Chương 98: [Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Ngụy trang

Phiên bản dịch 4564 chữ

“Có điều nếu hôm nay đã mạo phạm, cũng không cần phải nhiều lời nữa." Trần Hạc mỉm cười, vẫy tay để cho những người còn lại tránh ra.

Các hán tử nhất thời tách ra một con đường, khiến Trương Vinh Phương rời đi.

Trương Vinh Phương gật đầu, rời đi theo con đường được tách ra, không bao lâu sau đã biến mất ở ngã rẽ.

"Đại ca, có cần phải khách khí như vậy với một tên tiểu đạo sĩ không?" Hán tử cầm đầu trước đó không hiểu.

Trần Hạc lắc đầu: "Hắn không phải tiểu đạo sĩ gì đâu, cũng có công phu trong người cả đấy. Hơn nữa... đối phó với kiểu người tính tình cương trực ấy, mạnh bạo không có tác dụng lớn. Không vội... tiếp đó còn có thời gian."

Hắn có thừa biện pháp để tiểu đạo sĩ nọ chân chính thể nghiệm chỗ tốt trên thế đạo.

Nói cho cùng, Thanh Hòa Cung có quan hệ không tầm thường với quan phủ, trong thành mà cứng rắn lên thì cũng không có chủ ý tốt gì.

Bên kia, Trương Vinh Phương đi được nửa đường thì quẹo vào một tiệm may.

Không bao lâu sau hắn cầm một bọc đồ trong tay đi ra ngoài.

Buổi chiều trở về Thanh Hòa quan, quan chủ Lý Hành hoàn toàn không trở về. Cũng chỉ có ba người bọn họ cộng hai tên tạp dịch cùng nhau ăn cơm.

Đồ ăn là các loại bánh nướng thịt thà mua ở cửa hàng sát vách. Phối hợp với nước lạnh, ăn tạm một bữa.

Cơm nước xong, không có quan chủ quản hạt, mấy người ngay cả hứng thú làm lớp tối cũng không có. Mới tới trong thành nên họ dứt khoát một mình rời quan tự mình đi chơi.

Trong bóng đêm, trong Thanh Hòa quan trống rỗng vắng vẻ.

Hai tạp dịch đang mượn ánh nến trong cung phụng chủ điện, đọc trộm mấy bức vẽ nhỏ trong tay.

Loại bức vẽ nhỏ này ở trong thành khá là lưu hành, nội dung bên trong bao hàm toàn diện, cái gì cũng có. Đương nhiên, nhìn biểu cảm trên mặt hai tiểu đạo sĩ là biết chắc chắn không phải bọn họ đang coi thứ tốt gì rồi.

Trương Vinh Phương có luyện công, khi đi ngang qua chủ điện hắn thấy thế cũng không nói gì.

Mặc dù là trái với quy củ, nhưng đến cả quan chủ Lý Hành còn không quản, hắn cũng lười lắm lười.

Đi tới bên cạnh cái giếng sâu ở hậu viện, hắn dùng cuộn dây múc lên mấy thùng nước.

Sau đó thì cởi quần áo dội nước lên đầu trên đất trống ở hậu viện.

Tay hắn cầm một khối lá lách tiện tay mua ở tiệm may ngày hôm nay, bôi loạn lên trên tóc.

Lá lách chính là xà phòng ở cổ đại, được chế nên từ di tạng của heo cùng các loại cây đậu.

Có một số người giàu có còn có thể thêm vào các loại hương liệu. Có điều như vậy quá đắt, Trương Vinh Phương còn chưa tới mức tùy ý tiêu tiền được.

Rất nhanh, gội đầu xong, hắn lấy vải lau khô rồi xõa tung ra.

Trương Vinh Phương thay một bộ đồ lụa vừa người sạch sẽ, sau đó trở về phòng.

Không bao lâu sau, hắn cầm trong tay một cái bọc vải nhỏ màu xám, ra khỏi phòng, tóc dài thì dùng dây da cột gọn để ở sau người.

Lại tới tiền viện, ở bên cạnh lư hương trước thần điện, Trương Vinh Phương cầm ra một cái bồ đoàn từ trong điện ngồi xuống cạnh lư hương, khoanh chân nghỉ ngơi.

Đồng thời, hắn cũng đang tự hỏi việc hôm nay.

"Ta chỉ là đi nhà tẩu tử truyền tin, đi ra không bao xa đã gặp chuyện. Đám hán tử kia chắc chắn không phải ngẫu nhiên đi ngang qua, rất có thể là cố ý đứng canh ở đấy."

Nhớ lại Trần Hạc kia, nỗi nghi ngờ trong lòng Trương Vinh Phương càng ngày càng nhiều.

"Nếu đúng là bởi vì ta đến chỗ tẩu tử, vậy... liệu có khi nào có nghĩa hiện tại tẩu tử có phiền phức?"

"Có lẽ tối nay lại đi thử xem sao... xem xem rốt cuộc có phải vì tẩu tử không..."

"Mặt khác, buổi tối trong huyện thành đều có binh lính tuần tra, ta phải làm sao mới có thể che mặt không bị người ta nhận ra?"

Trương Vinh Phương nghĩ tới các phương pháp trong phim ảnh truyền hình đời trước.

"Áo đen che mặt? Đây không phải là nói rõ cho người khác ta là người xấu sao? Mới đi nửa đường có khi đã bị quan binh đuổi bắt rồi..."

Hiện thực và phim truyền hình chung quy là có chênh lệch...

"Mặt nạ? Ta chưa đi mua mặt nạ? Sau này có thể mua mấy cái làm dự bị. Hơn nữa ta cũng không thể đeo mặt nạ đi xa vậy đi?

Hiện tại không có hoạt động ngày lễ gì hết, đi được nửa đường vẫn sẽ bị nghi ngờ, hoàn toàn không cách nào che giấu tung tích được."

Từ Thanh Hòa quan đến nhà tẩu tử là phải đi ngang toàn thành. Cứ đeo mặt nạ đi hết con đường, đây không phải là càng làm người khác chú ý sao.

Một khi bị quan binh tuần tra theo dõi, người ta được trang bị cung nỏ đấy.

Trương Vinh Phương không cảm thấy bây giờ mình đã có thể đánh với tên nỏ được.

Nỏ quân dụng bình thường, nếu không có gì bất ngờ thì uy lực khi gần người còn lớn hơn cả súng lục.

"Xem ra, chỉ có một cách..."

Hắn ngồi xếp bằng trong chốc lát, chờ tóc khô gần hết rồi mới đứng dậy.

Bạn đang đọc [Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta của Cổn Khai

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    391

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!