Chương 89: [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm

Đột Nhiên Không Muốn Rời Đi Nữa

Phiên bản dịch 4729 chữ

Vãn Thu nói xong, tiếng nấu nướng trong bếp cũng ngừng lại, cô con gái lớn An An chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt kỳ quái, cô em nhỏ nhảy khỏi ghế đi đến bên cạnh Vãn Thu.

Vãn Thu sợ phát khóc, cảm thấy có ai đó đang đi về phía mình, cơ thể cậu liền thu lại.

Cô em nhỏ với bím tóc đáng yêu đưa tay ra, thấy Vãn Thu không trả lời, liền nói nhỏ gì đó vào phòng bếp.

Tấm rèm bếp khẽ lay động, năm ngón tay thối rữa đưa ra, một khuôn mặt bị mái tóc đen che phủ cũng hoàn toàn lộ ra ngoài.

Mùi hôi thối tràn ngập căn phòng, Vãn Thu nhìn thấy rõ một con mắt đỏ ngầu xuyên qua khe hở trên mái tóc đen.

"Mẹ?"

Một tiếng gầm trầm thấp phát ra từ bóng tối ngột ngạt, cánh tay còn lại của mẹ quỷ từ từ giơ con dao làm bếp khổng lồ lên, đôi mắt bà đã hoàn toàn biến thành máu.

Tim Vãn Thu đập rất nhanh, cậu nhắm chặt mắt lại nhưng chờ một lúc, không hề cảm nhận được đau đớn.

Chậm rãi mở mắt ra, Vãn Thu thấy năm ngón tay của mẹ nhẹ nhàng chạm vào đầu mình.

“Cậu không thể tranh giành mẹ với chúng tớ nhưng nếu cảm thấy không thoải mái, có thể nói cho chúng tớ biết.” Cô bé nói với giọng điệu thành thục như người lớn.

Ngồi lại bàn ăn, Vãn Thu vẫn có một loại cảm giác không chân thực, cậu có thể tận mắt nhìn thấy cái ch.ết nhưng những thứ khác ngoài cái ch.ết hiếm khi liên quan đến cậu.

Mẹ quỷ bưng món thứ ba ra, nhìn hai đứa con đang bắt đầu ăn, Vãn Thu không nhấc đũa, cảm giác như mình đã lừa dối mẹ quỷ.

“Thật ra, tôi là người từ bên ngoài vào.” Vãn Thu không hề nói dối, kể lại cho mẹ quỷ và hai cô con gái tất cả những gì cậu đã trải qua.

Trong cuộc đời bất hạnh của Vãn Thu, đây là lần đầu tiên cậu trải qua cảm giác như ở nhà, thậm chí còn có ảo tưởng rằng mình coi mẹ quỷ như người nhà.

Có lẽ vì đã chịu quá nhiều điều ác độc nên Vãn Thu cố gắng hết sức để giành lấy một chút hạnh phúc nhỏ nhoi.

Sau khi biết bạn của Vãn Thu mất tích trong tòa nhà, cô em nhỏ nhiệt tình lập tức nói: “Chúng ta đi tìm bà Tám đi, bà ấy biết mọi chuyện!”

"Cẩn thận quản lý tòa nhà bắt em đấy."

Cô chị trừng mắt nhìn em gái, cô em gái không phục đáp lại: "Thì chúng ta bắt hắn trước! Trong tòa nhà của chúng ta có nhiều người như vậy, sao chúng ta lại sợ hắn?"

"Quản lý tòa nhà đại diện cho Huyết Nhục Tiên. Em thật ngốc, không biết gì cũng nói." Chị gái bắt đầu mắng cô em.

“Trước đây tôi đã nhìn thấy bộ mặt thật của quản lý tòa nhà.” Vãn Thu yếu ớt nói: “Quản lý tòa nhà mà mọi người đều sợ hãi, hình như là một con chuột nhưng nó đã lén lút ăn thứ gì đó, cho nên trên người mới có khí tức đáng sợ như vậy."

Trong lòng Vãn Thu không tin có quỷ thần, bởi vì mỗi lần bị bắt nạt, cậu đều không ngừng cầu nguyện nhưng không ai giúp cậu cả.

Theo góc nhìn của cậu, thế giới này khốn nạn đến mức cho dù có quỷ thần cũng không phải là quỷ thần của cậu.

Con gái nhỏ của mẹ quỷ lần đầu tiên được tán thành, cô bé vui vẻ ôm lấy cánh tay của Vãn Thu.

Trong phòng nồng nặc mùi hôi thối, Vãn Thu nhìn khuôn mặt tươi cười của cô em gái, cảm thấy có chút choáng váng, dường như có chút không nỡ rời khỏi đây nữa.

Bóng tối tập trung về phía cơ thể Vãn Thu, tiếng bước chân đột nhiên từ ngoài nhà truyền đến, sau đó cậu nghe thấy có người chạm vào ổ khóa.

Cô em nhỏ đang cười vui vẻ bỗng cứng người lại, nhìn em gái rồi nói: "Bọn xấu xa đó lại đến rồi."

Vãn Thu chạy tới cửa, nhìn qua mắt mèo, ngoài hành lang có hai người đàn ông mặc đồng phục Cục Điều tra, bọn họ lén lút đánh dấu từng nhà.

"Điều tra viên?" Vãn Thu phát hiện điều tra viên bên ngoài không giống Cao Mệnh, trên người cả hai người đầy chữ màu đen kỳ lạ, vẻ mặt lén la lén lút, giống như không hoàn thành nhiệm vụ nhất định sẽ ch.ết.

"Trước đó, bọn họ cũng từng tới rồi, ông chú thích nhìn trộm ở nhà đối diện cũng là do bọn họ gi.ết ch.ết." Cô em gái rất tức giận.

"Các điều tra viên đang truy lùng những cư dân trong tòa nhà? Làm sao họ có sức mạnh để chống lại quỷ?" Vãn Thu rất bối rối.

“Bọn họ ăn thịt, không phải loại thịt mẹ làm, mà là thịt từ nhà hàng Từ Đường.” Chị gái nắm tay em gái: “Đừng chạy lung tung, ngoan ngoãn ở trong nhà đi.”

Cô chị vừa nói xong thì tiếng gõ cửa liền vang lên.

...

Cao Mệnh vào khu căn họ Tứ Thủy đã lâu, không nghe thấy tiếng cãi vã, đánh nhau hay kêu cứu, khu căn hộ này hình như không khác gì một khu dân cư bình thường.

"Với tính cách nóng nảy và cáu kỉnh của Nhan Hoa, anh ta nhất định sẽ gây náo loạn. Chẳng lẽ họ đã gặp phải một mối nguy hiểm mà phải trốn tránh?"

Cao Mệnh biết rất rõ những "thành viên trong nhóm" mà mình đã chọn, trong tòa nhà có quy tắc, nhưng ngoại trừ Chúc Miểu Miểu, không ai trong tổ của hắn thích tuân thủ quy tắc cả.

Hành lang càng lúc càng yên tĩnh, ngoại trừ ba người Cao Mệnh thì dường như rất ít cư dân sẽ đi xuống lầu.

Bạn đang đọc [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm của Ngã Hội Tu Không Điều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    22d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!