Dịch: Lap Tran
----
Luyện chế đan dược Thiên giai trong vòng một nén nhang.
Hơn nữa còn thành công trải qua đan kiếp rèn luyện.
Chuyện này đã truyền khắp toàn bộ Trung Vực!
Thậm chí còn truyền tới bốn vực.
Một Luyện đan tông sư có thể so với tông chủ Đan Tông xuất thế ngang trời.
Có người cho rằng.
Trình độ đan đạo của Lục Trường Sinh đã vượt qua tông chủ Đan Tông.
Cũng có người cho rằng trình độ đan đạo của tông chủ Đan Tông càng thêm thâm hậu.
Tóm lại, đã có vô số thế lực lớn phái người hỏi thăm tin tức về Lục Trường Sinh.
Không phải mượn sức.
Mà là cầu đan, đồng thời muốn kết thiện duyên.
Một vị Luyện đan tông sư có thể luyện chế đan dược Thiên giai khủng bố đến mức nào?
Tất cả mọi người đều biết rõ giá trị!
Trung Vực.
Một trong ba thế gia bí ẩn, Mộc gia.
Mộc Uyển Nhi đã trở về gia tộc.
“Không được, ta muốn bái đại thúc làm sư phụ!”
Lý thúc cười khổ lắc đầu, một tên Luyện đan tông sư tự nhiên có tư cách trở thành sư phụ của Mộc Uyển Nhi.
Nhưng người ta không cần nha!
Dù nhấc lên Mộc gia, e là đối phương cũng chướng mắt.
Tông sư có thể thể luyện chế đan dược Thiên giai tự nhiên không cần phụ thuộc thế lực khác!
Lúc này, một nam tử trung niên với vẻ mặt nghiêm túc đi tới.
“A? Uyển Nhi muốn bái ai làm sư phụ?”
Nam tử trung niên lơ đãng nghe được lời Mộc Uyển Nhi nói, không khỏi giật mình.
Phải biết rằng, nha đầu này chướng mắt đám người trong gia tộc mình.
Tầm mắt của nàng rất cao!
Mộc Uyển Nhi nhìn thấy nam tử trung niên, haimắt sáng ngời, chạy đến giữ chặt tay nam tử rồi nói: “Phụ thân, ta gặp được một đại thúc siêu lợi hại đó! “
“Đại thúc?”
Nam tử trung niên tự nhiên là gia chủ Mộc gia hiện tại, Mộc Hòa Trạch.
Mộc Hòa Trạch nhìn về phía Lý thúc, hỏi: “Lý thúc, có chuyện gì xảy ra?”
Lý thúc bất đắc dĩ thuật lại mọi chuyện.
Mộc Hòa Trạch nghe xong, gật gật đầu, “Ngươi muốn bái Luyện đan tông sư kia làm sư phụ?”
Mộc Uyển Nhi gật mạnh.
“Ừ!”
Mộc Hòa Trạch cười nói: “Ngươi bái hắn làm sư phụ, phụ thân tự nhiên không phản đối, một Luyện đan tông sư không chỉ tốt cho ngươi, đối với gia tộc cũng có chỗ tốt.”
“Nhưng nếu hắn không thu ngươi thì cũng không có cách nào.”
“Nếu không, để Lâm lão dạy ngươi?”
Lâm lão là Luyện đan sư có trình độ cao nhất trong Mộc gia, nửa bước tông sư.
Có thể luyện chế ra đan dược tiếp cận Thiên giai.
Chỉ là trước sau không cách nào đưa tới đan kiếp nên không cách nào trở thành đan dược Thiên giai.
Lâm lão cực kỳ xem trọng Mộc Uyển Nhi.
Thiên phú luyện đan của Mộc Uyển Nhi cực cao!
Đáng tiếc là quá ham chơi.
Điều này khiến mọi người ở Mộc gia rất bất đắc dĩ.
Quản cũng không quản được.
Nghe Mộc Hòa Trạch nói, Mộc Uyển Nhi vội vàng lắc đầu: “Không cần, ta chỉ muốn bái đại thúc làm sư phụ!”
Mộc Hòa Trạch và Lý thúc đều cười khổ.
Người ta là Luyện đan tông sư.
Bọn họ cũng không thể trói Lục Trường Sinh mang tới đây nha?
“Vậy ngươi đi thôi.”
Mộc Hòa Trạch bất đắc dĩ xua tay.
Mộc Uyển Nhi nghe xong, cười hì hì xoay người: “Ta đi đó.”
“Ngươi biết hắn ở đâu sao?”
“Đương nhiên biết!”
Sau khi Lục Trường Sinh rời đi, nàng đã hỏi Hồ Thanh xem Lục Trường Sinh ở nơi nào.
Tàng Đạo thư viện Nam Vực.
Thảo Đường!
Mộc Hòa Trạch nhìn bóng nữ nhi rời đi, bất đắc dĩ lắc đầu: “Nữ nhi lớn không thể giữ nha, Lý thúc, ngươi tiếp tục theo Uyển Nhi đi.”
“Vất vả cho ngươi.”
Lý thúc lắc đầu: “Đây vốn là bổn phận của ta.”
“Gia chủ, nếu đối phương vẫn không thu tiểu thư thì nên làm gì? Có thể ảnh hưởng đến tâm cảnh của tiểu thư hay không?”
Mộc Hòa Trạch lắc đầu nói: “Không sao, tuổi trẻ gặp chút trở ngại cũng có lợi cho mai sau.”
“Huống hồ, nếu thành công thì đối với Uyển Nhi hay Mộc gia đều có chỗ tốt cực lớn, cứ theo nàng đi .”
Lý thúc gật gật đầu: “Đã rõ.”
Dứt lời liền đuổi theo Mộc Uyển Nhi.
Mộc Hòa Trạch nhìn về nơi xa, ánh mắt mông lung.
“Thiên kiêu dần dần bộc lộ tài năng.”
“Đại năng cũng lần lượt xuất thế.”
“Đại tranh chi thế, thật sự sắp mở màn……”
Nói xong lại lắc lắc đầu rời khỏi nơi này.
……
Cùng lúc đó.
Nam Vực, Thiên Nguyên thành.
Nơi này là vương đô của Thiên Nguyên vương triều.
Giờ phút này, phía trên Thiên Nguyên vương triều có hai nam tử xuất hiện.
Cả hai khiến vô số người chú ý!
Cấm vệ vương triều ngẩng đầu, thấy được hai nam tử, sắc mặt biến đổi, lập tức hét to: “Người nào tự tiện xông vào!”
Ngay sau đó vương triều liền tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
Vô số cấm vệ bắt đầu tập kết.
Cung phụng trong cung cũng bay tới gần hai nam tử.
Trong hoàng cung Thiên Nguyên vương triều, có hai người ra khỏi điện ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
Sắc mặt một nam trẻ tuổi trong hai người chợt thay đổi!
Nam tử trung niên mặc long bào bên cạnh nam tử trẻ tuổi hỏi:” Như thế nào, ngươi nhận thức người này? “
Lục hoàng tử gật gật đầu, sợ hãi nói: “Người này chính là Diệp Thu Bạch!”
Thiên Nguyên quốc chủ khẽ lắc đầu: “Xem ra là tới trả thù.”
Lúc trước.
Khi Lạc Nhật vương triều xuất binh bao vây diệt trừ Diệp Thu Bạch, Thiên Nguyên vương triều đã ra một phần lực!
Nhưng vẫn không có thành công.
Hiện giờ, cánh chim của Diệp Thu Bạch đã cứng cáp.
“Đối phương cũng nên tới tìm chúng ta.”
Thiên Nguyên quốc chủ thầm than trong lòng.
Xem ra nước cờ đó thật sự hạ sai.
Nếu lúc trước chủ động giao hảo với Diệp Thu Bạch.
Dù đắc tội Lạc Nhật vương triều thì đối phương cũng sẽ ra tay tương trợ.
Hôm nay có nói gì cũng vô nghĩa.
Một bước sai kéo theo từng bước sai.
Nếu đã sai lầm thì cần phải gánh vác.
Nghĩ tới nơi này.
Thiên Nguyên quốc chủ hạ lệnh: “Cấm vệ quân, chuẩn bị nghênh địch.”
“Tất cả cung phụng, không được tự tiện thoát đi.”
“Khởi động đại trận!”
“Để tất cả người có huyết mạch vương triều dưới Tử Phủ cảnh nhanh chóng rút khỏi Thiên Nguyên thành.”
Nghe lời quốc chủ nói.
Tất cả mọi người đều rùng mình.
Hiển nhiên đã tới thời khắc sinh tử tồn vong của Thiên Nguyên vương triều!
Quốc chủ lại nhìn Lục hoàng tử rồi nói: “Ngươi cũng chuẩn bị rời đi đi.”
Lục hoàng tử sửng sốt, “Vậy còn phụ hoàng?”
Thiên Nguyên quốc chủ thầm than một tiếng.
“Trẫm thân là quốc chủ, há có thể lui về phía sau?”
Nếu cả hắn đều lui về sau, dù Thiên Nguyên vương triều bảo lưu lại huyết mạch thì ngày sao còn có người nguyện ý cống hiến sức lực sao?
Dứt lời, Thiên Nguyên quốc chủ cởi long bào, mặc chiến khải vào.
Quát to.
“Mọi người nghe lệnh, tử chiến!”
“Tuân lệnh!”
Tiếng hô kinh thiên vang vọng!
Ngay sau đó, đại trận cũng bao phủ toàn bộ Thiên Nguyên vương thành!
Tất cả cung phụng đều bay tới trước mặt hai người Diệp Thu Bạch.
Thấy cảnh này.
Tiểu Hắc gãi gãi đầu, hỏi Diệp Thu Bạch: “Sư huynh, đều phải đánh chết những người này sao?”
Diệp Thu Bạch gật gật đầu, cười nói: “Ừ, cứ tận lực ra tay.”
Với thực lực của Tiểu Hắc.
Diệp Thu Bạch không cần lo lắng.
Phỏng chừng khắp Thiên Nguyên vương triều cũng không ai có thể uy hiếp đến hắn!
Ngay sau đó, Thiên Nguyên quốc chủ cũng bay tới.
Hắn đứng trước cấm vệ quân, nhìn Diệp Thu Bạch rồi nói: “Chúng ta không hối hận về sai lầm ngày đó, chỉ là thua cuộc mà thôi.”
“Hiện tại trẫm không cầu tha thứ.”
“Chiến đi!”
Toàn bộ cấm vệ quân bùng nổ chiến ý.