Chương 91: [Dịch] Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Linh phù cấp 4

Phiên bản dịch 5590 chữ

Chương 91: Linh phù cấp 4

Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm

Chân mày Tuyên Vân Tâm nhíu chặt lại.

Bỗng nhiên, một vòng hàn quang giết tới.

Hạ Ngữ bình tĩnh nói: "Hình như ngươi không có để ta vào mắt?"

Tuyên Vân Tâm vội vàng né tránh, nhìn khuôn mặt mang theo sát khí của Hạ Ngữ.

Nàng ta nói: "Xem ra, hôm nay chỉ có thể hoàn toàn đánh bại ngươi mới được."

Hạ Ngữ nói: "Hiện tại không có ai đến quấy nhiễu chúng ta, xuất ra bản lĩnh thật đi, cho ta xem năng lực của ngươi."

Tuyên Vân Tâm lấy ra một tấm linh phù. Trên linh phù màu xanh quanh quẩn từng đạo khí lưu mà mắt thường gần như không nhìn thấy.

Hạ Ngữ nhất thời cảm nhận được một cỗ áp lực lớn lao.

Tuyên Vân Tâm nói với Hạ Ngữ: "Đây là linh phù cấp 4, một khi sử dụng, uy lực cực lớn, có thể so với một kích của Nguyên Anh. Cho dù là Kết Đan hậu kỳ, cũng không chắc có thể chịu đựng được.”

“Đến lúc đó, phạm vi mười dặm đều sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt. Ngươi xác định muốn tiếp tục đánh với ta sao? Đồng bạn của ngươi được trận pháp bảo vệ, nhưng ta không tin trận pháp kia có thể ngăn cản được linh phù cấp 4 của ta."

Vẻ mặt Tuyên Vân Tâm ngưng trọng, nàng ta không nói dối.

Nàng ta lựa chọn nói thật với Hạ Ngữ, trên thực tế là luyến tiếc tấm linh phù này.

Loại linh phù cấp bậc này, cho dù là trong tay nàng ta cũng chỉ có một tấm. Nàng ta muốn dùng cái này bức lui Hạ Ngữ.

Đương nhiên, đột nhiên sinh ra biến cố, làm cho trong lòng nàng ta không thể bình tĩnh. Biến số Lữ Thiếu Khanh này vốn bị nàng ta xem nhẹ, hiện tại Lữ Thiếu Khanh không thấy bóng dáng, trong lòng nàng ta rất bất an.

Cho nên nàng ta không dám tùy tiện ra tay, chỉ hy vọng có thể thuyết phục Hạ Ngữ nhượng bộ.

Vẻ mặt Hạ Ngữ cũng ngưng trọng, nhưng nàng cũng không phải quả hồng mềm.

Mặc dù là linh phù cấp 4, lực sát thương khủng bố, nhưng không có nghĩa là nàng không ngăn được, nàng cũng có át chủ bài.

Hạ Ngữ sẽ không bị mấy câu nói của Tuyên Vân Tâm hù dọa.

Nàng lạnh nhạt nói: "Ngươi có thể thử xem, xem có thể đánh bại ta hay không."

Thấy Hạ Ngữ không lùi bước, Tuyên Vân Tâm lạnh lùng nói.

"Xem ra, ngươi thật sự không sợ đồng bạn của ngươi chết nhỉ? Cho dù ngươi thắng thì sao? Người của chúng ta vẫn chiếm ưu thế, mặc dù người nọ bày ra trận pháp thì như thế nào? Thực lực của sư đệ ta là Kết Đan kỳ, chờ hắn tham dự vào, kết quả cuối cùng của ngươi vẫn như vậy thôi."

Hạ Ngữ vẫn là câu nói kia: "Ngươi có thể thử xem."

"Được!"

Tuyên Vân Tâm thấy không thể dùng ngôn ngữ thuyết phục Hạ Ngữ, trong mắt nàng ta hiện lên một tia kiên quyết, chỉ có thể ra tay.

Ngay khi nàng ta rót linh lực vào linh phù, bỗng nhiên có một đợt linh thức cường đại đánh úp lại...

Sắc mặt Tuyên Vân Tâm hoàn toàn thay đổi.

Đợt linh thức này cường đại, mang tính công kích cực mạnh, còn là lần đầu tiên nàng ta gặp phải.

Linh thức đánh úp lại giống như một cây búa lớn, mang theo khí tức cổ xưa nặng nề, hung hăng nện xuống nàng ta. Thế tới hung ác, làm cho Tuyên Vân Tâm cảm giác hít thở không thông.

Linh thức cường đại đột kích, vừa mới tiếp xúc, đã khiến linh thức của Tuyên Vân Tâm bị thương nặng. Linh thức của nàng ta giống như một tiểu hài tử ham chơi, mới vừa ra cửa muốn dạo chơi, liền bị người đi ngang qua tát một cái, khóc sướt mướt chạy về nhà.

Nàng ta rên rỉ một tiếng, vội vàng thu hồi linh thức, muốn bảo vệ thức hải.

Linh thức đột kích quá mạnh, nàng ta gánh không nổi.

Nhưng mà linh thức đột kích lại không có ý định dừng lại. Ngược lại nó còn hướng thẳng về phía thức hải của nàng ta.

Tựa như người đi đường tát tiểu hài tử một cái nhưng chưa đã nghiền, muốn xông vào trong nhà tiếp tục dạy dỗ tiểu hài tử ham chơi kia.

Sắc mặt Tuyên Vân Tâm lại thay đổi.

Linh thức đột kích đang thay đổi ở trong cảm giác của nàng ta, từ búa lớn biến thành một thanh trường kiếm, hiển lộ phong mang, đâm thẳng vào thức hải của nàng ta.

Tuyên Vân Tâm liều mạng ngăn cản, nhưng không được.

Giống như tiểu hài tử muốn đóng cửa nhà lại, nhưng không làm gì được trước sức lực to lớn của đối phương.

Linh thức của nàng ta căn bản không ngăn cản được, cuối cùng bị linh thức đột kích dễ dàng phá vỡ.

"Làm sao có thể!"

Tuyên Vân Tâm thất thanh kêu lên.

Linh thức đột kích giống như đại quân ngẩng đầu thẳng tiến, tiến quân thần tốc, đến chỗ nào chỗ đó tan thành mây khói.

Tiếp theo, Tuyên Vân Tâm cảm giác được thức hải của mình dường như bị ném đến hàng vạn quả cầu lửa vào.

Những quả cầu lửa này cuối cùng ầm ầm nổ tung trong thức hải của nàng ta.

Ầm ầm!

Sóng xung kích nổ tung tàn sát bừa bãi, nhấc lên sóng gió vô tận, chà đạp qua lại thức hải của nàng ta, nổ tan thành từng mảnh nhỏ.

"Phụt!"

Lần này, Tuyên Vân Tâm bị thương nặng, thức hải bị thương, tương đương với việc nàng ta đánh mất một nửa sức chiến đấu.

Tuyên Vân Tâm choáng váng hoa mắt, cả người lung lay sắp đổ, linh phù trong tay nhẹ nhàng rơi xuống.

Nếu như không phải dựa vào ý chí lực cường đại, Tuyên Vân Tâm đã ngất xỉu rồi.

Nhận thấy được mình không thích hợp, Tuyên Vân Tâm cắn nát đầu lưỡi, đau đớn kịch liệt và máu tanh khiến cho nàng ta miễn cưỡng khôi phục thanh tỉnh.

Vừa tỉnh táo lại, nàng ta liền nhìn thấy một bóng dáng giết tới. Vô cùng quỷ mị, không biết xuất hiện từ đâu.

Tuyên Vân Tâm kinh hãi, theo bản năng vung ra mấy tấm linh phù.

Ầm ầm...

Xung quanh Tuyên Vân Tâm bị từng trận nổ mạnh bao phủ, trong phút chốc khói đặc nổi lên bốn phía, đất rung núi chuyển.

Vô số linh lực đang phát tiết, làm xung quanh hóa thành tuyệt địa.

"Mẹ nó, có bệnh sao!"

Một thanh âm bi phẫn vang lên trong làn khói dày đặc: "Có cần phải vậy không? Ta cũng không có ý định làm gì ngươi mà. Hạ Ngữ sư tỷ, ngươi còn không ra đi? Ta sắp chết rồi."

Bạn đang đọc [Dịch] Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh của Khả Ninh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    392

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!