Chương 72: [Dịch] Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ

Phiên bản dịch 4688 chữ

Sau khi Y Y chuẩn bị nước tắm xong, Trương Dịch liền bước vào.

Nước nóng đầy ắp thành bồn, hơi nóng mờ mịt lấp đầy cả phòng tắm. Trên mặt nước còn nổi lềnh bềnh từng cánh hoa hồng, trong nước tắm dường như được thả hương liệu nào đó, có thể ngửi thấy một mùi hương rất thơm thoang thoảng trên đầu mũi.

Trương Dịch thả mình xuống bồn tắm, nhấn nút bên cạnh, chức năng mát xa tự động trong phòng tắm lập tức khởi động.

Hắn thoải mái hưởng thụ, nhớ tới chuyện vừa xảy ra với Tô Minh Ngọc, trong lòng cũng nảy sinh vài ý nghĩ.

Tô Minh Ngọc vừa xinh vừa có năng lực, nếu có thể biến cô ấy thành người phụ nữ của mình thì hay biết mấy!

Tất nhiên, lý do chủ yếu là vì cô ấy quá đẹp, cơ thể ấy cũng quá hoành tráng!

"Tiếc thật, xém chút nữa là được rồi!" Trương Dịch thở dài một hơi.

Đúng lúc này, cửa phòng tắm bỗng nhiên bị đẩy ra "cạch!" một tiếng.

"Chủ nhân, Y Y đến giúp ngài chà lưng đây ạ!"

Trương Dịch quay đầu lại, khoảnh khắc nhìn thấy bộ dạng của cô, hắn thiếu chút nữa thì hộc máu mũi.

Cô hầu gái nhỏ Y Y đi chân trần, trên người mặc một bộ trang phục xuyên thấu. Vẻ mặt cô ấy thẹn thùng, đôi bàn chân mềm mại khéo léo giẫm lên sàn nhà bị hơi nước làm ướt, từng bước một đi tới.

"Chà lưng?"

Trương Dịch suy nghĩ một chút, sau đó quyết đoán gật đầu.

Rất hợp lý, một mình hắn cũng không thể tự chà lưng mình được, đương nhiên phải có một người hầu gái đáng yêu gợi cảm đến giúp mình rồi!

Có gì đâu chứ, đây chẳng phải là chuyện bình thường của mọi nhà hay sao?

Trương Dịch nằm trong bồn tắm, Y Y đi tới ngồi bên mép bồn tắm phía sau, đôi tay mảnh khảnh đặt trên vai của hắn.

Kỹ thuật mát xa của Y Y rất được, nghe nói là đã từng được đào tạo chuyên môn, trước đó Trương Dịch cũng đã từng được trải nghiệm qua.

Có điều lúc ấy trên người Trương Dịch vẫn đang mặc quần áo, còn bây giờ thì trần như nhộng. Cũng may mà có hoa hồng nổi trên mặt bồn, không đến mức bị nhìn thấy rõ mồn một.

Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn, mềm nhũn như không xương, nhưng lực nắn đặt trên bả vai hắn lại rất vừa phải, từng chút một xua tan mệt mỏi từ tận kinh mạch, thay vào đó là sự thoải mái không gì sánh được.

Đây mới gọi là kỹ năng sống!

Thành phố Thiên Hải là một trong những thành phố phát triển nhất Hoa Hạ, cho nên ngành công nghiệp hầu gái không hiếm khi bắt gặp ở các gia đình giàu có. Tuy trong mắt người ngoài, bọn họ chỉ biết dùng thân để hầu hạ, nhưng trên thực tế, người có tiền cũng không hoàn toàn thô thiển như vậy.

Nếu không có một kỹ năng nào giỏi, chỉ dựa vào mỹ mạo mà muốn làm lâu dài ở một gia đình giàu có là điều không thể. Dù sao thì, người có tiền gặp phụ nữ đẹp đã thành quen, thành ra rất dễ cảm thấy chán ngán.

Trước đây khi Y Y mới được đào tạo, kỹ năng tốt nhất của cô chính là mát xa, ngoài ra còn có một loại kỹ năng khác nữa, dùng kỹ thuật môi lưỡi làm sở trường.

Trương Dịch lắc lắc cổ vài cái, sau đó ngồi thẳng dậy một chút. Hầu gái chà lưng cho chủ nhân là điều hiển nhiên, chỉ cần yên lặng hưởng thụ là được.

Bàn tay mềm mại khéo léo của Y Y cầm chiếc khăn lông, chậm rãi ấn lên lưng Trương Dịch, nhẹ nhàng lau cho hắn.

"Chủ nhân, hôm nay trông ngài vất vả quá!"

“Không sao, chỉ là chạy loanh quanh hơi nhiều thôi.”

Y Y chớp chớp mắt, "Nói vậy thì, phải là chân của ngài khó chịu nhất mới đúng. Để em mát xa chân cho ngài nhé?"

Trương Dịch theo bản năng liếc xuống bản thân một chút, mặc dù không cách nào nhìn xuyên thấu mặt nước để thấy bộ dạng của bản thân hiện tại, nhưng hắn rất rõ cơ thể của mình đang trong tình huống gì.

"Bây giờ hả?"

"Sao vậy, chẳng lẽ không đúng lúc sao?" Y Y cười khúc khích, hệt như một con tiểu hồ ly trộm được chùm nho.

"Thật ra em biết, chỗ khó chịu nhất của chủ nhân không phải chân, mà là chỗ khác." Cô ghé đến bên tai Trương Dịch, nói.

"Ban nãy ở ngoài cửa em đã nghe thấy rồi, chuyện chủ nhân và thư ký Tô làm..."

Nghe được câu này, nụ cười trên mặt Trương Dịch càng trở nên sâu xa.

"Em đứng ngoài cửa nghe lén chúng tôi nói chuyện à?"

Người hầu là người hầu, nhất định phải biết quy củ.

Nghe lén chủ nhân nói chuyện, quả thực là điều tối kỵ!

Y Y nhận ra sơ hở trong lời bản thân vừa nói, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên có chút cứng đờ.

"Em...em chỉ tò mò một chút thôi! Chủ nhân, cầu xin ngài đừng đuổi việc em!" Cô sợ hãi.

Công việc này không dễ gì mà có được, hao tâm tổn sức để lấy lòng Trương Dịch cũng là vì có thể được ở lại trang viên.

Trương Dịch nhìn khuôn mặt non nớt của cô, lại nhớ tới chị em bọn họ cũng từng nói, bản thân cũng là lần đầu tiên làm công việc này.

Trương Dịch cũng không phải người lòng dạ sắt đá, cái chính là chị em song sinh đẹp ngời ngợi thế này quả thật rất khó tìm được, đuổi đi thì thật đáng tiếc. Là một LSP thâm niên, đương nhiên Trương Dịch cũng không nỡ!

Bạn đang đọc [Dịch] Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ của Băng Lương Nịnh Mông Trà

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    64

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!