Chương 78: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Đắn đo

Phiên bản dịch 8315 chữ

Giọng Lâm Quý vừa phát ra, cả công đường kinh hãi.

Không kẻ nào có thể nghĩ đến, chuyện này lại có thể phát triển ra như vậy

Điền gia ở Lương Thành là đại tộc, trong nhà có nhiều người giữ chức ở quan phủ, cai quản nhiều vị trí quan trọng.

Ngay cả Giám Thiên Ty, cũng có Điền Cửu Phong cứ như vậy dải đệm mà tiến vào.

Ngoài ra, Điền Gia còn kinh doanh nhiều thứ ở trong thành phố.

Việc cấu kết giữa quan chức với doanh thương ngày càng gia tăng.

Cũng vì vậy, tất cả mọi người nghĩ lần này Lâm Quý sẽ lấy Điền gia để củng cố địa vị.

Sau khi củng cố địa vị thì sẽ nhẹ nhàng buông lỏng.

Điều này cũng sắp đến rồi.

Ngay cả Điền Trạch Xuyên, người đã bị bắt vào đại lao cũng chỉ nghĩ rằng cùng lắm chịu chút đau khổ, ngày hôm sau có thể trở về rồi.

Mưu đồ của Điền Cửu Phong cũng chỉ mong mọi chuyện không trở nên quá lớn và mau chóng kết thúc.

Nhưng không ai có thể ngờ rằng, Lâm Quý thật sự nói ra ba chữ “Lập tức trảm”, không những vậy, nhìn điệu bộ của hắn thật sự như đã chuẩn bị thi hành theo luật.

Trong công đường không một tiếng người.

Điền Trạch Xuyên bị dọa khiến y lùi liên tục về sau, Điền Cửu Phong phải đỡ lấy.

Đối mặt với chất vấn của Lâm Quý, y không biết nên trả lời như nào.

"Không phản bác được? Chứng cớ đã quá chính xác, không nói lời nào thì bản quan cũng có thể phán ngươi!"

Lời nói vừa buông, Lâm Quý rút văn kiện phía trên lệnh ký ra, không cần nghĩ ngợi ném xuống công đường.

Giám Thiên Ty không hề nói đùa, nói trảm thì lập tức hành quyết trảm.

Lệnh ký rơi xuống đất thì mọi thứ sẽ trở thành sự thật.

Trong khoảnh khắc ngắn, khi lệnh ký từ từ rơi xuống mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào nó.

Nhưng vào lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện, vươn tay nắm chặt lấy lệnh ký đang rơi trên không trung.

Giọng nói già dặn vang lên.

"Lệnh ký rơi xuống đất, đầu Điền Trạch Xuyên sẽ rơi xuống đất, Điền Gia từ trên xuống dưới hơn mười người, tính cả nhà cũng đến trăm kẻ hầu, tất cả đều sẽ bị lưu đày đi ra bên ngoài."

Lâm Quý nhìn lão già trước mắt, trong lòng không khỏi ngạc nhiên.

"Ngươi là người nào?"

"Điền Khôn."

Lão già lên tiếng, tay cầm lệnh ký không vội vàng cho vào ống thẻ.

"Ông nội." Điền Cửu Phong vội vàng kêu lên một tiếng.

Điền Khôn cũng không để ý tới, đứng ở dưới công đường, đối diện với Lâm Quý khẽ lắc đầu .

"Đệ Ngũ Cảnh?" Lâm Quý cười khẽ, quả nhiên chủ gia sự thực sự đã xuất hiện

"Đúng vậy." Điền Khôn gật đầu, nhìn Lâm Quý khẽ chào, "Lâm đại nhân, người cũng hết giận rồi, thể diện của Điền Gia cũng không còn, việc này có thể dừng lại ở đây không?"

"Tiền bối, nếu ta xem nhẹ chuyện này vậy thì làm sao có thể củng cố uy quyền áp chế được người khác?" Lâm Quý hỏi ngược lại.

"Việc hôm nay trong nha môn, có không ít gia tộc đã chứng kiến. Lương Thành sau hôm nay e là cũng không có người dám gây khó dễ cho đại nhân."

Lâm Quý cười thành tiếng, việc này hắn đương nhiên biết.

Thể hiện dáng điệu quyền lực như vậy là muốn để cho người khác xem.

Nhưng Lâm Quý cũng không muốn bỏ qua như vậy.

"Tiền bối, đâu phải ta cố ý phán quyết như vậy? Vụ án này chứng cớ vô cùng xác thực, đã là thiết án."

"Lão tử đến kinh thành đi dạo, sẽ kiện bản vương lợi dụng việc công để trả thù riêng." Điền Khôn hơi nheo mắt nói.

Nghe như vậy, Lâm Quý lại bật cười.

"Được thôi, nếu ngươi không dùng việc tu luyện của mình để áp chế người khác, ngươi vẫn biết phải làm gì."

Đại tộc trong thành, ngay cả hậu bối của Điền Cửu Phong cũng là Đệ Tam Cảnh, trong nhà sao lại không có tu sĩ khác chứ? Trong lòng Lâm Quý đã sớm đã biết.

"Tiền bối có lẽ không hiểu tính bản quan." Lâm Quý khẽ lắc đầu.

"Xin được nghe tường tận."

"Người như ta từ trước đến nay đều sống tử tế với người khác, nếu người khác cho ta một điểm thì ta phải cho lại hai điểm, cho nên bạn bè luôn quý mến."

"Nhưng nếu là có người khiêu khích ta... có người ta không thể động vào rồi bỏ chạy, dù sao cái mạng nhỏ này cũng quan trọng hơn! Nhưng nếu ta có thể khiêu khích lại thì ta sẽ cố gắng hết sức để giết chúng, có một người thì giết một người, có cả nhà thì giết chết cả nhà, để tránh rắc rối sau này!"

Điền Khôn sắc mặt thay đổi nhẹ.

"Tiền bối nói muốn đi Kinh Thành kiện ta sao? Cứ đi cũng tốt! Cho dù ngươi không đi, vụ án này xử xong, ta cũng sẽ đi bẩm báo rõ ràng!"

Giọng điệu của Lâm Quý đột nhiên cứng rắn.

"Ta vừa nói là cố ý làm lớn chuyện này, là vì muốn đứng lên giành quyền lực! Vì công khai báo thù!"

"Xúi giục yêu tinh là thật, làm chết người cũng là thật! Điền gia các người to gan lớn mật, âm thầm mưu đồ Tổng bộ Giám Thiên Ty cũng là thật!"

"Điền Khôn, ta thử hỏi ngươi, việc này ta báo lên từ đầu đến cuối, thì sẽ thế nào?!"

Lời nói phát ra, trong công đường một lần nữa lại rơi vào trạng thái yên tĩnh. Đúng vậy, sẽ như thế nào đây? Nếu tất cả đều là thật, Điền gia bị lưu đày sẽ thành sự thật mà Lâm Quý hắn cùng lắm thì bị cách chức Tổng Bộ thôi.

Dù sao hắn cũng một mình một trứng chỉ sợ hắn là quỷ là chức Tổng bộ mà thôi, nhưng gia tộc Điền gia lớn như vậy e là không có lời.

Lâm Quý ngồi trở lại ghế, nhìn lão già của Điền gia trước mắt.

Lão già kia lúc xuất hiện thì bình tĩnh, vì việc này trên mặt cuối cùng cũng hiện ra chút hỗn loạn.

Y nhìn Lâm Quý, khóe mắt có phần run rẩy, lúc sau mới hít sâu một hơi nói: "Điền gia đã làm sai chuyện, nhưng Điền gia tuyệt đối không có chuyện mưu hại Lâm Tổng bộ, cho dù tiểu bối có xúc phạm cũng không bao giờ có ý nghĩ làm hại tính mạng của bất kỳ ai, mong Lâm đại nhân bao dung." Nói xong Điền Khôn cúi người thật sâu trước Lâm Quý.

"Ông nội!"

"Cha!"

Điền Cửu Phong với Điền Trạch Xuyên trợn to hai mắt, Lão tổ tông trong mắt bọn họ chưa cúi người trước người khác như này bao giờ?

Điền Khôn không để ý tới hai hậu bối, chỉ cúi đầu hỏi: "Việc này... Lâm đại nhân xin hãy cho ta điều lệ."

"Bây giờ ta biết có một điều lệ." Lâm Quý khẽ cười lắc đầu, đứng dậy đi ra ngoài công đường, vừa đi vừa nói: "Khuyên người phải có lòng khoan dung, lần này sẽ tha cho các ngươi. Dù sao cũng nên cho các ngươi biết, ta có thiện trí giúp người đều không phải là hư ngôn."

Nếu còn tiếp tục thì thực sự cái chết sẽ không ngừng, điều này không cần thiết vì mục đích của hắn đã đạt được rồi, chính là làm cho Điền gia phải cúi đầu nhận lỗi, khiến cho các gia tộc không có thiện ý biết rằng, muốn đuổi Tổng bộ hắn sẽ luôn phải trả giá đắt.

Ba người nhà Điền gia nhìn Lâm Quý hoài nghi.

Lâm Quý lại chỉ bận tâm đi ra ngoài.

"Vụ án này vẫn chưa rõ ràng, còn phải điều tra thêm, vậy nên chúng ta tạm gác lại..."

Dừng một chút, Lâm Quý quay đầu lại nhìn ba người nhà Điền gia.

"Thu xếp lại vụ án, các ngươi phải nghĩ phương án nói rõ cho ta, chung quy cũng không thể để người khác cảm thấy là ta sợ."

"Về việc giải thích như thế nào thì các ngươi quyết định đi."

Lời nói phát ra, Lâm Quý đã đi ra khỏi đại đường, chỉ để lại hai mắt mọi người nhìn nhau.

Điền Khôn thở dài một tiếng, đưa Điền Cửu Phong và Điền Trạch Xuyên rời đi.

Trịnh Vân Hiên thấy không ai để ý tới hắn liền chầm chậm chạy thoát.

Ba bộ đầu còn lại nhìn nhau, không ai nói lời nào.

"Lâm đại nhân thật đúng là...Thật sự là..." Lệ Vô Song lẩm bẩm một lúc cũng không biết nói thế nào.

Tôn Hải cười khổ nói: "Mở rộng tầm mắt, hai người về sau cẩn thận đi, đừng có chọc tức đại nhân."

"Trước kia hắn chỉ là bộ đầu huyện bên dưới?" Sở Tần kinh ngạc hỏi, "Giám Thiên Ty đang núp bóng rồng và ngọa hổ tàng long thế này sao?"

"Cho nên Lâm đại nhân là Tổng bộ, mà ta chỉ là bộ đầu." Tôn Hải lắc lắc đầu.

Bởi vì Lâm Quý có thiên phú tu luyện tốt nên mới được cân nhắc lên chức.

Dù sao hai mươi tuổi đã đạt Đệ Tứ cảnh, mọi điểm ở cá nhân hắn.

Trải qua sự việc lần này, Tôn Hải mới ý thức được, Lâm Quý đâu chỉ có việc tu luyện là lợi hại.

Thật tiếc cho những người như vậy không thi cử.

Đổi trắng thay đen, nói dối trắng trợn, dẫn dắt từng bước, hùng hổ dọa người, thật sự là mở rộng ra tầm mắt.

Cuối cùng, hắn dù nhẹ nhàng nhưng vẫn gây áp lực đủ lớn lên nhà họ Điền.

Còn cái gì mà vụ án chưa rõ ràng, phải cẩn thận điều tra rồi sắp xếp trước.

Nếu như không nói rõ sẽ là nhược điểm để hắn nắm giữ, sau này nếu dám khiêu khích hắn, chẳng lẽ lại đem chuyện cũ dồn ép nhà họ Điền vào chỗ chết ư?

"Hai người các ngươi nói Điền gia sẽ khai báo như nào?" Lệ Vô Song có chút tò mò hỏi.

"Không biết."

"Dù sao thì chắc chắn không dám lừa bịp đại nhân là được."

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    12

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!