùng binh, đồng thời cũng đã biết Bát công tử sẽ ra chiến trường, bởi vậy, hắn liền đoán những chiếc chiến xa này chắc sẽ dùng trên chiến trường.

“Bát điện hạ... A, không đúng, bây giờ nên xưng hô Túc Vương điện hạ.”

Trong Dã Tạo Cục, Vương Phủ chào hỏi Triệu Hoằng Nhuận.

“Ha ha ha.” Triệu Hoằng Nhuận cười đáp lễ, vừa đi vừa cười: “lão Vương, ta mang đến một cuộc làm ăn... Phí cải tạo, phí nhân công, vật liệu, tất cả đều do hộ bộ trả.”

Vương Phủ cười khiêm tốn.

Không còn cách nào, dù sao Công Bộ có địa vị thấp nhất trong lục bộ, mà Dã Tạo Cục càng kém xa Binh Chú Cục.

Rõ ràng Dã Tạo Cục có đủ loại kỹ thuật, nhưng trong mắt người thường, nha môn này chỉ có tác dụng nấu sắt, rèn phôi, sau đó giao cho Binh Chú Cục, để bọn họ chế tạo binh khí.

Nói trắng ra, Dã Tạo Cục là trợ thủ của Binh Chú Cục.

Đâu có mấy người biết, Dã Tạo Cục còn phụ trách chế tạo công cụ đo lường, thậm chí là công cụ dùng để đúc tiền, cũng là do Dã Tạo Cục chế tạo?

Vương Phủ đi quanh chiến xa vài vòng, tỉ mỉ kiểm tra, do dự nói với Triệu Hoằng Nhuận: “Túc Vương điện hạ, ngươi tính dùng chiến xa đối phó quân Sở sao? Thế nhưng theo hạ quan biết, bất luận là Binh Bộ hay bệ hạ, đều đã vứt bỏ chiến xa...”

Quả thật Đại Ngụy đã sớm vứt bỏ chiến xa từ thời tiên đế.

Từng có lúc, Đại Ngụy có hàng nghìn chiến xa, nhưng hôm nay, trong kho vũ khí của Binh Bộ chỉ còn 200 chiếc, chỉ còn dùng trong săn bắn, từ lâu đã không còn xuất hiện trên chiến trường.

Dù sao trong trận thảm bại tại Thượng Đảng, chiến xa Ngụy quốc bị Hàn quốc kỵ binh đánh cho tơi bời.

Mặc cho người Ngụy không muốn thừa nhận, nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận, đối mặt với kỵ binh Hàn quốc, chiến xa quả thật vô dụng.

“Ta biết Vương đại nhân có ý gì.” Triệu Hoằng Nhuận cười cười, vỗ vào bánh xe, lắc đầu nói: “ chiến xa trước mặt Hàn quốc kỵ binh xác thực vô dụng, nhưng Sở quốc... Có nhiều tàu thuyền, bộ binh, dùng những vật này đối phó quân Sở, vẫn có tác dụng.”

Vương Phủ nghĩ đến tình hình Ngụy quốc, lúc này mới gật đầu: “điều này cũng đúng... Túc Vương điện hạ dự định cải tạo thế nào?”

Triệu Hoằng Nhuận nhìn chiến xa, rơi vào trầm tư.

Theo lịch sử phát triển, từ những cỗ xe đơn sơ đến giờ đã có xe do bốn con ngựa cùng kéo, cũng chính là “tứ mã chiến xa”.

Bởi vì cân nhắc đến tính cơ động, trên chiến xa chỉ bố trí ba đến năm binh sĩ, một người lái xe, hai người bắn cung, hai người ngoài cùng phụ trách cận chiến cùng bảo vệ.

Người lái xe chỉ huy những người còn lại.

Một xe năm người, đây đã là cực hạn.

Nghe nói Ngụy quốc đã từng nghiên cứu qua “lục mã” cùng “bát mã” chiến xa, có thể để mười binh sĩ cùng đứng, nhưng thực tế đã chứng minh, những loại chiến xa ở trên còn không bằng tứ mã chiến xa, có nhiều vấn đề: ổ trục đứt gãy, bánh xe bị hỏng,...

Thế là chỉ có tứ mã chiến xa tồn tại, cho đến khi bị kỵ binh đào thái.

Chính vì vậy, tứ mã chiến xa đã được cải tiến đến cực hạn.

『 Kỹ thuật luyện sắt của Đại Ngụy còn kém... Đáng tiếc, phương diện này ta cũng chỉ biết chung chung, không biết cụ thể...』

“Trước tiên bỏ hết mấy cái chùy lắp bên cạnh bánh xe.”

Triệu Hoằng Nhuận nói.

Không thể phủ nhận, loại chùy lắp ngoài bánh xe là vũ khí giết người, nhưng nhược điểm của nó cũng rất rõ ràng.

“Đúng, thêm tấm chắn bên ngoài bánh xe.”

Triệu Hoằng Nhuận đá đá vào bánh xe, đã từng, bánh xe có nan hoa chính là nhược điểm lớn nhất để kỵ binh đánh vào.

Những kỵ binh kia cắm giáo vào nan hoa, trực tiếp dẫn đến chiến xa bị lật, cứ như vậy kỵ binh Hàn quốc dễ dàng đánh bại mấy ngàn chiến xa.

Lúc đầu, Triệu Hoằng Nhuận cũng nghĩ đến việc sử dụng một khúc gỗ hoàn chỉnh làm bánh xe, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại, nếu làm như vậy chiến xa sẽ rất nặng, không đủ tính cơ động, thế là, Triệu Hoằng Nhuận chỉ có thể lắp một tấm chắn bên ngoài, miễn cho có người lợi dụng điểm yếu này.

“Phía trước lắp thêm hai cái bánh xe.”

“... Phải, đúng rồi, ngựa chỉ phụ trách kéo chiến xa...”

“Không không không, ta nói bốn bánh xe, không phải lắp đặt xe bốn bánh, mà lắp hai bánh phía trước ngựa.... Đằng trước cũng lắp đặt toa xe, làm vị trí chỉ huy, bên cạnh cũng phải có chỗ để cho người bảo vệ...”

“Toa sau nâng cao lên, ừm, cố gắng giảm trọng lượng, chỉ nâng cao thôi... Đó là vị trí cung thủ.”

Dựa theo ý kiến của Triệu Hoằng Nhuận, Vương Phủ lập tức gọi thợ trong cục đến, tiến hành cải tạo.

Hơn nửa giờ sau, Vương Phủ nhìn chiến xa đã được cải mà cảm thấy khó chịu.

Đầu tiên, chiến xa sau cải tạo có hai toa xe, toa xe phía trước khá thấp, toa xe phía sau tương đối cao, đằng trước là vị trí của chỉ huy cùng hộ vệ, mà toa sau là dành cho xạ thủ.

Thứ hai, ngựa đã được bao phủ trong toa xe, phía trước bọn chúng, Triệu Hoằng Nhuận đã dỡ bỏ khoang của một cỗ xe khác, để gia cố phần đầu, làm cho chiến xa có lực tấn công nhất định

Vương Phủ mí mắt chớp chớp, nhắc nhở: “Túc Vương điện hạ, cải tạo như vậy, sẽ ảnh hưởng tới tốc độ... Hơn nữa, chiến xa sẽ khó mà đổi hướng, còn nữa, chiến xa nặng như vậy, thể lực của ngựa cũng là một vấn đề...”

Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận đang hướng dẫn thợ lắp đặt lưỡi đao phía trước chiến xa, nghe được Vương Phủ nhắc nhở, liền nói: “Vương đại nhân có ý gì ta rất hiểu, nhưng bản vương không cần chiến xa chạy nhanh, bản vương chỉ cần… Quân địch khiếp sợ là được...”

Vương Phủ nhìn lưỡi đao phía trước chiến xa, mí mắt giật giật.

Nhìn sắc mặt Vương Phủ do dự, Triệu Hoằng Nhuận cũng không nói thêm, dù sao ở thời điểm hiện tại đại đa số kỵ binh vẫn là khinh kỵ, mà Triệu Hoằng Nhuận cải tạo chiến xa lại thành “trọng kỵ”, hoặc đúng hơn, là hình thức ban đầu của xe tăng.

Triệu Hoằng Nhuận không cần tốc độ, hắn chỉ cần chiến xa có thể xung kích đội hình bộ binh, nói cách khác, chính là nghiền nát bộ binh, làm cho bộ binh sinh lòng sợ hãi.

Về phần giết địch, Tuấn Thủy doanh cũng có kỵ binh, cần gì phải bỏ gần tìm xa?

Nếu không phải bị hạn chế về mặt kỹ thuật, Triệu Hoằng Nhuận hận không thể cải tạo chiến xa thành pháo đài bất khả chiến bại, dù sao quân Sở lấy bộ binh làm chủ, căn bản không cần quan tâm đến tính cơ động của chiến xa.

“Yên tâm, loại chiến xa này, bản vương chỉ tính dùng một lần...”

Triệu Hoằng Nhuận mỉm cười giải thích với Vương Phủ đang lo lắng: “cứ cải tạo giống vậy.”

『 Dùng một lần... Túc Vương điện hạ chẳng lẽ định đánh một trận kết thúc? 』

Vương Phủ lo được lo mất nhìn Triệu Hoằng Nhuận, cuối cùng gật đầu đồng ý.

“... Hạ quan đã hiểu.”

Bạn đang đọc [Dịch] Đại Ngụy Đế Quốc của Tiện Tông Thủ Tịch Đệ Tử

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    77

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!