Chương 111: [Dịch] Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Có người trộm heo của bản vương

Phiên bản dịch 4877 chữ

Diêm Vương kia, đấm một quyền tạo ra tương lai của trấn Thanh Viêm. Ba hòn núi lớn kia đều biến mất, khiến cho cuộc sống của bọn họ trở nên tốt hơn nhiều.

Lại có vị Thân Vương đại nhân ở trước mắt nữa, ngoại trừ bỏ vốn sửa đường, bỏ tiền xây dựng xưởng rượu sản xuất rượu Nữ Đế Thanh Viêm ra.

Hắn còn ra tay, trợ giúp bọn họ nhận thầu khu vực núi non ở đông nam núi Thanh Viêm, chuyên môn tiến hành chăn nuôi các loại súc vật như lợn rừng, gà vịt.

Trấn Thanh Viêm hiện giờ, ngoại trừ rượu ra còn có một chiêu bài mới.

Thịt!

Hôm nay có rất nhiều người tham ăn của hoàng thành cũng biết heo bên núi Thanh Viêm ăn ngon đến mức muốn nổ tung.

Đáng tiếc số lượng thịt heo trấn Thanh Viêm cung ứng cho người ngoài hết sức có hạn, nguyên liệu nấu ăn bên phía bọn họ phần lớn là cung cấp cho Tiêu Thiên dùng ăn.

Dù sao Tiêu Thiên trả giá rất cao, lại là ân nhân của trấn Thanh Viêm, đương nhiên là lấy nhu cầu của Thân Vương đặt ở vị trí thứ nhất.

Từ đó làm cho một ít người bí quá hoá liều, lặng lẽ đến trộm heo.

Khiến cho Tiêu Thiên vì để phòng ngừa có người trộm heo của mình, còn phải mời người bố trí trận pháp, phòng ngừa những tên tặc ấy.

Tiêu Thiên lấy rượu xong, chuẩn bị đi trên núi vùng đông nam của thôn trấn lấy vài con heo, làm một ít gà vịt.

Đến lúc đó mang đến Chung phủ, buổi tối làm một vài món ngon!

Mà khi hắn đang đi tới vùng đông nam thôn trấn cùng với thôn trưởng thì bỗng nhiên biến sắc.

Hắn rõ ràng nghe được, ở chỗ sâu trong núi truyền đến giọng nói oán trách của một nữ tử.

“Tại sao... lại thế được? Chỉ là len lén tiến đến, trận pháp này là sao thế chứ!!”

Tiêu Thiên trừng lớn hai mắt, không thể tin tưởng.

Thói đời ngày sau, thế giới này rốt cuộc là thế nào thế?

Cô nương nhà người ta tốt như thế, vậy mà lại đi làm ra loại chuyện này à?

“Thân Vương đại nhân, làm sao vậy?” Nhìn thấy sắc mặt Tiêu Thiên bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi, Lưu Diễm hỏi.

Tiêu Thiên khoát tay, nói với hai người: “Các ngươi chờ ở đây, ta đi một chút rồi sẽ trở lại.”

Nói xong, hắn cất bước chạy về phía trong nói.

“Thân Vương đại nhân, ngài đi làm gì thế?” Chung Linh ở phía sau vội vã hô to.

Phía trước, Tiêu Thiên rất nhanh đã chạy đi không thấy đâu, thân hình biến mất tiêu giữa bóng râm trong rừng.

Mọi người ở cửa trấn nơi xa chỉ nghe thấy phía trước truyền đến tiếng rít gào của Tiêu Thiên.

“Đáng giận quá đi, có người trộm heo của bản vương!!!”

Nhìn Tiêu Thiên chạy mất tăm, trưởng trấn của trấn Thanh Viêm cùng với những người khác mới phản ứng lại, vội vàng nhìn sang phía Chung Linh và Lưu Diễm.

“Thân Vương chạy như vậy, có phải chúng ta nên mau mau đuổi theo không.”

“Đúng thế, ngộ nhỡ Thân Vương gặp phải nguy hiểm trong núi này thì không tốt lắm đâu.”

Chung Linh lắc đầu, khiến mọi người yên tâm: “Trên người Thân Vương có linh khí hộ thân bệ hạ ban cho, không có việc gì.”

“Nếu Thân Vương để cho chúng ta chờ ở tại đây, thì thành thật chờ là được.” Lưu Diễm cũng mở miệng theo, khiến mọi người không cần phải sợ.

Nói giỡn.

Thân Vương làm sao có thể gặp chuyện không may được, người các ngươi phải lo lắng thực sự chính là kẻ trộm heo kia kìa!

...

Trong núi, Lạc Nữ Ái cắn răng, ma khí trong cơ thể bắt đầu khởi động không ngớt, muốn tránh thoát khỏi sợi tơ màu vàng đang kéo chặt trên người.

Nếu như có người quan sát kỹ càng thì sẽ phát hiện ra trên những sợi tơ màu vàng ấy có rậm rạp chằng chịt đường vân thật nhỏ, nhỏ đến không thể nhìn thấy.

Trên đường vân có khí thánh khiết, hết sức khắc chế ma khí thuần khiết trên người Lạc Nữ Ái.

“Trận pháp cổ thực sự là phiền chết đi được, đều không biết bao nhiêu năm tháng rồi mà vẫn cứng cỏi như thế, ít nhất phải lãng phí thêm mấy canh giờ.”

“Đều do núi này hết, khắp nơi đều là tra xét trận, khốn trận thấp kém.”

Lạc Nữ Ái tức giận nghĩ, nhưng đồng thời cũng cảm thấy trên núi Thanh Viêm này quả nhiên không đơn giản.

Mình chỉ là hiển lộ ra ma khí, tra xét bốn phía thôi, trong đất này thế mà lại hiện ra cổ trận khóa kín nàng.

Hôm nay, chỉ có thể hy vọng không ai phát hiện mình tại đây...

Cộp cộp cộp...

Xa xa có tiếng bước chân dồn dập, khiến vẻ mặt Lạc Nữ Ái cứng đờ.

Có người đến rồi?

Rất nhanh, nàng nhìn thấy một thân hình đột nhiên vọt về phía mình cách đó không xa.

Đó là người thường có thiếu nữ thiên phú rất mạnh đi theo ở trên đường đến trấn Thanh Viêm lúc trước!

“Chuyện này... chuyện này...” Lạc Nữ Ái có chút tuyệt vọng, thực sự là sợ điều gì sẽ gặp điều đó.

Thế mà thật sự có người đến, vẫn là nam nhân bình thường.

Đáng chết!

Mà bên kia, Tiêu Thiên vội vàng chạy tới hiện trường trộm heo cũng bị cảnh trước mắt làm cho sợ ngây người.

Người trước mặt không phải là tên ăn mày gặp phải trên đường đến trấn Thanh Viêm lúc trước ư?

Lúc này, đối phương bị sợi tơ màu vàng nhỏ lẻ dùng một loại phương thức cực kỳ xấu hổ, buộc chặt dán trên người.

Bạn đang đọc [Dịch] Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung của Kình Bạo Tiểu Long Hà

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    3

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!