Một lát sau, Tiểu Khải nhanh chóng trả tiền, hành động gọn gàng dứt khoát không hề tiếc tiền.
[Cứu mạng, bây giờ tôi không có một xu dính túi, hu hu hu, còn không nhiều tiền bằng học sinh tiểu học.]
[Rốt cuộc bây giờ tôi đã hiểu tại sao, khi còn nhỏ bố mẹ luôn thu hết tiền mừng tuổi của mình, bạn vĩnh viễn không thể biết được khi có tiền trẻ con sẽ làm ra chuyện gì.]
An Như Cố thấy cậu bé trả tiền, không tiện từ chối nữa, đành phải nói: “Vậy em muốn tính gì, sự nghiệp, nhân duyên, hay là chuyện gì khác?”
Tiểu Khải và bạn nhỏ bên cạnh nhìn nhau: “Cậu muốn tính gì?”
Tiểu Vân lắc đầu: “Tớ không biết, không biết nên tính gì nữa.”
Hai đứa trẻ là học sinh tiểu học không buồn không lo, đối với chúng mà nói sự nghiệp và nhân duyên là chuyện quá xa vời.
Tiểu Khải nghĩ đến chuyện đã tiêu tiền không thể bỏ phí được, mắt liếc nhìn bài thi trên ghế đá, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, cầm bài thi lên, đưa đề bài nhắm ngay camera, hưng phấn nói.
“Chị ơi, chị giải đề này cho em đi.”
Tiểu Vân nghe xong cũng thấy hợp lý, mắt cậu bé sáng lên, học theo dáng vẻ của Tiểu Khải, cũng lấy balo của mình ra, cầm đề thi giơ lên nói: “Chị ơi, chị cũng giải đề này giúp em đi.”
An Như Cố: …
Người xem phòng live stream: …
[Chủ phòng: Cả người đầy dấu chấm hỏi.]
[Các em có nhìn nhầm tiêu đề phòng live stream không đấy? Đây là phòng live stream đoán mệnh, không phải phòng live stream giải đề.]
Tiểu Khải và Tiểu Vân đọc những bình luận này thì cực kỳ vui vẻ.
“Bài thi do thầy ở trường chúng em ra đề, chúng em lên mạng tìm kiếm nhưng không thấy lời giải, mấy đề phía sau hoàn toàn không tìm thấy luôn, phiền chết đi được.”
“Đây là đề thi học sinh giỏi, phía sau chỉ có đáp án không có lời giải, em muốn biết cách giải chúng.”
Có vẻ như thành tích của chúng rất tốt, chữ viết trên đề thi gọn gàng, tinh tế, sạch sẽ, cực kỳ cẩn thận tỉ mỉ, viết chi chít trên tờ giấy.
Người xem phòng live stream đột nhiên thấy vui vẻ.
[Đề thi của học sinh tiểu học có khó gì đâu? Chỉ là 1+1=2 thôi mà, sinh viên đại học sẵn sàng khiêu chiến.]
[Căn bản không cần chủ phòng nhúng tay vào, chỉ cần 1 phút anh sẽ giải cho em, giải xong phải gọi anh là anh hai đấy!]
Trong lúc nhất thời, học sinh cấp 3,sinh viên đại học, dân văn phòng trên live stream bắt đầu xem thật kỹ đề thi của Tiểu Khải và Tiểu Vân, có người lấy giấy bút ra tính toán, điều kiện không cho phép thì bắt đầu tính nhẩm.
Nhưng sau khi nhìn kỹ, bọn họ chợt phát hiện đề bài này hình như hơi khó thì phải.
[Viết từ 1 đến 2009, má ơi viết hết mấy số tự nhiên này… Không được, tôi muốn xỉu.]
[Càng làm xuống dưới càng thấy đề khó, tại sao học sinh tiểu học lại học đến số đối của cấp 3?]
[Tôi cảm thấy đề số 3 phải dùng vi phân và tích phân mới giải được, tôi muốn tan chảy, đây thật sự là đề thi của học sinh tiểu học sao? Hai đứa nhóc này muốn chơi chúng ta à?]
[Đại ca, để tôi gọi cậu nhóc là anh, tha cho tôi đi, sau khi thi đại học tôi đã trả toàn bộ kiến thức cho thầy rồi.]
An Như Cố đứng dậy, sau đó lấy giấy bút đến, viết lời giải của 4 đề bài trên giấy của Tiểu Khải và Tiểu Vân, sau đó để mặt giấy đối diện camera: “Mỗi một đề chị viết một cách giải, thực ra mỗi đề có 4-5 cách giải khác nhau, chị chỉ dùng cách mà các em có thể đọc hiểu được thôi.”
Sau đó cô lại chụp vài tấm ảnh, gửi inbox riêng cho Tiểu Khải.
Chữ An Như Cố gọn gàng, không có nét thừa, rất linh hoạt, lộ ra sự sắc bén giống hệt như được in lên.
Lần đầu tiên người xem thấy chữ của An Như Cố, lập tức thấy kinh ngạc và hoảng sợ.
[Đây là thể chữ gì vậy? Tôi tuyên bố, bây giờ nó chính là “chữ tình trong mộng” của tôi.]
[Đây là Sấu Kim thể, không ngờ đại sư viết Sấu Kim thể đẹp đến thế, so với chữ lần trước tôi xem ở triển lãm thư pháp còn khí khái hơn.]
[Tôi mới giải ra được một đề mà chủ phòng đã giải được 4 đề, tôi kém đến thế sao?]
[Trước đó Ngải Cách nói chủ phòng là thủ khoa kỳ thi lên cấp 3 của Nam Thành, tôi còn tưởng họ muốn xào couple, bây giờ xem ra là thật.]
Sấu có nghĩa là gầy, Kim có liên quan đến hoàng gia. Sấu Kim thể là thể chữ được sáng tạo bởi hoàng đế Tống Huy Tông, vị vua thứ 8 của triều Tống. Ông say mê thư pháp và hội họa, vì vậy Sấu Kim thể kết hợp giữa hai thứ này. Nét chữ vừa mảnh vừa nhỏ, nét gẩy sắc nhọn.
An Như Cố: …
Bọn họ thổi phồng đến mức quá khoa trương.
An Như Cố ung dung nói: “Chỉ là mấy đề thi tiểu học thôi mà, chẳng là gì cả.”
Cô dời ánh mắt, ngược lại nhìn về phía Tiểu Vân, như tiền bối khuyên nhủ vãn bối: “Giải đề Olympic rất hữu ích, cho dù em không đi thi, nhưng cũng giúp ích đến việc học toán trên trường.”
Tiểu Vân xem hết đáp án của An Như Cố, cảm thấy bội phục cô: “Vâng ạ, em cảm ơn chị.”
Nhưng đúng lúc này, An Như Cố chợt thấy mặt cậu bé hơi khác thường, cô bình tĩnh nhìn thật kỹ, mắt cô ánh lên sự lo lắng, sau đó nhắm mắt, bắt đầu bấm tay tính toán.