Chương 112: [Dịch] Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Có người trộm heo của bản vương 2

Phiên bản dịch 4734 chữ

Sợi tơ trận pháp màu vàng buộc chặt, làm vóc người nóng bỏng đến mức khiến người ta phải phụt máu mũi dưới áo bào lớn bẩn thỉu của đối phương càng thêm nổi bật.

Nếu như Tử Nhược Yên là ngự tỷ đế vương cao gầy, vậy thì tên ăn mày nữ trước mặt này…

Tiêu Thiên cảm thấy có chút kỳ quái, nhìn đối phương từ trên xuống dưới: “Thức ăn khi làm ăn mày tốt như vậy hả, có thể làm mình biến thành một con bò đen trắng đan xen?”

“Cút... cút ngay đi, nam nhân thối ngươi nhìn nơi nào đó hả!” Lạc Nữ Ái đỏ mặt đến đều phải nhỏ máu, nhịn không được quát lớn hướng phía Tiêu Thiên.

Tiêu Thiên thu hồi ánh mắt, lắc đầu thở dài: “Chuyện này sai lầm ở ta, thật sự đã khiến cô nương chịu khổ.”

Vừa nói, Tiêu Thiên vừa đi về phía đối phương, đưa tay về phía sợi tơ màu vàng.

Lạc Nữ Ái bị trói nhìn thấy Tiêu Thiên thế mà lại đưa tay bắt lấy khốn trận cổ này, quá sợ hãi.

Sợi tơ trận pháp của khốn trận cổ này hết sức đáng sợ, nếu không phải ma thể của mình cường hãn, đồng thời có ma khí hộ thể, chỉ sợ sớm đã bị ghìm chặt đứt.

Người bình thường trước mặt này, ban nãy tuy nhìn mình chằm chằm nhưng ánh mắt bằng phẳng thuần khiết.

Cho nên nàng vội vàng nhắc nhở: “Đừng đụng vào, trận pháp này rất nguy hiểm.”

“Sẽ không đâu, trận pháp này chỉ là hạ phẩm nhị giai, ta mời người bố trí.” Tiêu Thiên vừa nói, vừa kéo lại sợi tơ màu vàng kia: “Ngươi xem sợi tơ này mảnh như thế, vừa nhìn là thấy yếu ớt lắm rồi.”

Pặc!

Tiêu Thiên vừa nói, nhẹ tay dùng sức một cái, đã kéo đứt sợi tơ cổ trận khiến nhân vật khủng bố trên Thánh cảnh như Lạc Nữ Ái đây đều hoàn toàn không cách nào giãy dụa được.

Kéo đứt sợi tơ trận pháp, Tiêu Thiên đỡ vòng eo tinh tế của đối phương, nhẹ nhàng đặt nàng lên trên mặt đất.

Sau đó, Tiêu Thiên lấy ra một chồng tiền giấy Đại Viêm, nhét vào trong tay Lạc Nữ Ái.

“Đều tại ta, lúc trước tâm trạng không tốt, nhìn thấy mà không có đưa trợ giúp cho ngươi.”

“Nếu như ban nãy ta cho ngươi một ít tiền tài duy trì sinh kế, ngươi cần gì phải bí quá hoá liều, lên núi trộm heo?”

“Nếu như ngươi không lên núi trộm heo, sẽ không bị trận pháp do ta mời người bố trí vây khốn.”

“Lại nói tiếp người bài trận này cũng quá biến thái đi, coi như là buộc chặt cũng không thể buộc như thế được.”

Tiêu Thiên nói đến đây, thân thiết nhìn đối phương: “Ngươi có còn cần trợ giúp gì không?”

Một lát sau, Lạc Nữ Ái bỗng nhiên hỏi Tiêu Thiên: “Ngươi rất có tiền à?”

“Hừm, tính là có tiền đi?”

“Nếu không ngươi bao dưỡng ta đi?”

???

Lạc Nữ Ái nói dứt câu không bao lâu, vẻ mặt Tiêu Thiên lập tức trở nên ngưng trọng, một lúc sau hắn thở dài.

Biểu cảm phẫn nộ, càng ngày càng tức giận, nôn nóng bất an đi qua đi lại.

Nhìn thấy Tiêu Thiên đang phát cáu bên kia, Lạc Nữ Ái trừng mắt nhìn.

Hắn thế này là đang tức cái gì?

Nàng chỉ thấy đối phương cắt đứt trói buộc của trận pháp cổ kia dễ như trở bàn tay, ngôn từ lại ngay thẳng phóng khoáng.

Nàng rất tò mò!!!

Nói không chừng, nam nhân trông có vẻ bình thường trước mặt này lại có mối liên hệ chặt chẽ với kế hoạch của hiệp nghị tam phương.

Chẳng phải nàng nắm giữ Thánh Ma tông là vì chuyện này à?

Thế nên, nàng mới dùng loại biện pháp này để xem có thể giữ nam nhân này lại bên người hay không.

Tuy đối phương mạnh mẽ bá đạo, nhưng nàng tự tin sẽ không để hắn chiếm được chỗ tốt.

Cái giá tệ nhất đơn giản là giải phóng phong ấn thôi.

Mà lúc này, Tiêu Thiên bỗng nhiên mở miệng: “Đạo đức suy đồi mà, ai cũng nói Lưu Ngạo Thiên là đại thần có năng lực bậc nhất, thế mà ông ta quản lý thiên hạ thế này đấy à?”

“Một cô nương tốt biết bao nhiêu lại phải vì mạng sống mà hết ăn xin lại tới trộm heo, cuối cùng, thậm chí còn không tiếc bán mình, bán linh hồn.”

“Đáng hận!!”

Lạc Nữ Ái: “???”

Ý nghĩ của người trước mắt này kỳ quái quá đi.

Lẽ nào hắn... không chịu cần ta?

Không được, hắn dựa vào cái gì mà không cần ta!

Lạc Nữ Ái vội vàng lau mặt, chùi sạch sẽ những vết bẩn ngụy trang rồi hất tóc lên nói với Tiêu Thiên: “Ta vẫn trông rất đẹp, sửa soạn lại một chút và đứng bên cạnh ngươi, chẳng những sẽ không làm ngươi mất mặt, hơn nữa...”

Nàng vừa nói vừa cố ý giật giật áo bào.

Tiêu Thiên im lặng nhìn đối phương, đối phương lau vết bẩn trên mặt đi, để lộ gương mặt xinh đẹp tà mị mê hoặc chúng sinh kia ra.

Phối hợp với dáng người nàng, rất dễ làm cho người khác phạm tội.

Giờ khắc này, tròng mắt Tiêu Thiên đều trừng thẳng, sau đó...

Một đòn chặt bằng cổ tay dứt khoát bổ lên trán Lạc Nữ Ái.

“Á ~~”

o(╥﹏╥)o

Lạc Nữ Ái lập tức ôm đầu, ngồi xổm trên mặt đất, đau đến nỗi nước mắt đã tràn ra trong hốc mắt.

Đáng chết!

Nam nhân này bị sao thế hả?

Dù nàng đã phong ấn phần lớn tu vi, nhưng sức mạnh của thân thể này, vẫn hàng thật giá thật vô cùng đáng sợ.

Bạn đang đọc [Dịch] Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung của Kình Bạo Tiểu Long Hà

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    3

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!