Chương 111: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Ra tay

Phiên bản dịch 14139 chữ

“Giao tiền của ngươi ra, chúng ta sẽ cho ngươi được toàn thây.” Đúng lúc Tống Bưu hơi do dự, một tên tóc vàng đang chặn cửa không nhịn được kêu lên.

“Ngươi là có ý này?” Tô Bạch nhìn Tống Bưu, hỏi.

Tống Bưu nghe vậy, sắc mặt thay đổi, hét lớn: “Ra tay!”

Sau đó, hắn đưa tay vào trong ngực mình tìm kiếm.

Hắn đã cảm thấy có gì đó không đúng rồi!

Nhưng cũng chính vào lúc này, một chiếc búa nhổ đinh nện vào đầu hắn, đập ra một lỗ thủng trên đầu của hắn, thứ chất lỏng không rõ tên từ bên trong chảy ra.

Tống Bưu ngơ ngác nhìn Tô Bạch, miệng sùi bọt mép, sau đó ngã xuống mặt đất, không còn tiếng thở.

“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Tống Bưu, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, lực lượng +1.

“Hừ…” Tô Bạch thu búa nhổ đinh lại, thở hắt ra một hơi.

Cây búa này không hổ là búa vui vẻ hạnh phúc, sau khi đập người khiến tâm trạng của hắn khá lên nhiều.

“Giết người rồi!” Một tên tiểu đệ hoảng sợ nhìn về phía Tô Bạch.

Mặc dù bọn họ từng giết người, nhưng tuyệt đối chưa từng gặp cảnh tượng máu tanh như vậy.

“Hắn chỉ có một người, giết chết hắn báo thù cho lão đại! Người nào giết chết hắn người đó là lão đại!!!” Ánh mắt một tiểu đệ khác đỏ lên, hét lớn.

Những người khác nghe vậy, lập tức đè nén sợ hãi trong lòng, cầm vũ khí lên xông về phía Tô Bạch.

Tiền tài động lòng người, không có gì che nổi.

Tô Bạch nhìn thấy bọn họ vọt đến, nhếch miệng cười một tiếng.

Búa nhổ đinh trong tay khua một vòng, theo đó máu loãng dính bên trên vẩy ra xung quanh tạo thành một vòng tròn.

Hắn bước lên trước một bước, búa nhổ đinh trong tay đập xuống rất chính xác.

Sau đó là những tiếng gõ đập truyền ra, mùi máu tươi tràn ngập toàn bộ nhà để xe dưới lòng đất.

Mặt nạ đỏ thẫm dữ tợn vặn vẹo của Tô Bạch biến mất, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn người trên mặt đất, sau đó đặt một chân lên trên ngực tên tóc vàng vẫn đang rên rỉ, giẫm mạnh một cái.

Đối phương kêu lên một tiếng rồi lập tức im bặt.

Nhà để xe dưới lòng đất khá ầm ĩ trước đó đã yên lặng trở lại.

Tất cả những chuyện này xảy ra rất nhanh.

Bởi vì, bản thân chuyện này đã là tình thế mang tính nghiền ép rồi, căn bản không cần bao nhiêu thời gian.

“Cảm giác được gần đây có

“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, tên họ Sầm Tư Hiền, thu hoạch được một điểm thuộc tính cơ bản, may mắn +1.”

“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Thiện Hùng, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, thiên phú điều khiển máy bay +1.”

“…”

Cảm giác được năm điểm thuộc tính, Tô Bạch nao nao, khôi phục lại tỉnh táo từ trong giết chóc.

Lần này giết người, hắn thu được sáu điểm thuộc tính.

Một điểm lực lượng, một điểm thể chất, một điểm may mắn, một điểm thiên phú điều khiển máy bay, một điểm đặc tính kháng tinh thần, một điểm thể lực.

Tô Bạch nhìn điểm đen trên cánh tay kia, không ngờ hắn lại lấy được một điểm thuộc tính may mắn.

Hắn đã lấy được hai điểm thuộc tính này rồi, mặc dù cũng không biết tác dụng cụ thể là gì.

Nhưng có điểm thuộc tính này, sẽ luôn khiến tâm trạng người ta tốt hơn chút.

Sau đó, Tô Bạch lại nghĩ đến thiên phú điều khiển máy bay vừa mới lấy được, trong lòng hơi cạn lời, hắn cũng không lái máy bay, cần điểm này làm gì?

Nhưng mà vẫn may, hắn thu được một thuộc tính mới.

Đặc tính kháng tinh thần.

Tô Bạch cảm thấy, hẳn là thuộc tính này có tác dụng trong đối kháng với năng lực kia của Lão Miêu.

Hắn vẫn luôn vô cùng kiêng kị năng lực của Lão Miêu.

Dù đã có cảm giác dã thú, nhưng kiêng kị trong lòng hắn vẫn không giảm bớt.

Mà bây giờ, cuối cùng cũng đã có năng lực đối kháng thật sự rồi.

Nhưng mà, đây vẫn không phải là thu hoạch lớn nhất hôm nay.

Tô Bạch đặt ngón tay lên cánh tay, hoa văn màu đen trên quan tài vàng dùng tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy tụ tập về phía đầu ngón tay của hắn.

“Bảo quan cấp thấp đã tập hợp xong, nhận được một điểm vô thuộc tính, điểm thuộc tính này có thể biến thành bất kỳ điểm thuộc tính nào đang sở hữu hiện giờ.”

“Bốn điểm vô thuộc tính rồi.” Trong lòng Tô Bạch hơi mừng rỡ.

Trong các điểm thuộc tính, điểm vô thuộc tính này là quý giá nhất.

Hắn cũng có thể kiếm điểm trong vật phong ấn.

Nhưng không phải lúc nào cũng gặp vật phong ấn.

Quản gia cũng nói chỉ có thể giúp hắn kiếm một lần mà thôi.

Giờ còn phải tốn mười triệu tân tệ mới được.

Sau khi hấp thu điểm vô thuộc tính, Tô Bạch nhìn về phía lối ra: “Anh Bạch Tuộc, ngươi còn muốn nhìn đến khi nào?”

Hắn vừa dứt lời, Trương Tam run rẩy đi ra từ lối ra, hắn run giọng nói: “Người anh em, ta cũng không có ý muốn hại ngươi, trước đó ta còn nhắc nhở ngươi cẩn thận.”

Hắn vẫn luôn nhìn lén, nghĩ chờ Tô Bạch bị đánh đến ngắc ngoải thì đưa đối phương đến bệnh viện.

Nhưng nào ngờ thiếu niên này lại là một tên sát tinh.

Bây giờ hắn sợ thiếu niên này giết người đến điên rồi, cũng giết hắn luôn.

“Không sao, ngươi xuống đây đi.” Tô Bạch gọi Trương Tam.

“Ta… ta không xuống, ngài có chuyện gì thì nói… thẳng…” Trương Tam sợ đến dùng luôn cả kính ngữ.

“Đi xuống.” Tô Bạch nói tiếp.

“Không xuống.” Trương Tam bướng bỉnh nói.

Tô Bạch thấy vậy thì giơ búa nhổ đinh trong tay lên: “Ngươi xuống không.”

Thấy hắn như vậy, vẻ mặt Trương Tam lập tức như đưa đám, nhắm mắt theo đuôi đi xuống.

“Sao ngươi lại đến đây?” Tô Bạch nhét búa nhổ đinh vào trong túi, Ma Thiết bò từ ngón tay lên đến cổ tay hắn, sau đó ẩn nấp không thấy nữa.

Mà cảnh tượng này rơi vào trong mắt Trương Tam thì trở thành Tô Bạch như đang làm ảo thuật, lại có thể cất cây búa nhổ đinh to như vậy vào trong túi.

Trương Tam nuốt một ngụm nước bọt nói “Không phải gần đây Liên bang làm sim điện thoại chính chủ sao? Phạt thẻ điện thoại không chính chủ rất nghiêm, đúng lúc nơi này của Tống Bưu thiếu người, vì vậy ta đến đây.”

“Ngươi rất quen thuộc với Tống Bưu?” Tô Bạch hơi nhíu mày.

“Không không không…” Trương Tam lắc đầu lia lịa: “Tống Bưu này chỉ cùng thôn với ta, ta cũng không thân quen với hắn lắm.”

“À.” Tô Bạch gật đầu rồi nói tiếp: “Ngươi đợi chút đã, ngươi hiểu về xe không? Xe ở nơi này, cái nào còn tốt?”

Nghe thấy hắn không có ý hỏi tiếp, trong lòng Trương Tam thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó vội vàng nói: “Hiểu, hiểu, nếu không Tống Bưu cũng không nhận ta.

Xe ở trong này, tất nhiên hai chiếc xe sang tốt nhất rồi, xe Green E-Class, đây là dòng xe cao cấp, động cơ 2.0T…”

Tô Bạch xua tay, cắt ngang lời Trương Tam: “Trong này chiếc nào bền chắc nhất?”

Nghe thấy lời hắn, Trương Tam khẽ giật mình, sau đó chỉ vào chiếc xe con ở bên cạnh: “Chiếc Lane ZO này, sản xuất ở châu Sidmi ngoại Liên bang, mặc dù không phải tốt nhất, nhưng tuyệt đối là bền chắc nhất.”

“Vậy nó đi, trong này có xăng không?” Tô Bạch hỏi.

“Bên trong không có bao nhiêu xăng, Tống Bưu này sợ người ta cướp xe rồi bỏ chạy, ta đi lấy ít xăng cho ngươi.” Trương Tam nói.

Tô Bạch gật đầu.

Thấy hắn như vậy, Trương Tam đi ra bên ngoài nhà để xe.

Khi đi ra, trong lòng hắn hơi thấp thỏm, sợ thiếu niên giết người không chớp mắt này đập chết cả hắn luôn.

Nhưng may mắn thay, khi hắn ra khỏi nhà để xe, Tô Bạch vẫn luôn không có động tác gì.

Lúc này, thậm chí trong đầu hắn còn nảy sinh ra ý định chuồn thẳng luôn cho rồi.

Tuy nhiên Trương Tam ngẫm nghĩ, vẫn không có can đảm chạy trốn, đi thẳng vào trong container cầm xăng ra.

Một lúc sau, Trương Tam cầm xăng đi vào, sau đó đổ đầy xăng cho xe hơi.

Tô Bạch chỉ thoáng nhìn đối phương một cái, cũng không nói gì.

Hắn không hề lo lắng Trương Tam sẽ chạy, bởi vì cảm giác của hắn có thể dễ dàng cảm nhận được vị trí của đối phương.

Đối phương chỉ là một người bình thường, căn bản không thoát khỏi hắn được.

Đương nhiên, cho dù Trương Tam có chạy, Tô Bạch cũng sẽ không làm gì đối phương.

Dù sao đối phương không phải kẻ địch, thậm chí trước đó đối phương còn có ý tốt nhắc nhở hắn.

“Ngươi đến đây bao lâu rồi?” Tô Bạch hỏi han Trương Tam.

Trương Tam nghe vậy, động tác hơi dừng lại, nói: “Ta đến nơi này được một tuần rồi.”

“Vậy ngươi biết Tống Bưu ta giết này còn gây ra phiền toái gì nữa không?” Tô Bạch chỉ vào thi thể trên mặt đất, hỏi.

“Không biết.” Trương Tam vội vàng lắc đầu: “Bên trên đám người Tống Bưu này cũng không có người nào, bọn họ là tụ tập tự phát trong chợ xe trái pháp luật này.

Hơn nữa chuyện bọn họ làm đều là phạm pháp, vì vậy bọn họ giữ bí mật của mình vô cùng chặt chẽ, người nhà bọn họ cũng không biết bọn họ đang ở đâu làm chuyện gì.

“Ồ.” Tô Bạch gật đầu, đột nhiên hỏi: “Vậy cho ngươi tiếp quản chợ xe này, chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?”

Nghe thấy lời hắn nói, hơi ngẩn ra, suy nghĩ trong lòng lập tức lung lay.

Trên thực tế đúng là như vậy, hắn tương đối quen thuộc loại chợ xe trái pháp luật này.

Về phần khách hàng, điện thoại di động của Tống Bưu ở đó, bên trong có số liên lạc, còn sợ khách hàng không tìm đến cửa sao?

Dựa vào thủ đoạn và quan hệ của hắn, tiếp quản chợ xe trái pháp luật này đúng là không khó.

“Ý của ngươi là?” Trương Tam nuốt một ngụm nước bọt, đặt thùng xăng trong tay xuống, nhìn về phía Tô Bạch nói.

“Đưa chợ xe này cho ngươi.” Tô Bạch tìm chìa khóa xe Lane ZO từ trên người Tống Bưu, thản nhiên nói: “Chỉ là ngươi phải xử lý thi thể nơi này sạch sẽ cho ta, chắc là không làm khó được ngươi đâu nhỉ.”

Nghe thấy lời hắn nói, Trương Tam lưỡng lự một lát, sau đó cắn răng nói: “Không vấn đề gì, ngươi cứ đi đi là được rồi, ta sẽ xử lý ổn thỏa những chuyện này cho ngươi.”

Nói xong, hắn đóng bình xăng của xe hơi lại.

Tô Bạch xua tay, đi vào trong xe hơi, khởi động rồi lái ra bên ngoài nhà để xe.

Hắn hoàn toàn không thèm để ý những chuyện này, nếu như không phải Tống Bưu muốn giết hắn, hắn cũng sẽ không tùy tiện giết người.

Suy cho cùng, hắn cũng không phải biến thái.

Bệnh viện ở chợ số 76 còn rất nhiều người chết, hắn cần gì phải đi giết người lung tung.

Trương Tam nhìn Tô Bạch rời đi, toàn thân giống như quả bóng da bị xì hơi, ngã xuống mặt đất.

Lúc này thời tiết đã chuyển lạnh, nhưng mồ hôi sau lưng hắn đã thấm ướt hết cả áo.

Hắn hoàn toàn không ngờ cậu thiếu niên trước đó mua sim điện thoại di động của hắn lại ra tay ác độc như vậy, trong khoảng thời gian ngắn đã giết chết sáu người.

Hơn nữa, trên người Tống Bưu còn có súng.

Người này, quá khủng khiếp.

Nhưng ngay sau đó, Trương Tam lại lộ ra vui mừng, lần này cũng là vì họa được phúc, vậy mà hôm nay hắn lại bất ngờ lấy được một chợ xe trái pháp luật.

Không nói đến lợi ích trong đó, riêng chín chiếc xe trong này đã kiếm được hai ba triệu lợi nhuận rồi.

Mà nếu như hắn mở ra nguồn tiêu thụ, kiếm một hai triệu một năm cũng không vấn đề gì.

Nhưng mà ngay sau đó, Trương Tam thu lại tâm trạng vui sướng của mình, dần chìm vào im lặng.

Bây giờ hắn có chợ xe trái pháp luật rồi, cũng có con đường kiếm tiền rồi.

Nhưng, hắn thiếu một thứ.

Đó chính là chỗ dựa.

Mà bây giờ, dựa vào thủ đoạn thì có lẽ thiếu niên kia chính là một chỗ dựa vô cùng lớn.

Nếu hắn có thể gây dự quan hệ với thiếu niên kia, làm việc cho hắn, có lẽ tương lai mình có thể tiến thêm bước nữa.

Nghĩ đến đây, suy nghĩ trong đầu Trương Tam bắt đầu xoay chuyển.

Chỉ bởi vì nhắc nhở của hắn mà thiếu niên kia có thể dễ dàng đưa một chợ xe trái pháp luật cho hắn.

Loại người này chắc chắn là một ông chủ tốt.

Nếu như mình trở thành thuộc hạ của đối phương, phải chăng có thể thu hoạch được nhiều hơn nữa?

Dựa vào trước đó thiếu niên kia để hắn xử lý thi thể cùng với việc một thân một mình đến chợ xe trái pháp luật này mua xe, Trương Tam nhìn ra được, đoán chừng không phải người nào cậu thiếu niên này cũng dùng.

“Xem ra phải nghĩ cách gây dựng quan hệ với hắn.” Trương Tam cắn răng, trong lòng hạ quyết tâm.

Buôn ba trong xã hội nhiều năm như vậy, hắn đã hiểu được rất nhiều chuyện, một lựa chọn đúng đắn quan trọng hơn rất nhiều cố gắng.

Nếu như kiếm được chỗ dựa lớn, vậy có thể bớt đi rất nhiều cố gắng.

Nhưng ngay lập tức, Trương Tam lại gượng cười.

Mặc dù nói như vậy, nhưng hắn không có phương thức liên lạc với thiếu niên kia.

Hoàn toàn không thể nào liên hệ với đối phương.

Về phần chiếc sim không chính chủ kia… hắn cũng không nhớ rõ số nữa rồi.

Dù sao thì lúc trước mỗi tháng hắn đều bán ra mấy trăm chiếc sim, ai mà nhớ được một dãy số trong đó chứ?

“Chỉ có thể nghĩ cách thăm dò thân phận của đối phương.” Trương Tam thầm nghĩ, sau đó bắt đầu xử lý thi thể.

Một bên khác, Tô Bạch lái xe hơi, mắt nhìn điện thoại di động, dựa vào phần mềm, hắn phát hiện, hắn chỉ cách xe của Khúc Du Dương khoảng bốn mươi phút đi đường.

Hắn chợt đạp mạnh chân ga, ánh mắt lạnh giá.

Là giáo sư của đại học Thủ đô, là tài phú của Liên bang, mỗi một thân phận đều đủ cao quý.

Huống hồ đối phương còn là người chế thuốc.

Nếu đối phương chết, chắc chắn sẽ khiến Liên bang chấn động.

Nhưng mà, người này hại chết cha mẹ hắn.

Mà người hại chết cha mẹ hắn, cho dù đối phương là ai thì đều phải chết!!!

“Vù!” Động cơ xe hơi điên cuồng gào thét, hệt như nội tâm Tô Bạch lúc này.

“Reng reng reng…”

Hai mươi phút sau, tiếng chuông điện thoại vang lên.

Tô Bạch nhìn xuống điện thoại di động, phát hiện là Quản gia gọi đến.

Hắn giảm tốc độ xe, gỡ điện thoại di động xuống, nghe điện thoại.

“Tô Bạch, bây giờ ta muốn nói một chuyện cho ngươi, nửa tiếng trước, Khúc Du Dương xuất hiện ở cấm địa số 76, là đi từ cửa vào. Ngươi đi theo chiếc xe này, là đội ngũ do mấy Linh Lăng Giả tạo thành.” Quản gia nhanh chóng nói.

Tô Bạch nghe vậy, hít sâu một hơi: “Được.”

Nói xong, hắn cúp điện thoại.

Tô Bạch dừng xe lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía trước.

Ở trước hắn, một chiếc xe Benz chạy qua.

Chiếc xe kia chính là chiếc xe hắn đuổi theo.

“Vù!” Đúng lúc chiếc xe Benz chạy lên trước hắn không xa, Tô Bạch đột nhiên giẫm lên chân ga, chân ga tăng lên cao nhất, đâm vào chiếc xe Benz ở phía trước.

“Ầm!” Kèm theo va chạm, tiếng vang thật lớn truyền ra, kính chắn gió của xe Benz vỡ tung, thanh bảo hiểm ở phía trước cũng lập tức lõm xuống, bị đâm ra xa mấy mét.

Sau đó, hai chiếc xe lùi về sau một đoạn.

Tô Bạch xuống xe, đi về phía chiếc xe đằng trước.

Bây giờ hắn có một điểm kháng tính vật lý, ba điểm năng lực kháng đòn, khi tông xe chỉ bị xước ít da thịt mà thôi.

Đi đến trước xe Benz, hắn lôi tài xế ra ngoài, dứt khoát ném về nơi xa.

Trên người tài xế này đã chảy rất nhiều máu, đoán chừng không lâu sau sẽ phải chết.

Sau đó, Tô Bạch mở cửa sau xe.

Nhưng người trước mặt lại khiến hắn ngây ngẩn cả người.

“Triệu Không Thanh!”

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    37

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!