Trương Nguyên Thanh căng thẳng cả người, dừng bước, nói với bạn học bên cạnh:
“Các cậu đi trước, tôi gọi cuộc điện thoại.”
Trước gọi điện thoại gọi hội rồi nói sau... Hắn đi đến ven đường, móc di động, gọi điện cho Lý Đông Trạch.
“Xin lỗi, số máy ngài gọi đã tắt máy.”
Giọng nói nhắc nhở tắt máy.
Hắn lại gọi di động cho Quan Nhã, vẫn tắt máy.
“Họp? Đang bố trí hành động? Hoặc là, ẩn núp ở phụ cận đại học Tùng Hải?” Trong đầu Trương Nguyên Thanh hiện lên các loại suy đoán.
Nếu là điều sau, vậy không có việc của mình, nhưng nếu là vì họp không liên hệ được, Âu Hướng Vinh làm tội phạm truy nã, không có khả năng ở đại học Tùng Hải lâu, bỏ qua cơ hội lần này thì quá đáng tiếc.
Nghĩ đến đây, Trương Nguyên Thanh mở ra danh bạ, gọi số điện thoại di động của Vương Thái.
Được lợi từ thói quen xã giao, hắn cũng lưu số điện thoại di động của Vương Thái vào trong danh bạ, tuy vị nhân huynh này không thích nói chuyện, không thích trao đổi, mỗi lần tìm hắn tiếp xúc, luôn là gói icon “Cút qua một bên, đừng quan tâm ta”.
“Chuyện gì.” Giọng nói thiếu tinh khí thần của Vương Thái từ trong loa truyền đến.
“Tôi nhìn thấy Âu Hướng Vinh, chính là hung thủ giết chết Triệu Anh Quân, vụ án này anh biết chứ?”
“Biết, nhưng cậu vì sao liên hệ tôi, cậu nên liên hệ đội trưởng.” Giọng điệu Vương Thái bình tĩnh trước sau như một.
Anh không nên nói những lời đại loại “ôi cái đệch” sao, quá bình tĩnh rồi nhỉ... Trương Nguyên Thanh vừa lẩm bẩm, vừa nói nói:
“Đội trưởng cùng lão ti cơ không liên hệ được.”
“Lão ti cơ là ai?”
“Cái này không phải trọng điểm.” Trương Nguyên Thanh nói đơn giản một lần tình huống bên này, nói: “Anh có thể liên hệ được linh cảnh hành giả tiểu đội khác không.”
“Có thể...” Vương Thái gõ phím lách cách, nói:
“Tôi đã lấy tư liệu vụ Triệu Anh Quân, Triệu Anh Quân bao nuôi rất nhiều nữ sinh viên, trong đó có một người là thuộc trường học các cậu, tên là Từ Doanh Doanh. Căn cứ tình huống cậu dưa về, tôi đoán hắn là muốn từ trên người cô gái bên người Triệu Anh Quân tìm cửa đột phá.”
Thì ra ông chủ của Từ Doanh Doanh là Triệu Anh Quân, khó trách ngày hôm qua có nhân viên trị an tìm tới cửa... Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ.
Vương Thái tiếp tục nói:
“Âu Hướng Vinh, mê hoặc chi yêu cấp 3, mang lực lượng tà ác, trong vây giết hôm qua bị thương nặng, trình độ nguy hiểm giảm bớt rất nhiều, nhưng vẫn như cũ không phải cậu có thể chống lại.
“Tôi thay cậu phân tích một phen, cách làm chính xác là theo dõi hắn, chờ đợi tổ chức trợ giúp, có thể lợi dụng kỹ năng dạ du quấy rầy thích hợp, nhưng đừng chiến đấu quấn chân, bằng không cậu sẽ chết rất thảm.”
Tuy không giỏi kết giao quan hệ, nhưng làm việc vẫn rất đáng tin. Trương Nguyên Thanh làm bộ ngắm phong cảnh chung quanh, cùng mượn dùng dòng người xa xa theo đuôi Âu Hướng Vinh cùng Từ Doanh Doanh.
“Đội trưởng và chị Quan Nhã không thể liên hệ, bọn họ có phải bố trí ngay tại phụ cận Tùng Hải hay không?” Trương Nguyên Thanh ôm sự chờ mong hỏi.
“Không, Từ Doanh Doanh chỉ là một nữ sinh viên bình thường, không có giá trị. Âu Hướng Vinh này tinh thần đã có chút không quá bình thường.” Vương Thái nói: “Bạn học nữ kia của cậu chết chắc rồi.”
Lấy sự tàn nhẫn của Âu Hướng Vinh, nhất định sẽ không để lại người sống.
Lúc này, Trương Nguyên Thanh thấy Âu Hướng Vinh “ôm” Từ Doanh Doanh, tiến vào bãi đỗ xe trong lòng đất tòa nhà tổng hợp.
Hai người dọc theo đường dốc xuống phía dưới, biến mất ở trong tầm mắt.
“Bọn họ vào gara rồi, bây giờ không nói nữa, anh mau chóng thông báo thành viên tiểu đội khác.”
Không đợi đối phương đáp lại, Trương Nguyên Thanh cúp điện thoại.
Nơi này yên tĩnh, không thể giống vừa rồi dùng người qua đường làm lá chắn, đi theo tiến vào bãi đỗ xe trong lòng đất, khẳng định sẽ bị phát hiện.
Trương Nguyên Thanh trầm ngâm vài giây, cởi balo hai vai vứt ở trong vành đai xanh ven đường, tiếp theo câu động lực lượng thái âm trong cơ thể, sương đen hư ảo nổ tung “Ầm”, thân thể hắn bị mạnh mẽ lau đi.
Sau khi thi triển dạ du, hắn chạy như điên lao vào bãi đỗ xe trong lòng đất.
Có giày khiêu vũ màu đỏ cùng kỹ năng dạ du, cho dù đánh không lại Âu Hướng Vinh, chạy trốn là không thành vấn đề.
Cho nên đáng giá mạo hiểm.
Từ Doanh Doanh cô gái này tuy hám lợi, nhưng tốt xấu gì cũng là một sinh mệnh sống sờ sờ.
Dưới tình huống đủ khả năng, Trương Nguyên Thanh sẽ không thấy chết mà không cứu, hơn nữa, Âu Hướng Vinh loại đầu óc có bệnh này, giải quyết sớm một chút, thái bình sớm một chút.
Hắn không cần cố ý che giấu tiếng bước chân, bởi vì trạng thái dạ du có thể che giấu động tĩnh bản thân phát ra, thậm chí che giấu nhiệt lượng thân thể.
Vừa lao vào bãi đỗ xe trong lòng đất, hắn đã nghe thấy giọng Từ Doanh Doanh mang theo nức nở run run:
“Tôi, tôi không biết thứ anh muốn tìm ở nơi nào, tôi đi theo Triệu Anh Quân chỉ là hướng tới tiền của anh ta, anh ta mỗi tháng cho tôi hai vạn, tôi liền làm bạn gái của anh ta...”