Chương 96: [Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Vô lễ với đạo trưởng

Phiên bản dịch 4720 chữ

"Tiểu tử ngươi... Rồi rồi rồi, đi đi, trên đường cẩn thận một chút. Nhớ kỹ phải mang vật kia." Trương Hiên không lay chuyển được nhi tử, chỉ có thể khoát tay.

"Để lão già như ta đây một người lẻ loi hiu quạnh, im im ắng ắng chờ chết trong lầu các này đi."

"...Ặc." Sắc mặt Trương Tân Thái chợt khựng lại."Phụ thân, lẽ nào người không muốn ta tranh thủ sinh mấy đứa nhóc trắng trẻo mập mạp à?"

"Hừm..." Trương Hiên trầm ngâm: "Cái này thì... tiểu tử ngươi, đời này cũng chỉ như vậy thôi, còn không bằng sinh nhiều mấy đứa bồi dưỡng tốt cho ta, mở rộng môn hộ! Đi thôi, đi thôi, cút nhanh lên!"

"Tuân lệnh!" Trương Tân Thái nhất thời mặt mày rạng rỡ, xoay người cấp tốc thu dọn đồ đạc rồi chạy đi.

"Đúng rồi phụ thân, đừng quên thời gian định thân đấy nhá, phụ thân nhất định phải đến đấy." Hắn chạy đi xa, âm thanh quanh quẩn từ xa dội lại.

"Đã biết rồi, ngày mùng 1 tháng 2, chắc chắn đến đúng giờ."

Trương Hiên tính toán thời gian, ngày hôm nay cách mùng một tháng sau cũng chỉ hơn mười ngày nữa...

Haizz...

Lão ta thở dài một tiếng. Lại phải hao tài rồi...

*

Huyện Hoa Tân phân thành bốn khu, được đặt tên theo thứ tự là bốn phương hướng Đông Tây Nam Bắc.

Mỗi một khu có mười mấy con phố, mấy trăm phòng ốc.

Thanh Hòa quan ở khu Đông, mà nhà của Dương Hồng Diễm thì ở khu Tây, cần phải xuyên qua cả cái huyện thành.

Trương Vinh Phương hỏi thăm xung quanh, thật vất vả mới tìm được nhà tẩu tử Dương Hồng Diễm trước khi mặt trời xuống núi.

Sau khi đưa thư tín, hắn thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi đi trở về.

Dưới trời chiều, giữa từng dãy nhà trệt của toàn bộ huyện thành Hoa Tân thỉnh thoảng có một hai cái nhà lầu nhiều tầng, tất cả đều tắm dưới sắc cam đỏ của trời chiều.

Trương Vinh Phương nắm chặt đạo bào, đi thẳng men theo tường vây của một nhà phú hộ.

Bên trái có một chiếc xe trâu chậm rãi đi ngang qua, xa phu vung roi không ngừng quất trâu, trên mặt đất nơi xe đi ngang qua vẫn còn để lại một bãi cứt trâu bị móng trâu đạp nát.

Trương Vinh Phương cau mũi, bước nhanh hơn, muốn tránh mùi thối của cứt trâu.

Chỉ là còn chưa đi được vài bước thì nơi cuối tường vây phía trước, nơi góc rẽ lặng lẽ có thêm mấy hán tử ngăm đen xắn tay áo.

Mấy người kia ánh mắt lấp loé, tất cả đều nhìn thẳng sang bên này.

Bước chân Trương Vinh Phương dừng lại, nhanh chóng quay đầu nhìn xem.

Quả nhiên đằng sau cũng có mấy người đi tới, cầm trong tay gậy gỗ rắn chắc, nhìn chằm chằm.

Mặc dù chỉ là gậy gộc nhưng cái mà bọn người kia cầm ít nhất phải thô to bằng cánh tay, nếu bị nện trúng thì sợ rằng phải bị nện gãy cả chân.

"Vô lượng thiên tôn, xin hỏi các vị cư sĩ như vậy là ý gì?"

Trương Vinh Phương dựa theo lễ tiết đạo môn tiêu chuẩn, chắp tay nói với mấy hán tử phía trước.

"Vị đạo trưởng này, có chút việc phải mời ngươi đi một chuyến." Hán tử cầm đầu phía trước khịt mũi, cười nói.

"Chuyện này... mấy vị còn chưa nói rõ ý đồ đến, đã yêu cầu bần đạo đi cùng với các ngươi, sợ rằng..."

Trương Vinh Phương thả tay xuống, mặt lộ vẻ khó xử.

"Ngươi tên là Trương Vinh Phương đúng không?" Hán tử cầm đầu hỏi.

"Đúng thế."

"Vậy thì đúng rồi. Lên cho ta!" Hán tử cầm đầu mạnh mẽ vung tay.

Hai nhóm người trước sau, tổng cộng gần mười người đồng thời vọt lên.

Trong lúc nhất thời hai đầu trước sau đều muốn vây quanh Trương Vinh Phương ở giữa.

Ngay phía sau đám người kia cách đó không xa, còn có một người đang đứng cạnh tường, sắc mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm bên này.

Người này có khớp xương hai tay thô to, mu bàn tay biến thành màu đen, vóc dáng hơi có hình tam giác ngược, chính là một trong hai đại cao thủ của Mễ Bang - Thiết Chủy Hạc Trần Hạc.

Trần Hạc hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt chất phác, đồng tử hơi ố vàng, là một trong hai cao thủ Tứ Phẩm trấn tràng bên ngoài của Mễ Bang.

Huyền Sa Chưởng của Mễ Bang vốn am hiểu chém giết, thế nên Huyền Sa Chưởng tứ phẩm về mặt uy lực đủ để đánh đồng với Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển của Thanh Hòa Cung.

Lúc này hắn nhìn kỹ Trương Vinh Phương lọt vào vây công phía trước.

"Người này bái nhập môn hạ của Trương Hiên, còn được phụ tử Trương Hiên coi trọng nữa. Ngược lại có thể ra tay từ người này, làm chút chuẩn bị."

Vốn là theo kế hoạch, bọn họ tính đợi đến ngày thành thân thì toàn diện động thủ, có điều nếu chuẩn bị thêm từ trước thì lại càng thỏa đáng.

Mắt thấy một đám người sắp nhằm về phía Trương Vinh Phương, bắt đầu chém giết.

Trần Hạc sải bước tiến lên phía trước.

"Dừng tay! Dưới ban ngày ban mặt, các ngươi sao có thể vô lễ với đạo trưởng Thanh Hòa Cung như thế?"

Giọng hắn vừa ra, nhất thời giống như là phối hợp, hán tử hai bên đồng thời ngừng tay.

"Thì ra là đạo trưởng của Thanh Hòa Cung à, xem ra là bọn ta nhận lầm người!" Hán tử cầm đầu kia cười khà khà nói.

"Vậy sao ngươi cũng có tên là Trương Vinh Phương thế?”

Bạn đang đọc [Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta của Cổn Khai

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    342

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!