CHƯƠNG 87 - TRANH ĐOẠT
CHƯƠNG 87 - TRANH ĐOẠT
Trong lòng Mộ Thiên Ca cũng đang nghĩ, làm sao để cho Mễ Linh thấy rõ bột mặt thật của đàn ông, từ đó gia nhập vào đội ngũ của bọn họ đây?
Hai người, mỗi người đều có mục đích riêng nhất quyết phải đạt được.
Có Mộ Thiên Ca đến tranh đoạt, không tới hai tiếng, Trần Lạc đã dọn dẹp hết khu dân cư. Tổng cộng thu được hơn ba trăm cân gạo, một ít đồ ăn vặt cao cấp, đều là thu gom được từ trong các biệt thự có tang thi. Những căn biệt thự không có tang thi, gần như không có vật tư gì, đều đã bị người nhanh chân đến trước.
Đồng thời tang thi tinh hạch thu được lúc đi tìm kiếm vật tư đều đưa cho bốn người Phương Vũ.
Mấy người Phương Vũ còn chưa biết bí mật của tinh hạch, chuyện này cũng cần có sức tưởng tượng mới được, chờ đến ba tháng sau, sự tồn tại của tinh hạch, mới không được coi là bí mật nữa.
Thứ đồ chơi này, không có ích với Trần Lạc, nhưng để lại cho những người khác cũng đủ. Thu được cũng vô cùng dễ dàng, nên Trần Lạc hoàn toàn không hề đau lòng mà đưa cho Phương Vũ.
Mộ Thiên Ca thỉnh thoảng quan sát mấy người Trần Lạc bên này, thấy vậy tròng mắt hơi híp lại, tên này này cũng biết bí mật về tinh hạch sao? Chắc là Mễ Linh nghĩ ra được.
Vật tư tìm kiếm được cũng để bên biệt thự mấy người Phương Vũ bên kia.
Mã Ngọc bắt đầu nấu cơm, cửa sổ phòng bếp đóng chặt, máy hút mùi của nhà Trần Lạc hiệu suất rất mạnh mẽ, không để lọt một chút mùi khói dầu nào.
Mộ Thiên Ca không làm vậy, ngược lại, cô mở cửa sổ ra, thậm chí không bật cần máy hút mùi, định chuẩn bị xào một chút cải trắng nát và khoai tây nát. Nếu không nhanh chóng ăn hết, thì sẽ nát thật, mặc dù bọn họ không nỡ ăn, nhưng dù sao ăn rồi cũng tốt hơn là để hư nát.
Mộ Thiên Ca thúc giục một em gái nấu cơm:
"Tiểu Linh, cố gắng làm thơm chút nhé."
Nhưng Tiểu Linh lại cười khổ nói:
"Chị à, không có khí gas, muốn cũng không nấu được."
Mộ Thiên Ca nhíu mày, dưới tay cô có bốn em gái có dị năng hệ hỏa, nhưng năng lực còn thấp. Không chỉ không thể chống đến lúc làm xong một bữa cơm, mà khả năng khống chế cũng không tốt lắm, không cẩn thận đốt cháy nồi luôn thì sao.
Làm sao bây giờ? Trời tối rồi, giờ mà ra ngoài tìm bình gas thì khá nguy hiểm, ngày mai rồi tính, hôm nay ăn tạm một bữa vậy.
Đồ ăn vặt không tệ, nhưng ăn mãi rất nhanh cũng sẽ chán, các cô không tìm được máy móc có thể cung cấp điện, hiện tại Mễ Phạn cũng không làm được.
Mộ Thiên Ca ăn một quả trứng vàng mà cảm giắc không có tư vị gì rồi uống một hớp nước nhỏ. Cô cũng không nỡ uống hết, một chị em trong đội bởi vì uống nước lã, thiếu chút đau bụng mà chết.
Giờ uống nước cũng không dễ dàng.
Tưởng tượng đến chuyện có thể Mễ Linh cũng thế. Nghĩ vậy, ánh mắt Mộ Thiên Ca sáng lên, đây không phải là biện pháp tuyệt vời để tăng độ thiện cảm sao?
Mộ Thiên Ca cắn răng, tìm trong đống vật tư ở phòng khách, lôi ra một túi thịt vịt nướng. Thịt vịt nướng này là loại đóng gói sẵn, bên trong còn có lượng lớn chất bảo quản. Nói là thịt vịt nướng, chứ người ăn qua rồi đều biết, phì, chó cũng không ăn.
Đồ ăn như này rất khó tìm được, bình thường chỉ trong siêu thị lớn mới có loại này, các siêu thị nhỏ sẽ không bán.
Trước mắt độ khó để thu được món này rất cao, Mộ Thiên Ca cũng là lục soát được từ trong nhà một người dân.
Tổng cộng có năm túi, một đám người đã chia nhau ba túi, còn thừa lại hai túi.
Trong đám em gái, có người vui vẻ, nhưng có người lại khuyên can:
"Chị à, tiết kiệm một chút, lần sau lại ăn, nếu không muốn ăn nữa cúng không dễ dàng."
Các ngươi sẽ không hồn nhiên cho là lấy ra để các ngươi ăn chứ?
Mộ Thiên Ca tìm một chiếc đĩa, đặt năm trăm gam thịt vịt nướng này lên đó, làm thịt vịt nướng trông ngon hơn, thoạt nhìn qua thì cũng không tệ.
Túi niêm phong cũng đã xé rồi, một đám em gái vây lại, mặc dù nhiều người, thịt vịt nướng cũng nhỏ, nhưng ít nhất cũng có thể được chia một miếng thịt.
Kết quả, Mộ Thiên Ca lại bưng đĩa lên đi ra ngoài.
Thư Vân sửng sốt một chút:
"Chị à, ngươi đi đâu vậy?"
Mộ Thiên Ca nói:
"Ta đi đưa cho Mễ Linh."
Mọi người nhất thời ngây dại, có em gái thất thanh nói:
"Chị à, đây là do chúng ta bất chấp nguy hiểm, đoạt lại từ trong tay tang thi, vậy mà ngươi lại đưa cho người ngoài ăn à?"
Đổi lại là ai thì cũng không vui nổi.
Mộ Thiên Ca trấn an:
"Ta cảm giác được, Mễ Linh rất không tệ, có thể dùng một miếng thịt vịt nướng đổi lấy một người chị em, chuyện này không phải rất đáng giá sao?"
Liếm chó luôn có thể tìm được lý do cho mình. Yêu thích của Mộ Thiên Ca, tạm thời chưa bị bại lộ. Nên đám người mặc dù không vui, nhưng không thay đổi được quyết định của Mộ Thiên Ca.