Chương 73: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Quá nhiều quy củ

Phiên bản dịch 7256 chữ

Sau khi Lâm Quý rời khỏi Trịnh gia, hắn không hồi phủ nha mà là trở về phủ đệ của mình.

Ngồi ở hậu hoa viên, Lâm Quý tiện tay ném tinh quái xuống trước mặt.

“Nói một chút đi.” Mặt Lâm Quý không cảm xúc nói.

“Đại nhân…” Tinh quái lộ ra vẻ e ngại.

“Có cái gì thì nói cái đó, bắt đầu từ việc ngươi xuất hiện ở Trịnh gia như thế nào.” Lâm Quý từ trên cao nhìn xuống, trong ánh mắt mang theo vẻ dò xét: “Đừng tưởng rằng ta nhìn không ra, trên người ngươi rõ ràng còn có cấm chế!”

Lúc trước khi Điền Cửu Phong nhắc tới chuyện này, Lâm Quý đã âm thầm dùng thần thức dò xét tinh quái này một phen.

Quả nhiên, trên người nó vẫn còn dấu vết cấm chế, nhưng cấm chế đã bị phá vỡ.

Tuy tiểu tinh quái này chỉ có Đệ Tam cảnh, thế nhưng thảo mộc linh tinh bậc này, làm sao hiểu được những thủ đoạn cao thâm gì đó.

Chỉ bằng nó mà cũng nghĩ đến việc phá vỡ cấm chế?

Đây là chuyện không thể nào.

“Là người Điền gia nói… nói…”

“Nói cái gì?” Lâm Quý ép hỏi.

“Nói để ta đến Trịnh gia chờ, chỉ cần quấy nhiễu người Trịnh gia, đợi người của quan phủ đến xử lý thì ta sẽ thu thập người của quan phủ.” Tinh quái thận trọng nhìn Lâm Quý.

“Chỉ có vậy thôi sao? Nhưng chỉ bằng ngươi thì có thể thu thập được ai?” Lâm Quý nhướng mày.

Lời này vừa ra khỏi miệng, còn chưa đợi tinh quái đáp, Lâm Quý đột nhiên phản ứng lại.

Vừa rồi Điền Cửu Phong đến sớm nhất, có lẽ hắn ta vừa nghe được tin tức đã không ngừng vó ngựa chạy tới.

Ngay từ đầu, Điền gia đã không có ý định trông cậy vào tinh quái này, hơn phân nửa là bọn họ chỉ muốn nhìn hắn ăn quả đắng mà thôi.

“Đúng rồi, ta ở Lương Thành căn cơ gì cũng không có, lại đột nhiên chiếm vị trí Tổng Bộ, hơn nữa còn thu thập Điền Văn Lượng kia, chắc chắn sẽ luôn có người nhìn ta không vừa mắt.”

Lâm Quý lập tức đã nghĩ thông suốt hơn phân nửa.

Hắn là Tổng Bộ của Giám Thiên Ti, cho dù là Điền gia thâm căn cố đế ở Lương Thành, nhưng cũng tuyệt đối không dám ám hại tính mạng Tổng Bộ.

Việc này tất nhiên sẽ bị điều tra, hơn nữa là kiểu điều tra đến cùng.

Không dám hại tính mạng của Lâm Quý hắn, nhưng… làm cho hắn mất mặt một phen thì lúc nào cũng có thể.

Tổng Bộ tân nhiệm, vừa mới nhận chức đã bị một con tinh quái nho nhỏ đùa giỡn.

Nếu chuyện này thật sự xảy ra, Lâm Quý tin tưởng, không bao lâu chuyện này sẽ truyền khắp Lương Thành.

Đến lúc đó, không nói đến việc uy tín của hắn không còn, chỉ sợ vị trí Tổng Bộ cũng chưa chắc ngồi yên ổn.

Sau khi nghĩ thông suốt những khớp nối này, Lâm Quý lại càng thêm bất mãn.

Hắn phiền nhất chính là những tính toán không giải thích được như thế này, không thể chết người nhưng thật buồn nôn.

Nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ.

“Ngươi không chỉ làm loạn Trịnh gia, ngươi còn hại chết nhị lão Trịnh gia, dù sao việc này không thể giả được đúng không? Cũng là người của Điền gia kêu ngươi làm?”

Vừa nghe lời này, tinh quái vội vàng lắc đầu.

“Đại nhân! Chuyện này không liên quan gì đến ta! “

“Ngươi giải thích như thế nào?”

“Trong hậu viện Trịnh gia, ta luôn ở trên cái cây kia, chưa từng di chuyển đi chỗ khác. Quấy nhiễu bọn họ cũng chỉ là một chút mánh khóe, nhiều lắm là để cho bọn họ gặp ác mộng mà thôi, còn chuyện nhà họ chết người không liên quan đến ta.”

“Vậy tại sao nhị lão Trịnh gia đều đã chết?”

“Không biết.” Tinh quái không ngừng lắc lắc hai bàn tay ngắn ngủn: “Dù sao ta chỉ thấy hai lão nhân kia ở phòng bên cạnh hoa viên, chưa từng đi ra ngoài. Còn những thứ khác ta cũng không biết.”

“Chưa từng đi ra ngoài? Ý ngươi là người chưa chết, Trịnh Vân Hiên nói dối ta?”

“Chết rồi.” Tinh quái nói.

“Vậy sao ngươi lại nói ngươi không biết?”

Tinh quái vội vàng giải thích: “Đại nhân, tiền bối... Sau khi ta đến, hai lão nhân đúng là đã chết, nhưng thật sự ta không làm gì họ.”

“Điều này thật kỳ lạ.” Lâm Quý vuốt ve râu mới nhọn trên cằm, hơi nghi hoặc.

Tinh quái này không giống như đang nói dối, nhìn bộ dáng nhát gan như chuột của nó, chắc hẳn sẽ không có lá gan lớn như vậy.

Nhưng nhị lão Trịnh gia thật sự đều đã chết.

“Chẳng lẽ còn có tà ma khác?”

Trong một thời gian ngắn, Lâm Quý nghĩ mãi cũng không thể giải thích được.

Hỏi tinh quái cái khác, tinh quái cũng chỉ liên tục lắc đầu, hỏi gì cũng không biết.

Thấy vậy, Lâm Quý ném nó vào hoa viên nhà mình, nhờ nó giúp xử lý hoa cỏ cây cối trong hoa viên.

Hắn cũng không lo lắng tinh quái này chạy trốn.

Cấm chế trên người nó vẫn còn, tuy đã bị phá vỡ nhưng không khó để tìm ra nó ở nơi nào.

Nếu nó dám chạy, nhất định sẽ lại rơi vào trong tay người Điền gia.

Nghĩ lại, đây cũng là nguyên nhân khiến người Điền gia dám chủ động phá vỡ cấm chế, thả nó đi Trịnh gia hại người.

Dù sao chỉ cần vật nhỏ này không thấy đâu, Lâm Quý sẽ lập tức đi Điền gia tìm phiền toái, chuẩn không sai đi đâu được.

Nhoáng một cái đã đến chạng vạng tối.

Lâm Quý đang chuẩn bị dùng bữa tối dưới sự hầu hạ của bọn nha hoàn thì lão Lý lại mang theo một đám người đi ngang qua trước nhà ăn.

“Chờ đã!” Lâm Quý gọi lão Lý lại.

“Lão gia.”

Lúc này, đám người mặc như hạ nhân mang theo không ít rương lớn phía sau lão Lý cũng dừng lại.

Lâm Quý đến gần, tiện tay mở ra một cái rương.

Một rương đầy vàng thỏi.

Hắn lại mở một cái khác.

“Tốt lắm, linh khí phả vào mặt, tất cả đều là dược liệu trên trăm năm, không ít thứ có thể dùng để luyện đan.”

Lâm Quý đóng rương lại, nhìn về phía lão Lý.

“Mấy thứ này ở đâu ra?”

“Là Điền phủ đưa tới.”

“Ngươi không hỏi qua ta đã nhận rồi sao?” Ngữ khí Lâm Quý nghiêm khắc hơn một chút.

Lão Lý giật mình, vội vàng khom người hết cỡ, nói: “Bẩm lão gia, lão gia trước kia chưa bao giờ hỏi những thứ này mà đều để cho tiểu nhân nhận lấy.”

“Cho nên lão gia đời trước của ngươi đã chết, cả nhà đều bị đày đến Vân Châu trồng khoai tây rồi đấy, hiểu không?” Lâm Quý lạnh lùng nói.

Vừa nghe lời này, lão Lý vội vàng quỳ rạp xuống đất.

“Tiểu nhân biết sai rồi.”

Bọn nha hoàn phía sau cũng quỳ xuống theo.

Lâm Quý rất cạn lời, đúng thật là không ít quy củ.

“Được rồi, đứng lên đi.” Hắn không nhìn nổi cảnh một ông già quỳ gối trước mặt mình.

Sau khi kéo lão Lý lên, Lâm Quý nói: “Mấy thứ này lấy ở đâu thì trả lại đó, sau này dù ai đến đưa đồ cũng không được phép nhận, biết chưa?”

“Vâng, ta sẽ đi làm ngay.” Lão Lý vội vàng gật đầu, mang theo hạ nhân Điền phủ rời đi.

Lâm Quý lại nhìn về phía nha hoàn đang quỳ sau lưng mình.

“Nói rồi, ta không có nhiều quy củ, đứng lên hết đi, sau này đừng hở xíu là quỳ xuống như vậy.”

“Vâng, lão gia.” Bọn nha hoàn nhao nhao đáp ứng.

Lâm Quý khẽ thở dài một tiếng.

Nhìn những món ngon trên bàn nhưng hắn lại không thấy ngon miệng chút nào.

“Những món này ta còn chưa động đũa, các ngươi ăn đi, ta đi ra ngoài một chút.”

Bọn nha hoàn lại không có ai đáp ứng.

“Ăn đi! Ăn nhanh, ăn sạch cho ta!”

Lâm Quý hung tợn mắng: “Chờ ta trở về, nếu trong đĩa này còn một chút dầu mỡ, xem ta xử đẹp các ngươi thế nào!”

Dứt lời, Lâm Quý cũng không có tâm tư tức giận với đám nha hoàn khúm núm này, bước nhanh rời khỏi phủ đệ nhà mình.

Đi dạo trên đường Lương Thành, trong lòng Lâm Quý lại cân nhắc, dù sao hắn cũng phải sửa lại tật xấu của đám hạ nhân trong nhà.

Hắn thật sự không thể quen được.

Trong lúc lang thang, bất tri bất giác, Lâm Quý lại đi tới Thành Tây.

Hắn tùy tiện tìm một quán mì ven đường ngồi xuống, gọi nửa cân mì nước. (1 cân = ½ kg)

Trong khi chờ đợi, Lâm Quý đột nhiên bị thu hút bởi tiếng nói chuyện của bàn bên cạnh.

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    15

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!