Nếu bây giờ không ở trong xe cảnh sát, còn có mấy cảnh sát đang nhìn chằm chằm, thậm chí anh ta sẵn sàng quỳ xuống, để bày tỏ sự chân thành của mình. Lâm Đạt vừa xinh đẹp lại rất nghe lời anh ta, khiến anh ta thấy nở mày nở mặt. Ngoại trừ hình như không thể sinh con ra, quả thực không ai xứng đáng làm vợ hơn cô ấy.
Nhưng Lâm Đạt không hề dễ dụ dỗ như khi trước, chỉ lạnh lùng nhìn anh ta, trong mắt không còn sự yêu thương nữa, ghé sát vào lỗ tai anh ta rồi nói ra lời kinh thiên động địa: “Chúng ta ly hôn đi.”
Vế phần An Như Cố đoán mệnh cho anh ta, Lâm Đạt suy nghĩ một lúc, không định nói cho đối phương biết. Cô ấy muốn biết, qua một thời gian nữa, nếu như chồng và mẹ chồng cô ấy biết được nguyên nhân do con trai họ không thể sinh con, rốt cuộc sẽ cảm thấy thế nào.
Người xem rất thích xem kết quả, lần nào cũng năn nỉ An Như Cố đừng ngắt kết nối. Lần này khán giả không nói cô vẫn định làm như vậy.
Dù sao người hữu duyên lần này quả thực rất đáng thương.
Cũng may sau khi trải qua kiếp nạn lần nay, vận mệnh cô ấy thăng lên như diều gặp gió, vận may tới liên tục.
Đến khi bọn họ vào cục cảnh sát thì không được phép live stream nữa, thế là An Như Cố chủ động cúp điện thoại.
Khán giả phòng live stream vẫn còn đắm chìm trong sự việc khi nãy.
[Người hữu duyên không bị tên sở khanh lừa gạt nữa, quả quyết đề nghị ly hôn, tốt quá rồi. Tôi chỉ sợ cô ấy tiếp tục bị tên sở khanh kia lừa gạt mãi, dù sao đã ngoại tình một lần thì sẽ có lần thứ hai. Đừng hỏi tại sao tôi lại biết, càng nói nước mắt càng rơi. Tôi đã từng ngu ngốc tha thứ cho bạn trai một lần, sau đó đầu tôi xanh rờn có thể lấy cỏ nuôi ngựa được luôn.]
[Fuckboy và tiểu tam là trời sinh một cặp, nhốt bọn họ lại, chìa khóa nuốt vào bụng.]
An Như Cố nhìn bình luận cuối cùng cô ngừng động tác trên tay lại, nghĩ đến khuôn mặt của kẻ thứ ba kia vô tình lộ ra khi nãy, vi diệu nói: “Vị khán giả này nói đúng.”
[Má ơi! Tôi là vua tiên đoán!]
An Như Cố gật đầu: “Người kia quả thật có một đoạn duyên vợ chồng với chồng của Lâm Đạt, nhưng không tồn tại quá lâu, chỉ được nửa năm.”
[Đúng thật, chuyện này ồn ào lớn chuyện, hai người này là kẻ bị xã hội xa lánh, không dễ tìm đối tượng khác nữa.]
[Ha ha ha, chỉ có nửa năm, nói rõ mối quan hệ giữa trai hư và gái hư không thể nào tốt đẹp được.]
[Dù sao trên đời này có một số người chỉ thích yêu đương vụng trộm, nếu như kết hôn, trái lại họ cảm thấy không thú vị nữa. Có lẽ hai kẻ kia có tính cách như vậy.]
An Như Cố suy nghĩ một lúc, mở hậu trường live stream, inbox riêng với người hữu duyên thứ ba [Tiểu Khải Không Ăn Rau] gửi ảnh hay video call.
Kết quả vị này ấp a ấp úng nói không muốn xem bói nữa, nhưng cuối cùng suy nghĩ lại rồi kết nối video call.
An Như Cố không hiểu tại sao đối phương do dự, đợi đến khi kết nối điện thoại, cô lập tức hiểu nguyên nhân.
Mà bình luận trong livestream cũng bùng nổ.
[Mẹ kiếp. Bây giờ chủ phòng lừa gạt được cả học sinh tiểu học xem live luôn à?]
[Mẹ ơi, học sinh
[Hai tên nhóc này nhìn đáng yêu thật đấy, có người giả danh đúng không?]
[Nhỏ như vậy mà đã có điện thoại di động? Bố mẹ bọn họ không sợ phản nghịch tuổi teen sao?]
Trên màn hình hiện rõ tướng mạo đáng yêu của hai học sinh. Bọn chúng đang đeo balo, mặc đồng phục, trên phù hiệu ghi rõ tên trường học.
Bối cảnh là một cái đình nghỉ mát, bọn chúng đang ngồi trên ghế đá trong đình.
Tiểu Khai trông có vẻ lớn hơn, thấy những bình luận này thì cười hì hì: “Mẹ không cho em chơi điện thoại, nhưng mà em lấy tiền mừng tuổi, lén lén mua một cái điện thoại di động.”
Bình thường Tiểu Khải dùng điện thoại để chơi game và tra đáp án bài tập, hôm nay là lần đầu tiên xem live stream, kết quả cậu bé nhìn thấy một phòng live stream đoán mệnh.
Tiểu Khải rất ương bướng, từ nhỏ đã thích xem sách linh tinh. Rất hiếu kỳ đối với những chuyện thần bí, nên lập tức nhấn vào phòng live này.
Tiểu Khải tò mò nhìn An Như Cố trên màn hình, cậu bé trừng mắt nhìn, sao An Như Cố không giống mấy thầy bói mù mà nó hay xem trên TV nhỉ?
Trái lại cô còn xinh đẹp hơn mấy ngôi sao trên TV nữa chứ.
Đây thật sự là một phòng live stream đoán mệnh sao?
An Như Cố không có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác, cô không biết Tiểu Khải đang nghĩ gì. Bình thường cô không đoán mệnh cho trẻ con, không phải đoán mệnh xong thì mạng chúng sẽ yếu hơn, nhưng mà nếu chúng biết vận mệnh của mình quá sớm, thì không phải là chuyện tốt.
Thế là An Như Cố nói: “Em có tiền không? Không có tiền thì không xem.”
Tiểu Khải ra vẻ hào phóng nói: “Em có tiền mừng tuổi, chị muốn bao nhiêu?”
An Như Cố: “Một Pháo Hoa Chào Mừng.”