Chương 60: [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm

Vãn Thu

Phiên bản dịch 4811 chữ

Lấy ra năm trăm đồng, Cao Mệnh đưa tiền ra ngoài cửa sổ, nói: “Tối qua, có học sinh cuối cấp nào bị đánh trong con hẻm kia không?”

Bảo vệ nhìn thấy tiền, gật đầu định lấy nhưng tay đã bị Cao Mệnh tóm lấy.

“A?” Bảo vệ muốn vùng vẫy nhưng lại không thoát được: “Anh muốn làm gì?”

"Mở video giám sát ngày hôm qua, nói cho tôi biết hôm qua đã xảy ra chuyện gì, không nên bỏ sót điều gì cả." Vẻ mặt Cao Mệnh nghiêm túc: "Đứa nhỏ đó rất nguy hiểm!"

Sau khi được Cao Mệnh “thuyết phục”, người bảo vệ già cuối cùng cũng bắt đầu hợp tác nhưng một phần giám sát của ngày hôm qua đã bị xóa.

"Vì không để lại bất kỳ chứng cứ nào nên đã xóa hết video giám sát, các người cũng to gan quá rồi đấy." Cao Mệnh cười lạnh, nhiều lúc có thể tránh khỏi bi kịch nhưng cũng chính vì những ác ý vô ý, cuối cùng con người đã bị đẩy xuống vực sâu.

Nhân viên bảo vệ có thể đã nhận được lệnh xóa đoạn video, giữa việc giúp che giấu nó và lương tâm, ông ta đã chọn giúp đỡ cái ác.

Có thể theo quan điểm của người bảo vệ già, ông ta không trực tiếp dính líu đến chuyện xấu nhưng thực tế ông ta đã trở thành một phần của cái ác.

Bước vào trường, Cao Mệnh lên tầng ba của học viện dựa trên thông tin do Cục điều tra đưa ra.

"Cao Mệnh, chạy vào chẳng phải sẽ tốt hơn sao?" Chúc Miểu Miểu hiện tại đã biết tại sao cục trưởng Trần lại để cô đi theo Cao Mệnh, nếu không có người theo dõi, vị điều tra viên viên này có lẽ sẽ gặp chuyện không hay mất.

"Không phải trong phòng học." Cao Mệnh giống như một thầy chủ nhiệm mới, dừng lại ở cửa sổ mỗi phòng học trên tầng ba, nhìn thẳng vào các học sinh, các giáo viên trên bục đều hơi căng thẳng khi thấy hắn.

"Chúng ta có nên liên lạc với lãnh đạo nhà trường trước không?"

Chúc Miểu Miểu túm lấy quần áo của Cao Mệnh, muốn kéo hắn đi nhưng ngay lúc đó, họ nghe thấy giọng nói của một nam sinh từ trong nhà vệ sinh truyền ra.

"Mau mau quay lại! Vãn Thu lợi dụng giờ học lẻn vào phòng vệ sinh nữ! Nó đúng là một tên biến thái!"

"Vãn Thu?"

Vừa nghe thấy cái tên, Cao Mệnh lập tức yêu cầu Chúc Miểu Miểu buông tay ra, hắn đi tới góc ngoạt cuối hành lang.

Có bốn nam sinh đứng ở cửa phòng vệ sinh nữ, có người đang hút thuốc, có người thắt đồng phục trên eo, có người đang thành thục nghịch bật lửa kim loại, mặc quần áo rất thời trang.

Cao Mệnh không lên tiếng, chậm rãi tới gần.

Cậu sinh viên hút thuốc giơ điện thoại di động lên quay phim, trong phòng vệ sinh nữ còn có một nam sinh ướt sũng.

Nam sinh vẻ mặt ngơ ngác, muốn chạy ra ngoài, lại bị mấy học sinh khác cười cợt đẩy lui liên tục.

“Tên ngốc mới chuyển đến lớp này khá thú vị.” Nam sinh ăn mặc thời thượng cầm chiếc bật lửa nhổ nước bọt xuống đất, quay lại nhìn nam sinh ăn mặc bình thường duy nhất trong bốn người: “A Tôn, tối nay cậu có muốn đi đưa cậu ta đến phố 19 mở mang tầm mắt không?”

Nam sinh tên A Tôn cười: “Chúng mày muốn dẫn nó đi chơi hay muốn nhìn nó bị chơi ch.ết?”

Như cảm nhận được điều gì đó, Vãn Thu lại lao ra khỏi nhà vệ sinh, dùng hết sức lực hất văng cậu học sinh đang quay phim ở cửa nhưng khi cậu định chạy về phía hành lang thì lại mấy tên kia bắt được.

"ĐCMM! Mới đổi điện thoại lại bị làm rớt!" Mặt điện thoại lên, nam sinh đèn Vãn Thu xuống đất: "Thằng ngu, thằng c.h.o đ.e!"

Cậu ta bịt miệng Vãn Thu, ba học sinh còn lại vây quanh, giơ chân chuẩn bị đá vào người Vãn Thu!

"Rầm!"

Nam sinh ăn mặc thời thượng không hề nhận ra cho đến khi cơ thể đập mạnh vào tường, mới nhận thức được vừa bị người ta đá văng.

Phần lưng dưới của rất đau, cậu ta cứ ôm chặt lất nó, rất lâu vẫn không thể đứng dậy.

“Trường học là nơi học tập, sao lại đánh nhau ở đây?” Cao Mệnh thu chân phải lại, đứng trước mặt mấy học sinh.

Ba học sinh bắt nạt cũng sửng sốt, bọn họ nhìn thấy Cao Mệnh trước mặt đá người ta văng đi không một chút lưu tình nào.

"Anh Cao, đây là trường học đấy!" Chúc Miểu Miểu cũng rất sợ hãi, cho dù Cao Mệnh trong sự kiện dị thường có tàn nhẫn với quỷ như thế nào, cũng không ngờ rằng trên thực tế, hắn cũng sẽ tàn nhẫn với con người như vậy. Chẳng lẽ với ai cũng tàn nhẫn như vậy sao? Ai ra khỏi nhà tù Hận Sơn cũng tàn nhẫn như thế á?

"Bốn người bọn nó đang bắt nạt cậu bé này." Cao Mệnh giơ tay giật lấy điện thoại di động của nam sinh, học sinh kia vô thức chộp lại liền bị Cao Mệnh nhắm vào ngực đá một cước: "Hiện giờ, tôi đã thu thập xong chứng cứ."

"Được rồi được rồi, mọi người bình tĩnh một chút." Chúc Miểu Miểu lo lắng sự tình sẽ càng lúc càng ồn ào.

"Anh dám công khai đánh người ở trường học?" A Tôn đứng dậy nhìn Cao Mệnh, tên này khá trưởng thành điềm đạm, có lẽ cũng có chút bản lĩnh.

"Tôi có đánh ai sao? Rõ ràng là chúng tự ngã. Dù gì thì nơi mấy đứa chọn cũng không có camera." Cao Mệnh đi về phía A Tôn. Sau khi bị nhốt ở nhà ba ngày chỉ ăn bánh gato, tính khí của hắn đã thay đổi một chút.

Bạn đang đọc [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm của Ngã Hội Tu Không Điều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    22d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!