Chương 102: [Dịch] Người Vớt Xác

Kể Chuyện Ma Với Cảnh Sát (2)

Phiên bản dịch 4710 chữ

Những lời này khiến tiểu Vương run lên lập tức đứng dậy nói: “Câu chuyện này mà viết thành chuyện kinh dị thì tuyệt đối bán chạy. Tôi không nghe nữa, từ bé tôi đã sợ những chuyện như này, đến giờ tôi vẫn không dám xem phim kinh dị, còn nghe nữa tối ngủ chắc chắn sẽ mơ ác mộng. Tôi đã hiểu sự tình rồi, nhưng cũng cần nói rõ với mọi người, chúng tôi chỉ xử lý nếu là án mưu sát chứ quỷ giết người chúng tôi thực sự không quản được. Đợi có kết quả của pháp y nếu không có bất kỳ dấu vết gì chứng tỏ bị mưu sát các anh vẫn nên tìm thầy pháp như anh ta từ tà đi.”

Viên cảnh sát này chịu nhẫn nại nghe chúng tôi nói nhiều như thế đã là tốt lắm rồi. Anh ta nói cũng không sai, tôi liền đứng dậy bắt tay anh ta nói: “Phiền phức cho anh rồi.”

“Đây là việc nên làm, nhưng cũng không ngoa khi tên anh là Diệp Kế Hoan, gan cũng lớn lắm. Nếu là tôi tôi sớm đã chạy mất dép rồi.” Đồng chí cảnh sát tiểu Vương nhìn tôi cười.

Lúc chúng tôi đến hiện trường những lời chúng tôi nói với tiểu Vương cũng không phải không có tác dụng. Cảnh sát rất nhanh đã vào phòng ký túc của Hàn Tuyết thấy cái bia đá đầu rồng dưới hố sâu. Tiểu Vương hỏi nhỏ tôi: “Có cần tiếp tục đào lên xem đứa trẻ đã chết đó được mang đi chưa không?”

Bia đá đầu rồng vẫn ở đó, nhưng lại có một hố sâu, chứng tỏ rõ ràng có “người” đã tới mang đứa trẻ đi, nhưng để làm rõ ràng mọi chuyện một chút cũng tốt. Tôi gật đầu nói: “Được, đào lên kiểm tra cũng tốt.”

Trần Thanh Sơn kêu mấy người đem dây thừng và xẻng tới nhấc cái bia đá đầu rồng lên, sau đó dưới bia đá đầu rồng chúng tôi phát hiện có một cái lỗ lớn đã bị đào, nhìn vết tích chắc chắn là mới đào không lâu. Tiểu Vương cười khổ nói: “Xem ra dự đoán của các anh đều là thật.”

Chúng tôi ra khỏi căn phòng. Trần Nhị Cẩu nhìn tôi với Bàn tử bằng ánh mắt căm hận nham hiểm. Bàn tử thấy vậy rất phẫn nộ mắng: “Cái thằng tiểu tử thối này lại muốn ăn đập phải không, mày nhìn ông mày bằng ánh mắt ấy lần nữa xem?”

Tôi cũng cảm thấy rất kỳ lạ, Trần Nhị Cẩu này cũng không phải có quan hệ họ hàng gần gì với ông Ba, tại sao lại có phản ứng mạnh như vậy? Ánh mắt nhìn tôi giống như đang nhìn kẻ giết cha mình vậy.

Trần Thanh Sơn lúc này cũng đã ổn định trở lại, liên giải thích cho tôi rõ, nói: “Cậu ta nói với tôi phê chuẩn cho lấy đất xây nhà, nhưng chỗ đất mà cậu ta muốn là đất nông nghiệp sao tôi có thể đồng ý? Ông Ba trước đây đã từng nói với tôi chuyện này, cậu ta nghĩ rằng ông ba đã nói với tôi rồi thì có thể giải quyết, giờ ông Ba không còn cậu ta đương nhiên tức giận.”

Lúc này cảnh sát đều đã thu dọn xong mọi thứ, tiểu Vương vẫy tay gọi chúng tôi: “Gọi người nhà của Trần Văn Hải tới đồn bàn giao một chút, Đội chúng tôi thu dọn về trước đây.”

Ông Ba có một người con trai đang ở nơi khác làm việc, chúng tôi đã báo cho anh ta biết, hiện anh ta đang tức tốc trên đường quay về. Tôi gật đầu nói: “Được, mọi người đi cẩn thận.”

Lúc tiểu Vương mấy người bọn họ đang đưa thi thể của ông Ba lên xe chuẩn bị đi thì trong đám đông bỗng nhốn nháo lên. Có người chỉ vào cái bia đá đầu rồng bị đào lên nói: “Bia đá đầu rồng hiển linh rồi! Bia đá hiển linh rồi!”

Tiếp sau đó những thôn dân xung quanh đó đề đồng loạt quỳ rạp xuống.

Tôi nhìn về phía bia đá đầu rồng một cái phút chốc cũng bị dọa sợ.

Từ con mắt của bia đá đầu rồng chảy ra hàng lệ máu.

Là máu tươi.

Cảnh này lập tức thu hút sự chú ý của cảnh sát. Mấy người đội tiểu Vương lập tức xuống xe, tiểu Vương hỏi: “Có chuyện gì thế?”

“Anh xem đi.” Tôi chỉ về phía bia đá đầu rồng.

Tiểu Vương cũng bị dọa ngây ra, nhưng cảnh sát thì không được phản ứng như dân thường được, hơn nữa còn có máu tươi thì có lẽ còn ẩn giấu một án mạng khác. Đám cảnh sát tiểu Vương lập tức tới gần đi xung quanh bia đá kiểm tra, pháp y cũng lấy mẫu máu. Tiểu Vương quay đầu hỏi Trần Thanh Sơn: “Trưởng thôn, chắc chúng tôi phải mang cái bia đá này về kiểm tra rồi.”

Trần Thanh Sơn vừa mới bình tĩnh lại được đã bị một màn này dọa mặt mũi rất khó coi. Mặt anh ta cũng lộ ra vẻ vô cùng khó tin, cả người vẫn đang ở trạng thái ngây ra mà gật đầu.

“Không được mang đi. Đây là bia đá đầu rồng của Trần gia, ai cũng không được mang đi.” Lúc này Trần Nhị Cẩu đứng dậy nói.

Lần này những người thôn dân lại bỗng cực kỳ đồng lòng. Bởi bia đá đầu rồng hiển linh khiến những người không tin vào mắt phong thủy cũng thấy thần kỳ. Mọi người hô hào cùng vây quanh cảnh sát.

“Mọi người đang làm cái gì vậy!” Vừa thấy thôn dân dường như muốn động tay với cảnh sát tôi lập tức hét lên, bần cùng sinh ngang ngược, những tình huống như vậy xảy ra cũng không quá lạ.

“Việc của Trần gia không cần anh quản. Các người lấy đầu rồng lên từ mắt phong thủy khiến cho đầu đồng chảy máu làm ảnh hưởng đến phong thủy Trần gia chúng tôi vẫn chưa tính sổ đâu.” Trần Nhị Cẩu nói.

Bạn đang đọc [Dịch] Người Vớt Xác của Trần Thập Tam

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    5mth ago

  • Lượt đọc

    22

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!