“Đại sư, cô có tính được không?”
Lúc này, chiêm tinh sư cầm quả cầu thủy tinh bảo bối của mình lên xem, một giọng nữ khàn khàn truyền ra dưới mũ trùm đầu: “Trên cầu thủy tinh chỉ hiện ra hình ảnh một ngôi mộ, tôi chỉ có thể đoán được đây là ngôi mộ của ma nữ, về chuyện khi nào đối phương đến thì tôi không tính được.”
“Vậy à.”
Vương Kiến Quốc hỏi hết thảy một vòng, các cao nhân chỉ nói mấy câu mơ hồ, thế là ông ta đã sáng tỏ, không ai tính được chính xác thời gian đối phương đến đây, ngoại trừ An Như Cố.
Hình tượng của An Như Cố trong lòng ông ta đã tăng vọt lên mấy chục lần, Vương Kiến Quốc vỗ tay mấy cái, rồi cười nói hóa giải bầu không khí xấu hổ: “Vậy mọi người định ngủ một giấc hay là canh chừng suốt đêm? Mọi người yên tâm, tôi sẽ chuẩn bị trà và thức ăn đêm cho mọi người, tuyệt đối không lơ là.”
Dường như tất cả cao nhân cũng nửa tin nửa ngờ trước dự đoán của An Như Cố, với lại vì 1 triệu tệ tiền thù lao, bọn họ không muốn nghe theo An Như Cố.
Nhỡ đâu đối thủ cạnh tranh tung hỏa mù, nói đối phương 3 giờ đến, kỳ thật ma nữ không hề đến lúc đó, rồi người ta giải quyết một mình, chẳng phải mất toi 1 triệu tiền thù lao rồi sao?
Bọn họ cân nhắc thiệt hơn, ai nấy đều quyết định ở dưới phòng khách gác đêm như cũ.
Thế là sau khi quyết định xong, bọn họ đi xuống lầu ngồi trên ghế sô pha cạnh bàn cẩm thạch, bắt đầu chuẩn bị nghi thức đuổi quỷ.
Cảnh tượng nhìn như thần linh hiển linh, bát tiên quá hải.
Lão đạo sĩ và tiểu đạo sĩ lấy kiếm gỗ đào và phù chú từ hành lý ra, bà lão mù thì lấy một cái móng lừa đen, máu chó và đủ các loại hạt… Ngay cả hòa thượng luôn bình tĩnh nãy giờ cũng bắt đầu niệm kinh văn.
Xã hội hiện đại, có nhiều thứ để giải trí, thức đêm là chuyện bình thường, vợ chồng Trương Linh và Vương Kha cũng quyết định không ngủ, căn bản họ không ngủ được, dù là ai đi chăng nữa, khi biết có người muốn lấy mạng mình, sao có thể bình tĩnh chìm vào giấc ngủ cơ chứ?
Vợ chồng Trương Linh kéo Vương Kha ngồi lên ghế sô phê, ba người nhìn các cao nhân chuẩn bị đồ đạc, bọn họ cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.
Có những cao nhân này ở đây, chắc chắn sẽ cứu được con trai bọn họ!
Vương Kha thấy họ dán phù chú lên người mình, thứ bị dán lên có mùi tanh hôi khó chịu, cậu ta nhíu mày. Nhưng cậu ta biết mấy thứ này lợi hại lắm, đành phải lấy điện thoại ra lướt Weibo để chuyển sự chú ý của mình sang hướng khác.
Mọi người vì 1 triệu tệ mà chuẩn bị, loay hoay chuẩn bị, khí thế ngất trời. Thỉnh thoảng có người ngước nhìn lên lầu, nhìn An Như Cố nằm trong phòng ngáy o o, họ cười thầm, đến bây giờ còn không lo chuẩn bị, nhất định cô muốn từ bỏ rồi.
Chiếc đồng hồ tinh xảo, xinh đẹp, khá lớn treo trên tường, kim giây của nó nhích từng chút một, thời gian nhanh chong trôi qua, đã đến 11 giờ đêm.
Mọi người đồng loạt nhìn đồng hồ, động tác trên tay ngừng lại, bọn họ đang lo lắng, cầm vũ khí, phù chú cầm sẵn trong tay, dáng vẻ có thể tấn công bất cứ lúc nào.
Từ 11 giờ đêm đến 1 giờ sáng gọi là giờ Tý, cũng là lúc âm dương giao hòa, âm khí nhiều nhất trong ngày. Người cổ đại không dám ra khỏi nhà lúc này, bọn họ sợ gặp gỡ mấy thứ không sạch sẽ. Bình thường lúc âm khí thịnh nhất cũng chính là lúc ma quỷ thích hiện thân nhất.
Kết quả bọn họ chứ ngồi chờ, chờ mãi, đợi mãi, mãi đến khi hết giờ Tý, đồng hồ điểm 2 giờ sáng, xung quanh không có bất kỳ động tĩnh nào.
Mọi người thầm nghĩ, thật sự ma nữ đến đây lúc 3 giờ sáng sao?
Ngồi đợi đến tận 2 giờ, mấy cao nhân lớn tuổi đã cảm thấy mệt mỏi, buồn ngủ, nhưng vì 1 triệu tệ, bọn họ chỉ có thể cố gắng gượng mà thôi.
Đúng lúc này, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng xột xoạt, có tiếng bước chân nhè nhẹ, càng lúc càng đến gần bọn họ, có đồ vật gì đó vừa rơi xuống, còn có tiếng kim rơi, trong phòng hình thành thế trận cực lớn, khiến người cứng đờ người, toàn thân tê dại.
“Ôi trời, cô ta đến rồi, cô ta đến rồi.”
Vương Kha nghe tiếng động, sợ hãi đến mức không xem điện thoại nổi nữa, ôm chặt bố mẹ của mình, sợ ma nữ đến lấy mạng cậu ta.
Trương Linh sợ hãi vô cùng, nhưng bà ta cố đè nén cảm giác này lại để xoa dịu con trai mình: “Đừng sợ, đừng sợ, mẹ ở đây.”
Vương Kha khóc không ra nước mắt, nhớ đến lời An Như Cố nói trước đó: “Sao người kia nói 3 giờ ma nữ mới đến? Con vẫn chưa chuẩn bị tâm lý, điều này còn đáng sợ hơn khi đi thi nữa!”
Mấy cao nhân khác cũng kích động, không chấp nhận được.
Bà lão kia giễu cợt, nói ra suy nghĩ trong lòng mọi người: “Người ta dọa cậu mà thôi, thế mà cũng tin.”