Chương 91: [Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Tiếu Ngạo Giang Hồ 16

Phiên bản dịch 4838 chữ

Dịch và biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Ông lão ngửi một cái, nhấp một ngụm rồi phun ra, tức giận nói: "Tiểu tử vô liêm sỉ, dám lấy nước tiểu ngựa ra lừa Đan Thanh Sinh ta.” Nói đoạn rút kiếm tấn công tới. Pháo Thiên Minh rút kiếm đỡ đòn. Mặc dù bên ngoài ồn ào nhưng ba cánh cửa còn lại vẫn đóng, hai gia đinh im lặng không xuất thủ.

Pháo Thiên Minh gửi tin nhắn cho hai người: "Đừng ra tay, ta nghi là muốn đấu tay đôi với từng người, bốn cửa mở hết mới hoàn thành nửa nhiệm vụ." Pháo Thiên Minh đánh một lúc, hai bên ngang tài ngang sức. Bỗng Đan Thanh Sinh phát ra kiếm quang sáng rực, chiếu sáng khuôn mặt tái xanh của Pháo Thiên Minh. Một tiếng quát lớn, hàng chục vòng sáng lớn nhỏ bay tới Pháo Thiên Minh. Đó là tuyệt chiêu trong kiếm pháp của Đan Thanh Sinh, kết hợp hàng chục chiêu thành một. Mỗi chiêu đều sắc bén biến ảo, kết hợp lại cực kỳ phức tạp.

Pháo Thiên Minh thấy vậy, thi vẽ vòng tròn với mình, đúng là không coi Pháo ra gì. Tay y rung lên, cũng tập trung vẽ vòng tròn. Đan Thanh Sinh thấy hàng chục vòng tròn xuất hiện trước mặt Pháo Thiên Minh thì tức giận, cho là đạo nhái. Hắn gầm lên, bỏ sát chiêu, cũng tập trung vẽ tròn. Pháo Thiên Minh thấy hắn chỉ chú trọng số lượng chứ không quan tâm chất lượng, hơn nữa đã vượt qua số lượng của mình. Pháo Thiên Minh cũng gầm lên, bỏ chiêu sát đang chuẩn bị, tập trung vẽ vòng tròn.

Hai người Kiếm Cầm ngây ngốc nhìn, không nhắc hai người đây là luận võ chứ không phải vẽ trứng như Da Vinci. Kiếm Cầm không hiểu Pháo Thiên Minh đang làm gì, còn Tiểu Nhị thì không rõ Trung Quốc có tập tục này không.

Hai bên đổ mồ hôi nhễ nhại, hiển nhiên nội lực Pháo Thiên Minh kém hơn Đan Thanh Sinh, vòng tròn của Pháo Thiên Minh biến mất nhanh hơn nhưng vẽ rất chuyên nghiệp, hình tròn tạo ra rất nhanh. Chẳng mấy chốc, Pháo Thiên Minh đã bị vây quanh bởi vòng tròn do mình vẽ. Đan Thanh Sinh thở dài, dừng tay nói: "Được, ngươi qua ải. Tam ca, ra đây." Tiếp đó quay đầu nói: "Muốn đến địa lao cứu người, cách trực tiếp nhất là phải chọc tức ép người chúng ta ra tay, đồng thời toàn thắng hết mới được."

Một cánh cửa nữa mở ra, một người lùn tịt, đầu hói bóng loáng, tay cầm cây bút lớn, trên áo có nhiều vết mực bước ra. Đan Thanh Sinh giới thiệu: "Đây là tam ca ta, Thương Bút Ông."

Thương Bút Ông nhìn ba người hỏi: "Các ngươi ai biết thư pháp? Không biết thì không thể qua cửa của ta. Cho dù các ngươi giết ta thì cũng không mở được cửa phòng thứ ba."

Tiểu Nhị liền giơ tay nói: "Ta biết!"

Pháo Thiên Minh vội nói với hắn: "Người ta nói là bút lông, là thư pháp."

Tiểu Nhị kinh ngạc nói: "Tất nhiên thư pháp phải dùng bút lông rồi, ta rất thích cái hương thơm mực thoang thoảng đó nên mới di cư sang Trung Quốc, ta đã học được ba năm rồi. Chẳng lẽ các ngươi lại không biết sao?"

Pháo Thiên Minh đỏ mặt hiếm thấy, nhỏ giọng nói: "Hồi tiểu học có dạy qua, nhưng bây giờ cầm bút sao cũng quên mất rồi."

Ngốc Bút Ông nói: "Ngươi biết à? Vậy ta hỏi trước, Tứ bảo trong văn phòng là gì?"

"Giấy, mực, bút, nghiên. Giấy là giấy tuyên, mực là mực đen, bút là bút lông, nghiên là nghiên mực." Tiểu Nhị trả lời rất lưu loát.

Ngốc Bút Ông gật đầu hài lòng: "Viết một lá thư cho ta xem." Tiểu Nhị gật đầu, chỉ vào kính râm. Đợi nửa giờ sau, hắn cất kính, bước tới bàn, thắp nhang đúng kiểu Trung Quốc, rồi cầm bút nhanh chóng viết xuống. Lúc dừng tay đã là một bài thơ Đường: Sàng tiền minh nguyệt quang... Viết theo thể chữ thảo.

Ngốc Bút Ông lắc đầu: "Có thể nhìn ra, ngươi thật sự từng khổ công luyện tập. Nhưng chữ viết thiếu linh hồn, chắc hẳn ngươi tập viết trước rồi mới học ý nghĩa. Dù sao đây cũng chỉ là trò chơi, rất khó thể viết được thế này. Ta cho ngươi qua màn." Vỗ vai Tiểu Nhị: "Rất tốt, rất tốt, rượu ngươi muốn ta sẽ trả. Ta sẽ truyền thụ cho ngươi hai mươi tám chiêu "Thạch Cổ Đả Tự bút pháp" xem như phần thưởng cho ngươi."

Pháo Thiên Minh cực kỳ kinh ngạc, điểm huyệt là một kỹ năng trong trò chơi hiếm ai biết. Sau khi điểm huyệt, toàn thân đối thủ trở thành điểm yếu. Không biết huyệt, đâm kiếm lên vai đối phương chỉ bị thương nhẹ. Nhưng biết huyệt, vai đối phương đã có ba huyệt, chỉ cần trúng một là trọng thương. Còn có thể mở tắt trạng thái quan sát huyệt, tiếc nuối duy nhất là sau khi mở trạng thái này buộc phải phải phân một phần nội lực duy trì kỹ năng.

Dù vậy, Pháo Thiên Minh cũng thấy tâm phục khẩu phục, tuy kỹ năng điểm huyệt hiếm ngang với tuyệt học, nhưng Tiểu Nhị xứng đáng có được. Một lúc sau khi Tiểu Nhị học được kỹ năng, hắn cất rượu nho vào lòng hỏi: "Về sau ta có thể đến đây không? Bây giờ bên ngoài rất khó tìm thầy dạy miễn phí tài giỏi, ngài biết thu nhập của ta không cao, may mắn tìm được thầy lại ở xa..."

Ngốc Bút Ông cắt ngang: "Nếu phá được ngục này, về sau ngươi có thể tìm ta tại tầng hai Vô Gian Tửu Lâu. Nhưng nếu ngươi thành tâm muốn học, không thể thiếu lễ bái sư. Nếu quỳ lạy, ngươi có chấp nhận không?"

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Bạn đang đọc [Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!