Mấy cô gái lập tức cười thành một đoàn.
“Ba ba, lái xe có gì đáng cười?” Thấy mấy dì cười vui vẻ như vậy, Hề Hề lại không hiểu gì cả, liền ngẩng đầu nhìn về phía ba ba.
“Ah… cái này…” Dương Hạo không biết giải thích thế nào, thế là trừng mắt với kẻ đầu têu là Từ Văn Thiến: “Nếu còn dạy hư trẻ con, chủ nhà vô lương muốn tăng tiền thuê.”
“A! Đừng mà!” Từ Văn Thiến lập tức nhận sợ, khuất phục dưới dâm uy của vị chủ nhà này.
“Dương đại ca, rốt cuộc là xe gì vậy?” Vương Nghiên kéo chủ đề về xe.
“Không phải BMW hay Mercedes gì đó chứ??” Tào Diễm Diễm cũng suy đoán.
Nghe nàng nói vậy, Trịnh Thư Kỳ vô thức nhếch miệng, nhỏ giọng oán thầm: “Đúng là thanh niên mới vào xã hội! Cho rằng BMW và Mercedes đều không đáng tiền như trên TikTOk nói à!”
Hiện thực là, Mercedes cấp C bị người trên TikTok chửi bới là rác rưởi công nghiệp, lại chính là xe tốt nhất mà gia đình bình thường có thể mua.
Trịnh Thư Kỳ làm thuê nhiều năm, vẫn hiểu rõ internet và thực tế, cho nên hắn không tin Dương Hạo sẽ tặng xe sang như vậy, dù là loại rẻ cũng phải 200, 300 ngàn đấy!
Nếu như đối phương tặng một chiếc xe thật, vậy xe khoảng 70, 80 ngàn sẽ hợp lý hơn.
Nhưng dù vậy thì cũng đủ để hắn giật mình, đồng thời đang phỏng đoán quan hệ của hai người này.
Khi Dương Hạo chuẩn bị nói thật, điện thoại bỗng nhiên vang lên, là một số lạ.
Dương Hạo nhớ đôi số này, là đuôi số giao xe mà Phùng Lệ Na gửi cho hắn.
Hắn nghe máy, biết đối phương sắp đến nơi.
Cúp máy, Dương Hạo nói với mọi người: “Đến rồi! Nếu thấy hứng thú, mọi người có thể xuống xem một chút!”
“Hứng thú, nhất định là thấy hứng thú!”
“Đi đi, đi xem xe!”
“Trước kia chỉ được xem tặng xe trong ngày sinh nhật trên phim thần tượng, không ngờ hôm nay lại được thấy tận mắt!’
Mấy người Từ Văn Thiến, Tào Diễm Diễm đều rất hưng phấn, còn nhiệt tình hơn cả nữ chính Lý Mạn Ny.
Thế là, một đám người đi ra khỏi phòng riêng.
“Anh Kỳ, theo anh thì anh ta sẽ tặng xe gì?”
Chu Trạch và Trịnh Thư Kỳ đi sau cùng, tuy Dương Hạo chỉ đang làm chuyện của mình, không có ý đạp hai người họ xuống, nhưng đều ở trong một phòng, hai người đàn ông tự nhiên sẽ bị hạ thấp.
Chu Trạch cũng tốt nghiệp khóa này, trước mắt đang thực tập ở một xí nghiệp bên ngoài, hắn và Trịnh Thư Kỳ cũng không cùng đẳng cấp, sau khi Dương Hạo đến thì hoàn toàn là người vô hình.
Nhưng hắn cũng rất tò mò việc Dương Hạo sẽ tặng xe gì.
“Corolla, BYD cá heo gì gì đó thôi.” Trịnh Thư Kỳ nói suy đoán của mình.
“Tôi lại rất thích cá heo.”
Chu Trạch tiếp một câu, người trẻ tuổi bây giờ chấp nhận sử dụng đồ nội địa hơn so với thế hệ trước.
Trịnh Thư Kỳ thì lại là fan cứng của Nhật, hắn nói tiếp: “Vậy còn không bằng mua Corolla.”
“Nếu như có người tặng tôi, tôi cũng không chọn chọn lựa lựa.” Chu Trạch cười nói.
Hai người vừa nói chuyện vừa đi ra đại sảnh nhà hàng.
Tiếp đó Trịnh Thư Kỳ liền nghe thấy tiếng thét chói tai của bạn gái mình: “Oa, Porsche!!”
“Trời ạ! Là Porsche thật!!”
“A, Quá đẹp rồi!”
Đám con gái liên tục thét lên.
Porsche?
Thật hay giả???
Trịnh Thư Kỳ và Chu Trạch liếc nhau một cái, tiếp đó vội vàng bước nhanh ra ngoài.
Chờ hai người ra ngoài, chỉ thấy một chiếc Porsche Cayenne màu đỏ đang đưa đưa xuống từ xe tải, mấy cô gái đang hưng phấn vây quanh, còn có mấy người qua đường cũng dừng chân quan sát.
Cmn!
Là Porsche thật!
Trịnh Thư Kỳ nuốt nước miếng, hắn vẫn thầm diss Dương Hạo, lúc này đã có nhận thức hoàn toàn mới với ông già Dương Hạo này.
Tại thời đại nhiên liệu xe là xăng dầu, Porsche Cayenne tuyệt đối là một đời vua của trang bức.
Bây giờ tuy địa vị trên giang hồ đã giảm xuống, không thể so với thời điểm đỉnh cao, nhưng vẫn còn bức cách, vẫn cho người ta ấn tượng là xe sang tiền triệu, là tượng trưng cho thân phận.
Nhất là đối với người bình thường, thì nó vẫn là cao cao không thể chạm.
Nó khá giống như loại nữ minh tinh hết hot, có lẽ các đại lão đều coi thường, nhưng đối với người bình thường mà nói, họ vẫn phải ngửa mặt nhìn lên, bởi vì có thể cả đời của bạn đều không thể đạt đến độ cao sau khi nàng hết hot.
Đây cũng chính là cái gọi, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo!
Trước mắt, người có thu nhập cao nhất ở đây là Trịnh Thư Kỳ, một năm khoảng 150.000, muốn mua chiếc xe này, không ăn không uống sáu năm mới mua nổi.
Cho nên chuyện Trịnh Thư Kỳ mua Porsche Cayenne, khả năng này gần như bằng không!
Dù sao bản thân việc không ăn không uống cũng là một nghịch lý rồi!
Lúc trước Trịnh Thư Kỳ còn yên lặng diss Dương Hạo, đó là bởi vì hắn cảm thấy đối phương không hẳn đã mạnh hơn mình, hoặc là người cùng tầng lớp với mình.
Nhưng bây giờ thì khác, người có thể tặng Porsche Cayenne nhưu quà sinh nhật, vậy giá trị bản thân ít nhất cũng phải mấy chục triệu.
Hắn không đắc tội nổi với loại người này, cho nên khi nhìn thấy chiếc Porsche Cayenne, hắn đã suy nghĩ lát nữa nên làm gì để giữ gìn mối quan hệ với vị đại lão này.
Xem như là nữ chính của sự kiện, Lý Mạn Ny chỉ thấy rất phức tạp, lúc ban đầu là khiếp sợ, bây giờ lại nhịn không được mà suy nghĩ miên man.
Vị anh rể này, đầu tiên là cho mình ở nhà và không thu tiền thuê, bây giờ lại tặng xe sang tiền triệu!
Cười một cô vợ cũng chỉ đến thế là cùng!
Không đúng, rất nhiều người cưới vợ cũng không tặng Porsche Cayenne kìa!
Hơn nữa đây chỉ là một cái sinh nhật nàng mà thôi!
Lại nghĩ đến những lời trêu ghẹo của Từ Văn Thiến, Lý Mạn Ny chỉ cảm thấy mặt nóng bỏng.
Người anh rể này luôn có vị trí rất đặc thù trong tim nàng, ban đầu nàng cảm thấy anh rể là ân nhân của cả nhà mình, sau này anh rể không gì không làm được lại trở thành đối tượng ngưỡng mộ trong thời kỳ thanh xuân của nàng.
Sau đó anh rể và chị gái ly hôn, nàng kiên định đứng bên anh rể, ngoại trừ cảm thấy chị gái làm sai ra, cũng có một loại nhân tố tình cảm khó nói nên lời.
Nhưng bởi vì quan hệ của hai người tương đối đặc biệt, cho nên nàng vẫn không dám nhìn thẳng vào nội tâm của mình.
Nhưng sau khi liên tục cảm nhận được những hành vi cưng chiều của Dương Hạo, nội tâm nàng bắt đầu dao động, trong đầu nàng bỗng nhiên xuất hiện những câu thơ kia: Chàng sinh em chưa sinh, em sinh chàng đã già, chàng hận em sinh muộn, em oán chàng sinh sớm!
Cũng may là hai người chỉ kém mười mấy tuổi, không phải loại tuổi tác không thể tiếp nhận được.