Khóe môi Bạch Kiêu khẽ động nhưng cuối cùng anh ta lại không nói gì, một chỉ một mình bước lên xe tải.
"Nghe nói tính tình tổ trưởng Bạch không tốt, anh nên cẩn thận thì hơn." Chu Miểu Miểu nói nhỏ vào tai Cao Mệnh.
"Ừ." Cao Mệnh gật đầu, kỳ thật so với kế hoạch to lớn trong lòng, những thứ này không khiến hắn quá bận tâm.
Bước vào văn phòng điều tra, Cao Mệnh và Chu Miểu Miểu lấy chiếc vòng đen, dưới sự hướng dẫn của nhân viên, phục dựng lại toàn bộ sự kiện dị thường, Bạch Kiêu và các thành viên khác của đội điều tra cũng đang lắng nghe.
Khi sự kiện mới được khôi phục một nửa, Cục trưởng Cục điều tra Lý Sơn Trần Vân Thiên chạy tới, 8 điều tra viên đã mất tích trong sự kiện dị thường, đây không phải là chuyện nhỏ.
Phải mất 2 tiếng đồng hồ mới dựng lại được sự kiện, thông tin mà đám Cao Mệnh thu thập đã được tải lên Tổng cục, mọi người cũng đã hiểu được chuyện xảy ra với bọn họ đêm qua.
"Tôi cho cậu 3 ngày để điều chỉnh tình trạng, không ngờ cậu còn đến trước khi tôi quay lại." Trần Vân Thiên gọi Cao Mệnh đến góc tường: "Sự kiện dị thường đêm qua vượt quá dự đoán của mọi người, không ai trong chúng ta muốn chuyện đó xảy ra. Theo những gì chúng tôi thấy, cậu đến sớm là điều tốt, nếu không chúng tôi có lẽ toàn quân đã bị diệt. Nếu không có thông tin nào được thu về thì đó thực sự là một thất bại."
Trong mắt Trần Vân Thiên ẩn giấu một tia thống khổ nhưng ông ta lại không hề biểu hiện ra ngoài: "Cao Mệnh, cậu làm rất tốt. 2 ngày tới cậu có thể nghỉ ngơi một chút, còn những thành viên khác trong tổ cũng sẽ tranh thủ rèn luyện. Dù sao thì khi bước vào một sự kiện dị thường, muốn giao lưng cho người khác thì cũng phải hoàn toàn tin tưởng đối phương."
Sau khi nói với Cao Mệnh vài điều, Trần Vân Thiên vội vàng rời đi.
"Cục trưởng nói với gì vậy?" Chu Miểu Miểu tò mò đi theo Cao Mệnh.
“Nói tôi cố mà đối nhân xử thế cho tốt.” Cao Mệnh đi tới tầng 2, mở cửa văn phòng đội điều tra.
Văn phòng rộng lớn bây giờ dường như trống rỗng, ngoài Bạch Kiêu ra, chỉ còn lại ba thành viên cũ đeo vòng đen.
Ba thành viên trong tổ vốn định nói gì đó với Bạch Kiêu nhưng sau khi Cao Mệnh bước vào, họ đều im lặng.
Cao Mệnh hoàn toàn không quan tâm thái độ của những người đó đối với mình, hắn tìm tới vị trí trước đó của Tần Thiên, ngồi xuống, bắt đầu tìm kiếm thông tin về nhà ma. Hắn gia nhập Cục không phải để hưởng lợi ích mà để sử dụng quyền lực của Cục để hoàn thành một việc số chuyện.
Tập trung vào công việc, Cao Mệnh tiếp tục hoàn thiện kế hoạch trong đầu, hắn không đi tìm Bạch Kiêu mà là Bạch Kiêu tự mình tìm tới hắn.
Ghế bị kéo đi, Bạch Kiêu ngồi đối diện Cao Mệnh: "Tần Thiên lúc trước ngồi ở vị trí của cậu."
“Tôi biết, trên bàn còn có tên anh ấy.” Cao Mệnh không ngẩng đầu lên.
"Mỗi một điều tra viên, khi gia nhập cục đều đã đoán trước được kết cục xấu nhất, đều đã chuẩn bị cho cái ch.ết. Đây là trường hợp của Tần Thiên, đối với Bạch Kiều cũng vậy và đối với tôi cũng vậy." Giọng nói của Bạch Kiêu nhẹ nhàng vang lên, run rẩy, có thể nghe thấy cảm xúc dao động rất lớn nhưng anh ta vẫn đang cố gắng kiềm chế bản thân: “Thật là ngu ngốc khi trút nỗi đau của mình lên người khác. Điều tôi muốn nói với anh là, với tư cách là một thành viên của một tổ chức, thành viên của một tổ, anh không cần lo lắng bị đồng nghiệp cô lập hay phản bội. Bất cứ lúc nào, kẻ thù của chúng ta cũng chỉ có những sự kiện dị thường và chỉ với quyết tâm này, chúng ta mới có thể khiến nhiều người sống sót hơn trong thảm họa!
Cao Mệnh chậm rãi ngẩng đầu lên, hắn không ngờ Bạch Kiêu lại nói lời này với hắn.
"Tôi và Tần Thiên đều là người Tân Hồ, chúng tôi đã cùng nhau trải qua sinh tử, cho nên tôi tin vào mắt nhìn người của cậu ấy." Bạch Kiêu vươn tay hướng tới Cao Mệnh: "Hoan nghênh gia nhập đội điều tra."
Cẩn thận nhìn Bạch Kiêu, Cao Mệnh thông qua biểu cảm vi tế có thể biết Bạch Kiêu không hề nói dối, mỗi lời anh ta nói đều xuất phát từ trái tim, lần đầu tiên hắn cảm nhận được sức mạnh của "con người" rõ ràng như vậy, so với “quỷ”, con người dường như không có lợi thế gì nhưng trong thảm họa sắp tới này, con người thực sự không nhất định sẽ thua cuộc.
"Các thành viên dự bị mới có thể sẽ đến vào buổi chiều. Chúng ta sẽ đến khu Đông để thực hiện một nhiệm vụ hợp tác. Đêm nay phải để hai người các anh chịu khó ở lại đây làm nhiệm vụ rồi." Bạch Kiêu mang đến cho Chu Miểu Miểu một bộ đồng phục mới toanh từ trong tủ quần áo.
"Tới khu Đông thực hiện nhiệm vụ?" Theo quan điểm của Cao Mệnh, khu đông là khu vực thịnh vượng nhất trong Hãn Hải rộng lớn, việc Cục điều tra lựa chọn bảo vệ nó có vẻ cũng khá bình thường, dù gì giá trị mạng giống của con người cũng có chênh lệch.
"Ở đó nghi ngờ xảy ra sự kiện dị thường cấp 4 đầu tiên ở Hãn Hải. Tất cả các chi nhánh sẽ cử các điều tra viên có kinh nghiệm đến đó." Bạch Kiêu dừng một chút rồi nói thêm: "Tần Thiên đã ch.ết trong sự kiện kia."
"Sao tối nay chúng ta không cùng nhau đến đó?" Cao Mệnh kỳ thực cũng không chắc. Sự kiện dị thường cấp 4 tương ứng với trò chơi cấp truyện kinh dị, chứ không phải truyện kinh dị được kích hoạt sớm như trường hợp của Triệu Hỉ.