Tần Trạch vừa gia nhập vào công ty bảo hiểm nhân thọ Đại An, ít nhiều hắn cũng hiểu được một ít kiến thức về phương diện này.
Gần như hàng năm, bên trong các hạng mục yêu cầu bồi thường của công ty bảo hiểm đều sẽ có những trường hợp kiểu như thế này—— Nghĩa là người được hưởng lợi sẽ thông qua quá trình sát hại người làm thủ tục bảo hiểm để lấy tiền bồi thường.
Mặc dù luật pháp vẫn không ngừng được sửa đổi, thậm chí còn trực tiếp quy định rằng, người thụ hưởng tiền bồi thường kia chỉ có thể là người thân ruột thịt, chỉ có thể là vợ chồng của người tham gia bảo hiểm... Nhưng bản chất con người cũng sẽ không ngừng thay đổi theo.
Vì tiền, giết một người vợ thì có là gì chứ?
Nếu để cho bọn họ lựa chọn, sợ rằng bọn họ chỉ hận mình không có đủ nhiều vợ, và mấy bà vợ kia chết không đủ nhanh thôi.
Không phải cách đây không lâu, cảnh sát Hà còn hoài nghi Tần Trạch chính là kẻ đã trực tiếp ra tay mưu sát Kiều Vi đó sao?
"Chức nghiệp lịch cũ của cô là phóng viên đúng không?" Tần Trạch nhìn về phía Lê Lộ, trực tiếp đặt câu hỏi.
Lúc này, Lê Lộ đã hoàn toàn trở lại làm một người bình thường, tất cả những dấu vết của buông xuống vẫn còn vương trên gương mặt của cô đã bị xóa bỏ sạch sẽ.
Khuôn mặt xinh đẹp của cô khiến Đỗ Khắc và Trình Vãn đều không dám trực tiếp nhìn thẳng. Ngược lại Tần Trạch vẫn thản nhiên bình tĩnh giống như đang nhìn một cái móng heo to.
"Đúng vậy. Trên thực tế, để thuận tiện cho quá trình nâng cao chức năng, nghề nghiệp trong hiện thực của tôi cũng là phóng viên.”
"Có phải năng lực của phóng viên là có thể thu được một ít thông tin mà người khác không biết, thông qua lời nói hoặc hành vi nào đó của đối phương, có đúng hay không?"
Bỗng nhiên Tần Trạch lại nhớ tới lần trò chuyện đầu tiên giữa hắn và Lê Lộ, rõ ràng lúc ấy cô gái này chỉ đơn giản là nói chuyện phiếm vài câu với hắn, vậy mà lại trực tiếp biết được tên hắn, còn biết trong tay hắn có lịch Hoàng Kim.
Dựa vào tình huống hiện tại, hắn thầm suy đoán rằng, có lẽ chức năng của Lê Lộ chính là có thể thu thập được thông tin vượt ngoài quy định.
Và hiển nhiên, hắn đã đoán đúng rồi.
Lê Lộ gật gật đầu: "Đúng vậy, tôi có một loại năng lực gọi là khứu giác phóng viên, phát động ngẫu nhiên, có thể đánh hơi được một ít thông tin về sự kiện mà mọi người cảm thấy hứng thú."
"Hoặc là một chút tin tức về sự kiện lớn nào đó."
Tần Trạch rất muốn nói rằng, đây đúng là một loại năng lực vô cùng hữu dụng, nhưng cuối cùng hắn lại hỏi một câu hoàn toàn không liên quan đến vụ án: "Nếu chức năng phóng viên được nâng lên cấp bậc rất cao, nó sẽ phát sinh chuyện gì?"
"Tôi cũng không biết, nhưng có lẽ chức năng này sẽ liên quan đến quyền kiểm soát tương lai. Đương nhiên, tôi vẫn còn cách cấp bậc đó một khoảng rất xa xôi.” Lê Lộ nhìn về phía Tần Trạch, tiếp tục nói: "Sau này tôi có thể giúp anh! Nếu tôi đánh hỏi thấy manh mối của một số sự kiện lớn nào đó, tôi có thể cung cấp miễn phí cho anh!”
“Tin tưởng tôi đi, những thứ này rất đáng giá đấy!”
"Nếu anh cảm thấy hứng thú với chuyện trong giới giải trí, tôi cũng có thể cho anh một số tin đồn thú vị.”
"Thậm chí tôi còn có thể tìm được manh mối trước khi mấy vụ bê bối kia bị phanh phui ra bên ngoài, ví dụ như chuyện các ngôi sao cắn thuốc, ngoại tình, hay gặp phải bạo lực gia đình...!"
Cừ thật, không hổ danh là một phóng viên.
Loại năng lực này đúng là khắc tinh của đám tiểu thịt tươi. Hoặc là ủy viên kỷ luật của làng giải trí?
Vốn dĩ Tần Trạch còn cho rằng, Lê cực khổ vẫn nên rời xa mình sẽ tốt hơn, nhưng hiện tại hắn chợt phát hiện... Giá trị của bản thân Lê cực khổ cũng khá là cao đấy chứ?
Trình Vãn và Đỗ Khắc cũng nhận ra tầm quan trọng của loại năng lực này.
Nó rất khác với năng lực bói toán cát hung của lão Hoắc Kiều. Đây là năng lực tiên tri có thể nhìn thấy hình ảnh và manh mối cụ thể!
Nếu người nắm giữ loại năng lực thu hoạch thông tin mạnh mẽ này, gia nhập vào tổ chức chính phủ, khẳng định đối phương sẽ tạo thành thật nhiều đòn đả kích hữu hiệu đến bè lũ tội phạm người lịch đen vẫn còn nhởn nhơ ngoài kia.
Trình Vãn vừa muốn mở miệng mời chào, nhưng còn chưa kịp nói gì, Lê Lộ đã giành nói trước như thể cô ấy đoán được suy nghĩ trong đầu gã vậy: "Tôi không có hứng thú đối với đám nhân viên chính phủ mấy người. Còn nữa, tôi còn chưa mời các anh tiến vào đây nhé! Nhưng nể mặt Tần Trạch, coi như tôi miễn cưỡng tiếp đón các anh một lần đi.”
Tần Trạch nhíu mày: "Sao cô lại nói chuyện với bạn bè của tôi như vậy? Cô đang dạy bọn họ cách làm việc sao?”
Thái độ của Lê Lộ lập tức trở nên mềm nhũn: "Không có... Tôi chỉ, tôi chỉ muốn nói rằng năng lực của tôi có thể hỗ trợ cho anh nhưng tôi cũng chỉ muốn hỗ trợ cho một mình anh thôi.”
Trình Vãn và Đỗ Khắc đều kinh ngạc đến ngây người.
Rốt cuộc thì Tần Trạch đã làm gì vị mỹ nữ này rồi?
Bởi vì trái ngược với thái độ gai góc khi cô gái này đối xử với những người khác, có vẻ như cô ấy rất ngoan ngoãn khi nói chuyện với Tần Trạch…
Tần Trạch không gật đầu, chỉ bình thản “Ừ” một tiếng: "Tôi không có hứng thú với những tin đồn trong hiện thực, đừng có ném mấy thứ rác rưởi ấy đến chỗ tôi... À, ngoại trừ siêu sao lưu lượng Lam Ngọc.”
"Còn những thứ khác, phải xem biểu hiện của cô trước đã, bây giờ cô có một nhiệm vụ."
Ánh mắt Lê Lộ lập tức sáng lên: "Nhiệm vụ gì? Tôi cam đoan sẽ hoàn thành.”
Tần Trạch không nhanh không chậm nói: "Đi điều tra gã đàn ông trong ảnh, điều tra tất cả những thông tin có liên quan đến hắn, xem có đúng là hắn đã ra tay sát hại vợ con vì một nguyên nhân nào đó hay không. Và vụ cháy trong nhà kia là ngoài ý muốn hay do con người tạo ra."
"Nếu do con người tạo ra, cô hãy tìm chứng cứ rồi tống mục tiêu vào tù, bắt hắn phải nhận chế tài pháp luật tương ứng."
"Thêm nữa, cô hãy nghĩ cách điều tra cho rõ ràng, rốt cuộc thì trước khi chết người phụ nữ và đứa trẻ kia đã gặp phải chuyện gì."
"Còn một vấn đề này, có bao giờ mọi người tự hỏi rằng, vì sao bọn họ lại xuất hiện trong quá trình buông xuống kia? Phải chăng ở bọn họ có một điểm đặc thù gì đó?”
"Rốt cuộc là bởi vì bọn họ mang theo nỗi uất hận, không cam lòng mà chết đi nên đã biến thành sinh vật lịch cũ... Hay bởi vì gã đàn ông sống sót kia đã thông qua một loại thủ đoạn nào đó, trực tiếp biến vợ và con của mình trở thành sinh vật lịch cũ?”