Chương 61: [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm

Đứa Nhỏ Đáng Thương Nhất

Phiên bản dịch 5450 chữ

"Anh là người nhà của Vãn Thu sao? Tôi nhớ giáo viên nói nó là trẻ mồ côi, không cha không mẹ, tạm thời được đưa tới đây." A Tôn lùi lại một bước: "Mẹ tôi là giám đốc tổ chức từ thiện Hãn Hải, cha tôi là..."

A Tôn chưa kịp nói xong đã bị Cao Mệnh đá mạnh vào bụng, cả người co quắp trên mặt đất.

"Thảm họa sắp ập đến, cậu còn đi nói mấy chuyện này?" Sau đó Cao Mệnh đi về phía nam sinh cuối cùng, nam sinh này muốn bỏ chạy nhưng đã bị Cao Mệnh đuổi kịp, đánh rất tàn nhẫn.

"Cao Mệnh, bình tĩnh, Cao Mệnh!" Chúc Miểu Miểu tốn rất nhiều công sức mới kéo được Cao Mệnh ra. Cô không biết vì sao Cao Mệnh vốn trông rất lý trí lại đột nhiên trở nên tàn bạo như vậy: "Chúng ta sẽ bị phạt nếu anh như thế này đấy!"

"Phạt?" Cao Mệnh buông tay, ném nam sinh cuối cùng sang một bên, quay đầu nhìn chằm chằm vào mắt Chúc Miểu Miểu: "Các điều tra viên dùng mạng sống của mình để bảo vệ thành phố. Chúng ta liều mạng để bảo vệ đám rác rưởi này? Lẽ nào làm chuyện đúng đắn cũng bị xử phạt?"

Chúc Miểu Miểu mở miệng, lại không biết nên nói cái gì.

“Tối qua chúng ta đã trải qua một sự kiện dị thường cấp 2, giúp ngăn chặn thảm họa lan rộng và gián tiếp cứu được nhiều người, phải không?”

"Phải."

"Nhưng tám người trong đội của chúng ta đã mất tích và phải trả giá vô cùng nặng nề. Chúng ta có cần bù đắp những tổn thương và nỗi đau tâm lý này không?"

"Cần."

"Vậy tôi vô tình dùng quá nhiều sức khi cố gắng ngăn chặn hành vi bắt nạt. Điều đó có gì sai?"

"Đúng vậy." Chúc Miểu Miểu đột nhiên cảm thấy Cao Mệnh nói có lý, Cao Mệnh cũng là một con người, áp lực trong lòng cùng thống khổ có lẽ cũng rất lớn. Nếu Cục Điều tra thậm chí không thể bảo vệ các điều tra viên của chính mình thì đúng là sẽ khiến người ta vô cùng thất vọng.

Sau khi vỗ nhẹ vai Chúc Miểu Miểu, Cao Mệnh đi ngang qua cô, tới chỗ nam sinh kia.

Cao Mệnh không nói lời an ủi nào, cũng không quan tâm đến vết thương của cậu ta, chỉ đưa tay ra trước mặt học sinh: “Tôi tên là Cao Mệnh, là cố vấn tâm lý của nhà tù Hận Sơn, hiện đang làm việc cho Cục điều tra Lệ Sơn. Nếu cậu không hài lòng với cuộc sống hiện tại, tôi có thể cung cấp cho cậu một công việc có phẩm giá và tự do."

Từ khi đánh kẻ bắt nạt đến bây giờ, từng lời nói đều được Cao Mệnh cẩn thận suy nghĩ, chỉ có hắn và Ngụy Đại Hữu từng xem qua các thiết kế game mới biết đứa trẻ này đáng sợ đến mức nào.

Nam sinh nhìn có vẻ đần độn nhưng đôi mắt lại rất đẹp, đôi mắt đó cũng là thứ Cao Mệnh rất cần.

"Tôi có thể giúp cậu mọc ra móng vuốt và răng nanh sắc bén, sau này không ai có thể ức hiếp cậu, nếu cậu muốn ức hiếp người khác, tôi cũng có thể nhắm mắt làm ngơ, giá trị quan của tôi không có đúng hay sai và tôi cũng rất thiên vị người chịu bất công.”

Đầu ngón tay khẽ cử động, trong mắt Vãn Thu, cánh tay Cao Mệnh vươn về phía cậu giống như sợi dây treo trên trời nhưng cũng giống như chiếc thang dẫn xuống vực sâu.

Cậu ngơ ngác nhìn, chậm rãi giơ tay lên, nắm lấy tay Cao Mệnh.

Sau khi kéo Vãn Thu lên khỏi mặt đất, Cao Mệnh cũng không thèm liên lạc với trường học, trực tiếp đi xuống lầu.

"Cao Mệnh, chúng ta không cần phải nói cho giáo viên của cậu ấy biết sao?"

"Vậy cô đi giải thích ngắn gọn tình huống, nói cho họ biết, Cục điều tra Lệ Sơn dẫn Vãn Thu về hỏi một số vấn đề." Cao Mệnh sờ sờ chiếc vòng đen, đôi khi có thân phận quả là hữu dụng.

Sau khi rời học viện, Cao Mệnh đã mua rất nhiều đồ ăn cho Vãn Thu.

Nhìn Vãn Thu ăn ngấu nghiến, hắn cũng nở nụ cười hiếm hoi: “Ăn từ từ thôi, từ nay về sau, tôi ăn một ngụm canh cũng sẽ cho cậu một miếng thịt.”

Cao Mệnh không hề nói dối, hắn rất coi trọng Vãn Thu, muốn bù đắp bi kịch do chính mình thiết kế ra.

Khi mới bắt đầu hợp tác với Dạ Đăng studio, Cao Mệnh từng nghĩ ra một trò chơi tội phạm có tên "Biến thái bẩm sinh".

Nhân vật chính là một đứa bé bị bỏ rơi khiếm khuyết về não bộ nhưng dưới sự hướng dẫn từng bước của người chơi, nhân vật chính cuối cùng sẽ trở thành chuyên gia giải quyết tội phạm và được mệnh danh là lá chắn của thành phố.

Nhưng lúc này nhân vật chính phát hiện xung quanh mình và trong nhà có rất nhiều thi thể và vết máu, những thứ đó tưởng chừng như ảo giác nhưng lại vô cùng chân thực.

Anh ta tìm đủ mọi cách để chữa trị cho bản thân nhưng càng chữa trị thì mọi chuyện càng trở nên đáng sợ, cho đến cuối cùng anh ta hoàn toàn mất kiểm soát tinh thần và cuối cùng “mở mắt” nhìn ra sự thật.

Vãn Thu là siêu tội phạm nguy hiểm nhất trong lịch sử Hãn Hải, tuổi thơ cậu ta đã trải qua gần như tất cả những chuyện bi thảm. Sau đó, cậu ta được một kẻ s.á.t nhân biến thái nhận nuôi, não bộ của cậu ta không ngừng bị kích thích, mang lại cho cậu sức mạnh tinh thần khác hẳn người thường. Dưới sự dẫn dắt của tên s.á.t nhân biến thái đó, Vãn Thu đã trở thành kẻ nguy hiểm nhất Hãn Hải lúc bấy giờ.

Khi công nghệ tiếp tục phát triển, Vãn Thu cuối cùng đã bị bắt và việc nghiên cứu về cậu ta vẫn tiếp tục không bị gián đoạn kể từ thời điểm đó.

Toàn bộ quá trình người chơi vận hành để chơi thực ra chỉ là một thử nghiệm não ảo đối với Vãn Thu, mọi người muốn xem liệu Vãn Thu có thể tự mình thoát ra khỏi cái bóng tuổi thơ và thay đổi cuộc đời nếu không gặp phải kẻ s.á.t nhân hay không.

Sự thật đã chứng minh rằng Vãn Thu có thể thành công viết lại cuộc đời nhưng dù vậy Vãn Thu sẽ không bao giờ có thể rời khỏi phòng thí nghiệm nữa, bởi vì cậu ta chỉ còn là một bộ não được ngâm trong một hộp chứa đặc biệt.

"Từ hôm nay trở đi, sẽ không có ai bắt nạt cậu nữa."

Bạn đang đọc [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm của Ngã Hội Tu Không Điều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    22d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!