Chương 95: [Dịch] Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Thuần Dưỡng Động Vật Mới

Phiên bản dịch 7092 chữ

Bà vô cùng hài lòng, một thế lực mới thành lập, sẽ dễ hòa nhập cuộc sống mới hơn, cũng có thể phát huy giá trị của mình, và đạt được tự do nhất định. - Như vậy, hoan nghênh ngươi gia nhập thành Huyền Vũ.

Mục Lương sang sảng nói.

- Là vinh hạnh của ta.

Môi của Nguyệt Thấm Lam hơi cong lên.

Lần này, bà thật lòng gia nhập vào, không phải chỉ là ý tưởng quan sát một phen.

-?

Nguyệt Phi Nhan có hơi mờ mịt, không phải mới vừa hoan nghênh qua sao?

- Mục Lương, ta có thể hỏi ngươi mục tiêu sau này một chút không?

Nguyệt Thấm Lam muốn xác định một phương hướng để nỗ lực.

- Ta cần số lượng lớn tinh thạch hung thú, có thể giúp cho Tiểu Huyền Vũ trưởng thành lên, chúng ta sẽ có thể mở rộng diện tích lãnh thổ.

Mục Lương nói ra một lần phương hướng cố gắng hiện nay.

- Cần số lượng lớn tinh thạch hung thú sao?

Nguyệt Thấm Lam hơi suy tư chút.

Bà cũng hiểu được qua một ít hành vi đêm qua của Mục Lương, rất chấp nhất với tinh thạch hung thú.

- Ngươi có đề nghị gì sao?

Mục Lương cần thế lực hỗ trợ thu thập tinh thạch hung thú, hiện tại vừa vặn nghe một chút kiến nghị của cấp dưới.

- Chỉ có những thành trì lớn mới có nhiều tinh thạch hung thú, chúng ta cần phải đi thành trì lớn giao dịch mới được.

Nguyệt Thấm Lam ôn nhu nói.

- Thành trì lớn gần đây nhất ở đâu?

Mục Lương quay đầu nhìn về phía cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt cau mày suy tư một chút, nói ra một tên thành trì:

- Thành Thập Lâu.

-...

Nguyệt Thấm Lam há miệng, muốn nuốt trở về.

Bà nghĩ đến một thành lớn hơn, nếu như đi đến bên kia, có lẽ có thu hoạch lớn hơn.

- Xa sao?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

- Khoảng chín ngày đi đường.

Ly Nguyệt liếc mắt Nguyệt Thấm Lam một cái, nhẹ giọng nói:

- Còn có một thành trì lớn phồn hoa hơn, đi qua bên kia phải mất hai mươi ba ngày.

- Không cần, vậy đi thành Thập Lâu.

Mục Lương thản nhiên nói.

- A được?

Nguyệt Thấm Lam ngẩn người.

Bà híp con mắt màu xanh nước biển, nhìn cô gái đeo mặt nạ.

Thì ra, cô ấy đã hiểu rõ tính cách của người đàn ông này.

….

- Mục đích có, vậy dùng cái gì để giao dịch tinh thạch hung thú?

Nguyệt Thấm Lam nhớ tới mười hai đề nghị của Mục Lương từng nói qua với mình, nên đã học rất nhanh.

- Lá trà Tinh Huy là một loại, còn có một chút cải trắng!

Mục Lương nghĩ đến rau trong vườn, sau khi Trà Thụ Tinh Huy được thăng cấp, một ít cải trắng đã có thể thu hoạch.

- Lá trà Tinh Huy không thể cầm quá nhiều để đi giao dịch, sẽ làm cho tới một ít cường giả cấp bảy chú ý tới.

Nguyệt Thấm Lam nhắc nhở.

Bà từng uống lá trà Tinh Huy, nâng cao tinh thần hết sức hiệu dụng rõ ràng, một ít cường giả cấp bảy rất thích điều đó.

- Còn cải trắng, chắc là rau quả có thể ăn đúng không?

Nguyệt Thấm Lam ôn nhu hỏi.

Cô chưa từng nghe nói qua cái tên cải trắng này.

- Đúng, một loại rau quả có thể ăn, mùi vị rất ngon.

Sau khi Mục Lương nghĩ đến, muốn lợi dụng Lĩnh Vực Tinh Huy để nâng cấp một ít hạt giống.

Chỉ cần diện tích đất đủ lớn, có thể trồng rau quả quy mô lớn.

Hơn nữa, anh đã phát hiện khoai lang, về sau cũng có thể làm lương thực.

- Rau quả người bình thường cũng không ăn nổi, chỉ có một ít người có thực lực tương đối mạnh mới mua.

Nguyệt Thấm Lam bất đắc dĩ phát hiện ra hai món đồ này, sản lượng đều tương đối ít, lại phải bán ra giá cao.

Bà cố gắng khẳng định giá trị của mình, hỗ trợ phân tích nói:

- Chỉ dựa vào hai món đồ này là không được, sẽ không có cách nào đại kiếm được số lượng lớn tinh thạch hung thú.

Nguyệt Thấm Lam phát hiện sau khi mình thoát ly thân phận Nguyệt Chủ, hiện tại vô cùng ung dung, đầu óc cũng bắt đầu linh hoạt hơn.

Có thể dùng một câu để miêu tả chính là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.

Bà nghĩ lại những khuyết điểm khi mình làm Nguyệt Chủ, sau đó đưa ra đề nghị cho thành chủ Mục Lương.

- Đúng.

Mục Lương suy nghĩ một cái.

Số lượng của lá trà Tinh Huy, cải trắng có hạn, cũng sẽ không giao dịch được nhiều tinh thạch hung thú lắm.

- Chúng ta cần tìm một loại có số lượng lớn, mọi người đều cần.

Nguyệt Thấm Lam thở dài nói.

Bà hoàn toàn không tưởng tượng nổi ra vật nào!

- Nươc, chúng ta có thể bán nước.

Vưu Phi Nhi nhỏ giọng nói.

- Đúng, nước mưa có thể tính là một mặt hàng.

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên.

Có Thủy Tinh Ngư, đến lúc đó làm thêm một ít vật chứa nước, có thể coi như một mặt hàng để giao dịch tinh thạch hung thú.

- Còn có những thứ khác không?

Mục Lương nhìn về phía ba người Ly Nguyệt, Nguyệt Phi Nhan và Mễ Nặc.

- Ta, ta không biết.

Ly Nguyệt không tự nhiên quay đầu đi.

Để cho cô giết người còn được, nhưng tìm ra một thứ như vậy thật khó.

- Không có, ta chỉ có thể nghĩ đến một chút thịt.

Nguyệt Phi Nhan lắc đầu.

Hiện tại, loại lương thực, họ cũng không biết nhiều, càng không biết có thể giao dịch cho ai?

- Ta, ta…

Mễ Nặc nói quanh co cúi đầu, càng không nghĩ ra món nào tốt để giao dịch.

Nguyệt Thấm Lam nhìn thấy mọi người trầm mặc, ôn nhu nói sang chuyện khác:

- Mục Lương, ngươi nên thiết lập ra quy củ thành Huyền Vũ, không quy củ không phải là thành trì.

Lúc này, bà đã tìm được vị trí của mình, chính là giúp đỡ Mục Lương quản lý tốt thành Huyền Vũ , hỗ trợ xử lý một ít chuyện không quá quan trọng.

- Được, để ta làm.

Mục Lương xoa mi tâm.

Anh phát hiện muốn xây dựng một thế lực, bắt đầu có quá nhiều chuyện phải làm.

Nhưng, vì về sau có thể có thể thu vào số lượng lớn tinh thạch hung thú liên tục, hiện tại, anh chỉ có thể tốn nhiều tâm tư.

- Bước đầu vậy là tốt rồi.

Nguyệt Thấm Lam ưu nhã uống canh thịt.

Lúc này, bà không hiểu tại sao có cảm giác sung sướng, nhìn dáng vẻ khổ não của Mục Lương, có chút giống bản thân trước đây.

- Ta cần người giúp.

Mục Lương thản nhiên nói.

Anh nhìn người phụ nữ ưu nhã xấu bụng, mới nhớ tới bản thân còn chưa nhận thức được đầy đủ tất cả chữ tượng hình.

Trước đó vẫn còn muốn tìm lão sư, hiện tại không phải đã có sẵn một lão sư rồi sao?

- À? Cần ta giúp?

Khuôn mặt tươi cười của Nguyệt Thấm Lam cứng đờ.

- Đúng, ngươi dạy ta biết mặt chữ.

Mục Lương lạnh nhạt gật đầu.

Anh không hiểu rõ lắm phong tục của thế giới này, một ít quy củ phải phù hợp với thời đại này mới được, bằng không quy định quá vượt mức sẽ xảy ra vấn đề.

- Ngươi không biết chữ?

Nguyệt Thấm Lam kinh ngạc chớp con ngươi màu xanh nước biển.

- Lâu lắm không dùng, đã quên hơn phân nửa.

Mặt của Mục Lương không đổi sắc nói dối.

-...

Khóe mắt của Ly Nguyệt run lên, phát hiện những lời này có chút quen thuộc.

Mục Lương cảm nhận được cái gì đó, nháy mắt một cái với cô gái tóc trắng.

Anh mỉm cười nói:

- Ly Nguyệt, ngươi cũng phải giúp ta.

- Ta cũng phải giúp?

Ly Nguyệt chậm nửa nhịp mới phản ứng được.

- Đúng, mọi người đều phải biết chữ.

Mục Lương muốn có cao tầng có trình độ, mà không phải một đám mù chữ.

Sau này, anh dùng chính sách pháp quy gì đó, đều cần người tuyên truyền ra ngoài, cũng cần có người tới chấp hành.

Cũng không thể thực thi một chính sách pháp quy, mà phải hai người mặt đối mặt, giải thích từng cái!

- Mục Lương, ta cũng phải biết chữ sao?

Tai thỏ của Mễ Nặc dựng đứng, mờ mịt hỏi.

- Đúng vậy, học thêm một chút sẽ không uổng công đâu.

Mục Lương xoa xoa đầu của cô gái tai thỏ một cái. Có rất nhiều việc đều cần người biết chữ.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ của Các Chủng Khống

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    245

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!