Bác sĩ tò mò hỏi: “Hôm nay là ngày làm việc, tại sao anh lại xin nghỉ để đến đây kiểm tra sức khỏe?”
Giám đốc Lưu im lặng một lúc lâu mới nói: “Nếu như tôi nói, thầy bói nói rằng gan tôi có vấn đề, vì vậy đề nghị tôi xin nghỉ phép đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, bác sĩ có tin không?”
Bác sĩ: ???
Giám đốc Lưu càng lúc càng cảm thấy chuyện này bí ẩn, mơ hồ, càng cư xử cẩn thận hơn, như biến thành một người khác.
Sau khi về đến công ty, lãnh đạo nghi ngờ khi nghe giám đốc Lưu than thở: “Người mà anh đề nghị tôi ký hợp đồng đó, không ký được.”
Lãnh đạo nhíu mày nói: “Tại sao lại không ký? Chẳng lẽ người ta chê công hội của chúng ta?”
Giám đốc Lưu thở dài, thành thật trả lời: “Chủ phòng đó có thể tính ra chuyện tôi bị xơ gan, tôi cảm thấy cô ấy nói thật. Chúng ta lấy tiền của cô ấy… Nhỡ đâu bị phản phệ thì làm thế nào bây giờ?”
Lãnh đạo: ???
“Cậu có sao không?”
Sau khi từ chối công hội HK, mấy công hội khác từ chối dễ dàng hơn, không đôi co nhiều với An Như Cố.
An Như Cố đoán rằng những lời cô nói với giám đốc Lưu đã phát huy tác dụng.
Như vậy là tốt rồi, cuối cùng hòm thư cá nhân của cô không bị làm phiền nữa.
Từ khi cô đăng bài về Tiền Ngũ Đế, có rất nhiều người để tâm đến, quyết định đến Xuất Vân Quán mua Tiền Ngũ Đế.
Xâu Tiền Ngũ Đế đầu tiên được mua bởi người quen, Tự Thủy Lưu Niên dẫn theo một người người phụ nữ đến Xuất Vân Quán, hai người bọn họ mỗi người mua một xâu.
Người phụ nữ có làn da trắng nõn, mặc quần áo sang trọng, nhưng mặt lại tràn đầy sự lo lắng, dường như có tâm sự, khi bước đi không hề chú ý, suýt vấp ngã vài lần.
Đợi đến khi thanh toán tiền xong, Tự Thủy Lưu Niên giới thiệu với An Như Cố: “Đại sư, đây là khách hàng lớn, tên là Trương Linh. Nhà cô ấy dạo này xảy ra chút chuyện, tôi nghĩ cô có bản lĩnh thế này, nên đã nghĩ cách đưa cô ấy đến đây.”
An Như Cố nhìn mặt Trương Linh, bà ta bị quỷ khí quấn thân, thế là hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Tâm trạng của Trương Linh rất sa sút.
Mối quan hệ giữa bà ta và Tự Thủy Lưu Niên khá tốt, nghe đối phương kể về đại sư đoán mệnh rất linh nghiệm, bà ta nghĩ rằng là một người râu dài, tóc trắng bạc phơ, nhìn như cao nhân đắc đạo.
Kết quả khi nhìn thấy An Như Cố tràn ngập tiên khí nhưng tuổi tác tương đương con trai bà ta.
Tục ngữ có câu “chủy thượng vô mao, bạn sự bất lao”, ý là người trẻ tuổi không làm nên được tích sự gì, đạo trưởng này còn trẻ như thế, có thể giải quyết được chuyện của gia đình bà ta à?
Nhưng do bà ta được dạy dỗ tử tế, bà ta vẫn nể mặt, đành thành thật trả lời: “Đạo trưởng, không giấu cô, hình như con trai nhà tôi đã gặp quỷ.”
An Như Cố cảm thấy hứng thú hỏi: “Tại sao lại nói vậy?”
Bởi vì chuyện này, Trương Linh buồn bực đã lâu, nói như máy hát: “Con trai tôi năm nay mới tốt nghiệp đại học, mối quan hệ giữa nó và bạn gái rất tốt, hai bên gia đình chúng tôi đã gặp mặt, muốn nhanh chóng định ra hôn sự. Kết quả vừa mới chọn được ngày đính hôn, con trai tôi lại gặp chuyện kỳ lạ.”
“Đại khái khoảng 10 ngày trước, khi tôi đi ngang qua phòng nó, nghe được nó đang nói chuyện một mình, nói gì mà “đừng tìm tôi, đừng làm phiền tôi nữa”, tôi tưởng rằng nó đang nói chuyện với ai thế là đẩy cửa ra xem, kết quả lại thấy nó đang ngủ.”
“Gia đình tôi nghĩ rằng dạo này nó bị áp lực nên mơ thấy ác mộng. Kết quả từ hôm đó trở đi, tối nào nó cũng gặp ác mộng, mỗi đêm toàn nói mớ như vậy, sáng thức dậy thì quên mất mình đã nói gì.”
“Chuyện đáng sợ hơn là, tối hôm qua khi tôi đi ngang qua nhà tắm, chợt nghe thấy nó hét lên, rồi hoảng sợ đập vỡ gương, tay phải bị mảnh vỡ đâm trúng, vết thương rách toạc, đầy máu, rồi nó ôm tôi khóc, nói nó đã nhìn thấy trong gương có…”
Trương Linh muốn nói lại thôi, không cần nói thêm, những người khác vẫn đoán được bà ta định nói gì. Chắc chắn đã nhìn thấy mấy thứ không sạch sẽ.
Trương Linh càng kể càng sợ hãi, chịu không nổi run rẩy tự ôm lấy mình, nài nỉ nói: “Đại sư, chị Từ nói cô rất lợi hại, lần trước cô còn giúp người ta dời mộ, cô xem chuyện này có giải quyết được không? Nếu như giải quyết được, chắc chắn sẽ trả thù lao hậu hĩnh!”
Chỉ mới vài ngày, con trai bà ta đã bị ma quỷ dồn ép đến mức đập vỡ gương, nếu như còn tiếp tục xảy ra, chẳng bị nó ép đến khi nhảy lầu luôn sao?
Bà ta chỉ có mỗi một đứa con trai, không dám nghĩ đến cảnh tượng con trai của mình chết. Khoảng thời gian này, những đại sư có thể mời thì bà ta đều mời đến hết, ngay cả Đạo Quán xa xôi mà Tự Thủy Lưu Niên nhắc đến, bà ta cũng muốn tự mình đến hỏi thăm, chính vì nhờ đại sư cứu con trai của mình thoát chết.