Đứng yên do dự hồi lâu, cuối cùng Lục hoàng tử vẫn đi theo.
Nói là cùng nhau đi dạo, nhưng thực chất là Lục hoàng tử chơi với Diệp Sóc.
Tuy Diệp Sóc mới một tháng tuổi, nhưng Quý phi đã chuẩn bị sẵn tùy tùng tương lai cho y.
Trong lòng Quý phi đã định đưa nhi tử mình lên vị trí đó, muốn đấu với Thái tử thì phải tìm người giúp đỡ, Lục hoàng tử thân phận thấp kém chính là lựa chọn tốt.
Diệp Sóc: ...
Đã nhận ra tâm tư của nương ruột, Diệp Sóc hơi im lặng.
Loại phụ tá này ai dám nhận chứ?
Không chừng phụ trợ không thành còn bị cậu ta hái quả ngon.
Quý phi không nghĩ nhiều như vậy, chỉ theo bản năng cảm thấy thằng bé đáng thương này chắc chắn không dám làm gì.
Đến một bãi cỏ, người hầu trải dày mấy lớp đệm chăn, ma ma mới cẩn thận đặt tiểu Hoàng tử xuống.
Khi Lục hoàng tử bị đẩy lại gần, ban đầu cậu bé còn ngơ ngác, khi hiểu ra thì không khỏi nắm chặt tay.
Lục hoàng tử đoán được ý của Quý phi, phản ứng đầu tiên là cảm thấy nhục nhã, nhưng rất nhanh, cậu nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt dần trở nên bình tĩnh.
Cúi đầu nhìn xuống, hai gương mặt đối diện nhau.
Diệp Sóc: ...
Được rồi.
Nếu vậy, không bằng ngược lại mượn thế của Quý phi, ít nhất tình cảnh của mình sẽ tốt hơn hiện tại một chút.
Trong đầu bỗng thông suốt, Lục hoàng tử như hiểu được lợi hại trong đó.
Rất nhanh, Lục hoàng tử tự nhiên nhận lấy cái lục lạc ma ma đưa cho.
Quý phi thấy vậy, không khỏi hài lòng gật đầu.
Diệp Sóc thì xám mặt.
Hôm nay cảnh xuân tươi đẹp, nhiều phi tần đến ngự hoa viên, ai nấy đều ăn mặc tinh tế, như muốn hòa vào ánh xuân.
Quý phi có thể nhớ mang con ra phơi nắng, người khác tự nhiên cũng có thể.
Tứ Hoàng tử và Ngũ Hoàng tử lần lượt là nhi tử của Hiền Phi và Thục Phi. Do mối quan hệ giữa hai người nương khá tốt nên hai anh em thường xuyên ở cùng nhau.
Thất Hoàng tử là con của Từ quý nhân trong cung Thục Phi. Vì là đứa trẻ đầu tiên sinh ra trong cung, Ngũ Hoàng tử thường dẫn Thất Hoàng tử gần 4 tuổi cùng chơi đùa.
Nói là chơi đùa, nhưng thực tế chỉ là trêu chọc Thất Hoàng tử mà thôi.
Ngũ Hoàng tử thường bắt nạt Thất Hoàng tử vì còn nhỏ không hiểu chuyện, trong khi Tứ Hoàng tử đứng bên cạnh lắc đầu.
Tứ Hoàng tử đã 10 tuổi và nhiều lần nhắc nhở, nhưng Ngũ Hoàng tử vẫn không sửa, coi như gió thoảng bên tai.
Lần này, hai người lại sắp cãi nhau. Thấy Tứ ca sắp nổi giận, Ngũ Hoàng tử vội chuyển hướng chú ý: "Ngũ ca mau nhìn xem ai đến kìa!"
Tứ Hoàng tử nhíu mày: "Ngươi lại muốn tính toán với ta, khôn lỏi..."
"Lần này ta thật không nói dối, không tin ngươi cứ nhìn đi!" Ngũ Hoàng tử ước gì có thể kéo đầu ca mình quay lại.
Nhưng nghĩ đến tính cách của ca ca, Ngũ Hoàng tử liền thôi ý định đó.
Tứ Hoàng tử lúc này mới nửa tin nửa ngờ quay đầu lại.
Hóa ra là vị Hoàng tử vừa mới chào đời.
Tin tức về Tiểu Hoàng tử ra đời đã lan truyền khắp hậu cung, náo nhiệt suốt một tháng qua.
Tuy nhiên, Ngũ Hoàng tử lại tỏ ra khinh thường.
Cùng là con của phụ hoàng, liệu y có thể quý giá đến đâu?
Ngũ Hoàng tử vốn đã được nuông chiều, nghe tin như vậy tự nhiên không phục.
Mắt liếc nhìn đứa bé sơ sinh nằm đó, cậu ta chợt nảy ra ý định: "Hay là chúng ta..."
"Ngươi đừng có mà nghĩ đến!" Tứ Hoàng tử không chút do dự, kiên quyết phản đối.
"Ta cảnh cáo ngươi, Quý phi không phải người ngươi có thể trêu chọc. Tốt nhất là bỏ ý định đó đi."
Tứ Hoàng tử 10 tuổi đã đến tuổi hiểu biết, sớm học được cách cư xử đúng mực.
Nhưng Ngũ Hoàng tử nào chịu nghe lời?
"Nếu huynh không làm thì ta tự làm một mình vậy."
"Ngươi..." Thấy cậu ta không những không dừng lại mà còn nghiêm trọng hơn, Tứ Hoàng tử tức giận vung tay áo bỏ đi.