[Dịch] Thập niên 70: Đoán Mệnh Sư
Tuý Cai Ngoạn Tử
1 ĐỀ CỬ
4620 thành viên đang đọc truyện này
- Thể loạiNgôn tình , Cận Đại, Hài hước, Phong Thủy - Tâm Linh, Huyền Bí, Trọng sinh, Điền văn
- Trạng tháiHoàn thành
- Số chương320
- Cập nhật1y ago
Giói Thiệu Truyện [Dịch] Thập niên 70: Đoán Mệnh Sư
Nam chủ Văn Trạch Tài là một đoán mệnh sư, tức vừa là thầy tướng vừa là thầy tử vi. Thầy tướng là xem tướng mạo đoán vận mệnh. Thầy tử vi là dựa vào các thuật bói toán để tiên đoán tương lai và hoá giải kiếp nạn. Văn Trạch Tài vừa tỉnh dậy đã phát hiện mình xuyên về thập niên 70 trở thành một nam thanh niên trí thức. Điều đáng nói nam thanh niên trí thức này vốn là một gã chó chui gầm chạn, lại còn hay đánh vợ đánh con, có thể nói không có khốn nạn hơn chỉ có khốn nạn nhất! Thở dài ngao ngán, đã tới nước này Văn Trạch Tài chỉ còn cách tự lực cánh sinh, dùng chính nhân phẩm của bản thân làm thay đổi cách nhìn của mọi người, đồng thời dựa vào bản lĩnh đoán mệnh giúp người nhà thoát nghèo làm giàu. “Văn thanh niên trí thức trong thôn mấy người còn đánh vợ con không?” “Cái gì mà Văn thanh niên trí thức, giờ người ta đã là Văn đại sư rồi!” “Hả?!”
4.0
1 phiếu- 4thích
- 62.6K đọc
- 0 bình
[Dịch] Thập niên 70: Đoán Mệnh Sư
Tuý Cai Ngoạn Tử
320 Chương
62.6k Lượt Xem
4 Lượt Thích
QR Code
Nam chủ Văn Trạch Tài là một đoán mệnh sư, tức vừa là thầy tướng vừa là thầy tử vi. Thầy tướng là xem tướng mạo đoán vận mệnh. Thầy tử vi là dựa vào các thuật bói toán để tiên đoán tương lai và hoá giải kiếp nạn. Văn Trạch Tài vừa tỉnh dậy đã phát hiện mình xuyên về thập niên 70 trở thành một nam thanh niên trí thức. Điều đáng nói nam thanh niên trí thức này vốn là một gã chó chui gầm chạn, lại còn hay đánh vợ đánh con, có thể nói không có khốn nạn hơn chỉ có khốn nạn nhất! Thở dài ngao ngán, đã tới nước này Văn Trạch Tài chỉ còn cách tự lực cánh sinh, dùng chính nhân phẩm của bản thân làm thay đổi cách nhìn của mọi người, đồng thời dựa vào bản lĩnh đoán mệnh giúp người nhà thoát nghèo làm giàu. “Văn thanh niên trí thức trong thôn mấy người còn đánh vợ con không?” “Cái gì mà Văn thanh niên trí thức, giờ người ta đã là Văn đại sư rồi!” “Hả?!”