Mọi người khi tiếp xúc với Vãn Thu sẽ có ấn tượng đầu tiên rằng Vãn Thu là một chàng ngốc đẹp trai.
Nhưng trên thực tế, Vãn Thu không những không ngốc mà còn thông minh hơn hầu hết mọi người.
Cậu ấy hoàn toàn khép kín bản thân vì trải nghiệm thời thơ ấu bi thảm của mình.
Trong trò chơi, Vãn Thu được một tên s.á.t nhân biến thái nhận nuôi, y đã sử dụng nhiều phương pháp tàn ác để giải phóng một con quái vật vặn vẹo và đáng sợ.
Nhưng bây giờ Cao Mệnh quyết định thay đổi cái kết này, hắn muốn đích thân viết lại cuộc đời của Vãn Thu.
"Thế giới bóng tối đã viết ra kịch bản cuộc đời của Vãn Thu. Nếu cậu ấy muốn xáo trộn vận mệnh của mình, thì chỉ có thể đi theo con đường giống như Tuyên Văn, không ngừng chiến đấu chống lại Thế giới bóng tối."
Cao Mệnh quay đầu lại liếc nhìn Vãn Thu, cậu học sinh trung học gầy gò đang dùng tay giữ cửa sổ ô tô, ngơ ngác nhìn ánh đèn neon ngoài cửa sổ, như thể đang tìm kiếm ngôi nhà của chính mình trong một thành phố thịnh vượng và xa lạ.
Chúc Miểu Miểu đang lái xe cũng nhìn thấy cảnh tượng này qua kính chiếu hậu, cô có lòng tốt nên đồng ý đưa Vãn Thu về cục. Kỳ thật cô cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nếu Cục điều tra không thể tiếp nhận Vãn Thu thì trước tiên cô sẽ để Vãn Thu ở nhà mình, còn cô thì ở phòng trực của Cục điều tra.
Khi mặt trời dần lặn, Cao Mệnh lấy thông tin do cơ quan điều tra cung cấp chạy thêm vài nơi nhưng không gặp thêm tội phạm nào khác.
Vì buổi chiều phải hướng dẫn người mới nên Cao Mệnh không ở lại nội thành quá lâu, nên hắn và Chúc Miểu Miểu trở về Cục điều tra Lệ Sơn trước khi trời tối.
"Tôi không có kinh nghiệm bồi dưỡng người mới, lát nữa cô hãy nói nhiều hơn với bọn họ." Cao Mệnh đẩy vấn đề này cho Chúc Miểu Miểu.
"Không, tôi cũng là người mới mà!" Chúc Miểu Miểu ngay cả vòng đen cũng không có, vì thế cô hơi lo lắng: "Hay là chờ đội trưởng Bạch trở lại rồi tính.”
"Cũng được."
Sau khi vào văn phòng của đội điều tra, cả hai phát hiện ra những lo lắng của họ là hoàn toàn không cần thiết.
Không có người mới, chỉ có nhân viên hậu cần của Cục điều tra đang lúng túng chờ đợi.
"Người mới đâu?" Cao Mệnh bảo Vãn Thu tìm một chỗ trống ngồi xuống, sau đó đến chỗ nhân viên hậu cần.
"Không biết là ai đã tiết lộ tin tức, nói rằng tỷ lệ tử vong của một nhóm điều tra của chúng ta là 80%, tỷ lệ tử vong của người mới là 100% nữa." Nhân viên khó xử đưa tài liệu trong tay cho họ.
"Vớ vẩn." Cao Mệnh chỉ vào Chúc Miểu Miểu: "Không phải còn có một người còn sống sao? Hơn nữa, những điều tra viên khác chỉ bị lạc trong sự kiện dị thường thôi, họ không ch.ết."
“Nhưng hiện tại, không có người mới nào chịu gia nhập tổ điều tra của chúng ta cả.” Nhân viên cười khổ, đưa tài liệu trong tay ra: “Hai thành viên ban đầu dự định gia nhập tổ 1 cũng tạm thời thay đổi ý định, gia nhập tổ 2 và tổ 3 rồi. Bởi vì tính chất đặc biệt của việc điều tra các sự kiện dị thường, Cục điều tra chúng ta không thể buộc mọi người lựa chọn được.”
"Vậy các cậu đợi Bạch đội trưởng trở về thì báo cáo với anh ấy." Cao Mệnh cảm thấy cũng chẳng sao cả, hắn không cần phải hướng dẫn người mới, lại bớt đi một chuyện.
"Ai trong số hai người sẽ ký tên xác nhận đây?" Cao Mệnh giả vờ không nghe thấy, ngồi xuống cạnh Vãn Thu. Chúc Miểu Miểu cúi đầu, chăm chú lau chiếc rìu cứu hỏa, giống như một kẻ gi.ết người vô cảm.
Khẽ thở dài, nhân viên hậu cần đành phải đi xin chỉ thị của cục trưởng Trần Vân Thiên.
Thông qua một cuộc trò chuyện đơn giản, Cao Mệnh đã hiểu sơ bộ về trạng thái của Vãn Thu, đứa trẻ đã hoàn toàn phong ấn bản thân, nếu muốn phát huy tiềm năng đáng kinh ngạc và khả năng đặc biệt của cậu ấy, hắn cần phải phá vỡ cơ chế phòng vệ của não bộ.
Kẻ s.á.t nhân biến thái trong game dùng cách tra tấn và áp bức, còn Cao Mệnh thì sẵn sàng thử những phương pháp khác.
"Nếu không thành công thì cứ làm người bình thường cũng được." Là một nhà thiết kế game, không ai hiểu rõ sự đáng thương của Vãn Thu hơn Cao Mệnh.
Màn đêm buông xuống, Cao Mệnh lấy điện thoại di động ra gọi video cho Ngụy Đại Hữu, đèn studio Dạ Đăng sáng rực, mọi người đều hăng say tăng ca.
"Đại Hữu, trong studio không có chuyện gì xảy ra phải không?" Thông qua video trên điện thoại di động, Cao Mệnh cẩn thận kiểm tra studio, không ai để ý rằng xung quanh họ có một "Thần ch.ết" đang trà trộn cả.
"Tiến độ trò chơi của chúng ta rất nhanh! Hôm nay, Triệu tổng cũng tới đây để kiểm tra. Mặc dù trên mạng có rất nhiều người nói rằng ông ấy đã bị lợi dụng nhưng chỉ có chúng ta mới biết Triệu tổng 'thông minh' đến mức nào!" Ngụy Đại Hữu rất vui, hai mắt đều sáng rực, anh ta đã tìm lại được niềm vui làm game. Trò chuyện vui vẻ với Cao Mệnh, anh ta không hề nhận ra Tuyên Văn đã lặng lẽ đứng sau lưng mình từ lúc nào.
Vẻ mặt Cao Mệnh cũng trở nên khá mất tự nhiên: "Chào buổi tối, Tuyên Văn, công việc của cô ổn chứ?"
Cúi người nhìn màn hình điện thoại, Tuyên Văn nhướng mày: "Này, hai người còn gọi cả video hả?"