Chương 97: [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Trẻ con mới lựa chọn

Phiên bản dịch 6164 chữ

Dương Hạo có thể hiểu chấp niệm của trẻ con với tình mẹ.

Nhưng câu nói của Hề Hề, mấu chốt nằm ở chữ ‘mới’.

Hề Hề không muốn mẹ, mà là mẹ mới!!

Nói cách khác, tiểu nha đầu này đã triệt để thất vọng với bà mẹ cũ rồi, nếu không sẽ không nói ra câu nói này.

Dương Hạo tất nhiên có thể hiểu được ý của Hề Hề, nhưng biểu cảm của tài xế lại rất đặc sắc, hắn không ngừng nhìn về phía sau qua kính chiếu hậu.

Có lẽ không ngờ đi lái thay, mà còn hóng hớt được một chuyện như vậy.

Bé gái nói muốn có mẹ mới, như vậy… trước kia bé gái từng có mấy người mẹ mới rồi??

Tài xế liếc mắt nhìn Dương Hạo, trong lòng nghĩ: Người có tiền thật là biết chơi, không có việc gì thì lại đổi mẹ cho con.

Hắn cũng muốn đổi mẹ cho con mình, đáng tiếc, có thể mẹ của đứa nhỏ bây giờ sẽ đánh chết hắn!

“Vậy Hề Hề muốn một người mẹ như thế nào?” Dương Hạo hỏi.

“Tốt nhất là như dì!”

Hiển nhiên là trong lòng Hề Hề đã có mục tiêu, Dương Hạo nhớ tiểu nha đầu này đã nói không chỉ một lần là muốn dì làm mẹ.

Nhớ không nhầm, mục tiêu số hai của Hề Hề là Giang Ngọc Kỳ.

“Vậy ngoại trừ dì ra thì sao?” Dương Hạo hỏi.

“Cô Kỳ Kỳ!”

Quả nhiên, xếp hạng của hai người này vẫn không thay đổi trong lòng tiểu nha đầu.

“Còn nữa không?” Dương Hạo lại hỏi.

“Dì Văn Thiến cũng được.” Lần này, Hề Hề suy nghĩ một chút mới trả lời.

Từ Văn Thiến khá hoạt bát và vui tươi, bản thân lại là ăn hàng, nên cực kỳ hợp với Hề Hề, cuối tuần Hề Hề đến chỗ Lý Mạn Ny chơi, thật ra đều là đang quậy với Từ Văn Thiến.

Dương Hạo gật đầu, tiếp đó sờ đầu con gái bảo bối: “Ba biết rồi.”

Hề Hề chớp chớp mắt to, không hiểu ý của ba ba lắm.

Hề Hề vốn cho rằng ba ba sẽ chọn một, kết quả chỉ nói một câu biết rồi.

Tài xế vẫn vểnh tai nghe thì đang điên cuồng oán thầm: Biết rồi?

Biết cái chim!

Mau cho cô bé một đáp án khẳng định đi!

A, không đúng!

Người này rất không đúng!

Nhìn người này có vẻ như không muốn lựa chọn, chỉ hỏi con gái có thích hay không.

Kết quả tiểu nha đầu nói ba người.

Tiếp đó, người này nói biết rồi.

Thế nào, đây là muốn thu cả ba người??

Cmn!

Kẻ có tiền vạn ác!

Không thể chia cho mình một cái sao!

Tài xế chỉ ôm tâm tư hóng hớt, kết quả giờ lại rất bực mình.

Hắn chỉ có một bà vợ mà còn vất vả.

Kết quả người ta còn đang tìm kiếm số lượng lớn!

Cảm giác này quả thực là…

Hoàng Lan Cư.

Đây là một quán cơm phong cách Giang Nam, hoàn cảnh không tệ, giá cả bình dân.

Khi Dương Hạo đến, trong phòng đã có 8 người.

Ngoại trừ Lý Mạn Ny và 5 người bạn cùng phòng, còn có 2 thanh niên hơn 20, là bạn trai bạn cùng phòng của Lý Mạn Ny.

Hôm nay có thể dẫn người nhà đến, cho nên hai người bạn cùng phòng của Lý Mạn Ny có dẫn bạn trai theo.

Mà trên thực tế, thật ra Dương Hạo cũng tham dự với thân phận người nhà.

Từ Văn Thiến vừa nhìn thấy Hề Hề, đã cười hì hì hỏi: “Hề Hề, có nhớ chị không?”

“Dì Văn Thiến, chúng ta mới gặp sáng sớm hôm nay mà?” Hề Hề chu miệng nhỏ hỏi vặn lại.

“A? Hình như vậy.” Từ Văn Thiến nao nao, lúc này mới nhớ ra sáng nay Hề Hề mới ở nhà bọn họ.

Khoan đã!

Đây không phải là mấu chốt!

Mấu chốt là tiểu nha đầu này lại gọi nàng là ‘dì’.

Hôm qua, Từ Văn Thiến đã uốn nắn rất nhiều lần, phải gọi nàng là ‘chị Văn Thiến’.

Kết quả tiểu nha đầu này mở miệng lại là dì.

Lý Mạn Ny thì giới thiệu song phương.

Trong 5 người bạn cùng phòng của nàng, Dương Hạo biết Từ Văn Thiến và Uông Vi Vi.

Ba người còn lại là Lưu Mỹ Ngọc, Tào Diễm Diễm và Vương Nghiên.

Trong đó, Tào Diễm Diễm và Vương Nghiên dẫn bạn trai đến, hai người bạn trai một người là Chu Trạch, một người là Trịnh Thư Kỳ.

Dương Hạo lên tiếng chào hỏi, rồi ngồi xuống bên cạnh Lý Mạn Ny.

“Dì, sinh nhật vui vẻ! Đây là quà tặng dì!” Hề Hề đưa cho Lý Mạn Ny tấm thiệp mừng.

“A, còn có quà cơ à! Cảm ơn Hề Hề!”

Lý Mạn Ny rất vui vẻ khi nhận được quà từ Hề Hề, nàng tiếp nhận tấm thiệp, đồng thời hôn lên mặt tiểu nha đầu.

“Dương đại ca, quà đâu?”

Thấy Hề Hề đưa quà mà Dương Hạo lại thờ ơ, Từ Văn Thiến không khỏi mở miệng hỏi, theo nàng hiểu thì vị Dương đại ca này nhất định sẽ chuẩn bị quà.

Mà nàng hỏi như vậy, khiến tất cả mọi người trong phòng đều nhìn về phía Dương Hạo.

Thật ra mọi người cũng rất bất ngờ khi Lý Mạn Ny mời anh rể cũ đến tham gia sinh nhật mình.

Dù sao cũng đã là anh rể cũ, là quá khứ rồi.

Huống hồ mọi người còn chênh lệch tuổi tác, có lẽ không chơi được với nhau.

Nhưng Lý Mạn Ny mẫn mời vị anh rể này đến, còn giữ chỗ bên cạnh mình cho vị này, hiển nhiên là rất coi trọng.

Trước khi Dương Hạo đến, Vương Nghiên còn trêu ghẹo, nói có phải Lý Mạn Ny thích anh rể hay không.

“Quà tất nhiên là có, chỉ là còn đang trên đường!” Dương Hạo ra vẻ thần bí.

“Đang trên đường?” Từ Văn Thiến càng tò mò hơn: “Dương đại ca, anh gọi ship đưa đến?”

“A, xem như vậy đi.”

Dương Hạo gật đầu, phục vụ đưa xe đến cửa chắc cũng tính là ship nhỉ.

“Dì, quà của ba ba rất to nha!”

Lúc này Hề Hề cười hì hì nói, tiểu nha đầu cũng không biết ba ba tặng cái gì, nhưng Dương Hạo từng nói là rất to.

“Rất to??”

Câu nói của Hề Hề xem như nhắc nhở, Từ Văn Thiến bắt đầu suy nghĩ, nhưng chính nàng suy nghĩ còn chưa đủ, còn phát động bạn cùng phòng cùng nghĩ: “Nào nào, chúng ta cùng đoán xem Dương đại ca tặng thứ gì, coi như chơi một trò chơi đi!”

“Dương đại ca, anh làm NPC một lần đi! Mỗi người chúng em hỏi anh một vấn đề, liên quan đến món quà, anh chỉ cần trả lời yes hoặc no!”

Từ Văn Thiến lại còn an bài cả Dương Hạo, ép hắn phải tham gia vào trò chơi ngây thơ này.

Mà Dương Hạo lại hơi mẫn cảm với cái từ ‘NPC’ này, bởi vì NPC của hắn thuộc về loại phải tìm tòi ‘sâu cạn’.

“Mình hỏi trước.”

Vương Nghiên như cảm thấy rất hứng thú với trò chiow này, nàng nhìn Dương Hạo hior: “Dương đại ca, quà của anh có quý giá không?”

Vấn đề này rất thực tế, cũng rất dễ làm người khác mất mặt, quá trần trụi.

Nhưng Dương Hạo lại cười không quan tâm: “Vấn đề này thì tôi không biết trả lời ra sao, bởi vì định nghĩa quý giá của mỗi người là khác nhau. Ví dụ như điện thoại, có người cảm thấy nó quý giá, có người chỉ coi nó là công cụ truyền tin! Cho nên, định nghĩa quý giá ở đây là gì?”

“A…” Lần này đến lượt Vương Nghiên bị hỏi khó, nàng suy nghĩ một chút mới nói: “Giá trị trên 50.000 NDT thì coi như là quý giá!”

Dương Hạo gật đầu: “Vậy câu trả lời là: Yes!”

Bạn đang đọc [Dịch] Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game của Dữu Tử Thái Thái

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    224

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!