Chương 122: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Lần đầu gặp người khổng lồ!

Phiên bản dịch 8017 chữ

“Thế nào?” Tô Bạch nhỏ giọng hỏi Triệu Không Thanh bên cạnh.

“Ta có thể cảm giác được, ở hướng kia có lửa đang cháy.” Triệu Không Thanh nhỏ tiếng nói.

Từ sau khi hắn trở thành Người linh năng, hắn liền có cảm ứng đặc biệt đối với ngọn lửa.

Nghe được lời của hắn, vẻ mặt Tô Bạch lập tức nghiêm trọng lên, tim đập có hơi nhanh lên.

Nơi này, đụng phải lửa, thì rất có thể sẽ đụng phải người.

Mà đụng phải người, vậy khả năng tám chín phần mười là Khúc Du Dương bọn họ.

“Chúng ta đi xem một chút.” Tô Bạch khẽ nói.

Triệu Không Thanh gật đầu, thận trọng đi đến vị trí ngọn lửa kia.

Tiếp đó, hai người đi thêm chặng đường chừng một kilomet, Tô Bạch và Triệu Không Thanh đến trước chỗ vách đá thì thấy được một ánh lửa sáng rực toả ra tia sáng trong bầu trời đêm.

Đó là một đống lửa khổng lồ.

Một đống lửa như thế, thậm chí có thể dùng cho một thôn ăn uống vui chơi.

Thế nhưng, Tô Bạch và Triệu Không Thanh lại chỉ thấy được một “người”.

Thậm chí đó cũng không thể xem như người.

Bởi vì Tô Bạch từ trước tới nay chưa từng gặp qua người nào cao đến sáu, bảy mét.

Nói đúng ra, đó là một người khổng lồ.

Người khổng lồ kia cao sáu bảy mét, lông trên người mọc rậm rạp, giống như bộ lông của dã thú, đang nằm bên cạnh đống lửa, hai mắt nhắm chặt ngủ.

Bụng nương theo tiếng ngáy lên xuống không ngừng.

Để người ta biết, đây không phải pho tượng bùn, mà là một sinh vật chân chính.

Nếu như không thấy rõ khuôn mặt của người khổng lồ gần như không khác với con người bình thường, Tô Bạch nhất định sẽ xem đối phương như một con tinh tinh khổng lồ chứ không phải là người.

Rốt cuộc thế giới này, không có người lớn đến thế.

“Đây là gì vậy?” Triệu Không Thanh nhìn về phía người khổng lồ, nuốt một ngụm nước bọt, hỏi Tô Bạch.

Dù hắn tâm tính hơn người, nhưng đối mặt loại người khổng lồ cao mấy tầng lầu này, vẫn còn có chút tâm lý e ngại.

Tô Bạch nhìn chằm chằm vào người khổng lồ, lắc đầu: “Ta từng xem rất nhiều tư liệu về cấm địa, nhưng cho tới nay chưa từng nghe nói qua nơi này có người khổng lồ gì cả.”

Sự thật cũng là như thế.

Bên trong cấm địa, có tư liệu về dã thú, độc vật, có tư liệu về dược liệu, có tư liệu về địa hình.

Nhưng là duy nhất chỉ không có loại tư liệu về người khổng lồ này.

Thậm chí, hắn nghe cũng chưa từng nghe qua.

Loại vật này càng giống như là sinh vật trong thần thoại.

“Có điều.” Giọng Tô Bạch chợt ngừng, chỉ vào một đống thi thể, hài cốt con người bên cạnh người khổng lồ nói: “Người khổng lồ này không phải thứ gì tốt thì phải.”

Triệu Không Thanh cũng thấy vậy, gật đầu: “Vậy chúng ta đi thôi, đừng trêu vào người khổng lồ kia.”

“Đợi thêm chút nữa.” Tô Bạch lắc đầu, cẩn thận nhìn chằm chằm người khổng lồ đằng xa kia.

Trên thi thể bên cạnh người khổng lồ kia, hắn cảm giác được rất nhiều mùi dược liệu linh năng.

Mà trong những dược liệu đó có mấy loại là Triệu Không Thanh cần.

Trong mấy ngày nay, Tô Bạch cũng tập hợp được một vài dược liệu, bây giờ lại thêm dược liệu bên cạnh người khổng lồ kia, xem chừng có thể kiếm đủ nguyên tố linh năng Triệu Không Thanh cần.

Thế nên, bảo hắn trực tiếp rời đi như vậy là không thể nào.

“Chúng ta giết hắn!” Tô Bạch khẽ nói.

Nghe được lời hắn nói, Triệu Không Thanh có chút giật mình.

“Chỗ của hắn có thứ dược liệu linh năng mà ngươi cần.” Tô Bạch chỉ vào sọt thuốc trên thi hài bên cạnh người khổng lồ nói.

Nghe được lời hắn, Triệu Không Thanh ngơ ra một hồi, sau đó vẫn lắc đầu nói: “Hay là bỏ đi. Người khổng lồ này cao sáu, bảy mét, ước chừng mạnh hơn đám cá nheo khổng lồ kia nhiều, làm vậy quá nguy hiểm.”

Tô Bạch cười: “Thử một chút đi, xem thực lực của hắn thế nào. Ngươi ở đây chờ ta, đừng đi đâu cả, ta đi một lát sẽ về.”

Nói xong, hắn liền chui vào trong bóng đêm.

Triệu Không Thanh nhìn bóng lưng Tô Bạch rời đi, trong lòng có chút cảm động.

Sau đó, hắn ở tại chỗ chờ một hồi.

Thế nhưng, càng chờ, trong lòng hắn càng bất an.

Tô Bạch đã ra ngoài nửa giờ chưa về.

Hiện tại, ở bên cạnh hắn chỉ có tiếng ngáy giàu tiết tấu của người khổng lồ kia.

Có điều, Triệu Không Thanh tin tưởng Tô Bạch, vậy nên kiềm lại tính tình, ở tại chỗ không đi lung tung, chờ Tô Bạch trở về.

Tiếp đó, lại qua nửa giờ.

Lúc tâm tình trong lòng Triệu Không Thanh cực kỳ nóng nảy, một tiếng gào thét phẫn nộ từ đằng xa truyền đến.

Nghe được âm thanh, Triệu Không Thanh liền nhìn về hướng thuận theo tiếng gào thét truyền đến.

Sau đó thì nhìn th

Đến gần người khổng lồ, người kia giơ lợn rừng con trong tay lên đập tới người khổng lồ kia.

Người khổng lồ bị đập tới, chỉ gãi vào chỗ bị đập vào, sau đó trở mình, tiếp tục ngủ.

Lợn rừng con bị đập xuống nhìn thấy cơ thể khổng lồ của người khổng lồ kia, bị dọa đến mức đứng cũng không vững, nằm rạp trên mặt đất, sợ hãi cực độ, trong miệng không ngừng phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai.

“Là lợn rừng nham thạch con.” Dưới sự chiếu sáng từ đống lửa, Triệu Không Thanh liếc mắt liền nhận ra lợn rừng con kia.

Loại lợn rừng con này, lúc trước hắn từng thấy trên đường, Tô Bạch còn đặc biệt giải thích về đặc tính của loài lợn rừng này.

Đây là một loại lợn rừng trên thân bài tiết chất nhầy đặc thù, loại lợn này cực kỳ thông minh, bọn nó sẽ đi dính một vài tảng đá lên người, tạo thành một loại khôi giáp đặc biệt.

Cũng bởi vì loại đặc tính này bọn nó, cộng thêm lực lượng vô cùng lớn, dẫn đến một vài dã thú hung mãnh cũng không dám trêu chọc nó.

Mà cũng ngay khi Triệu Không Thanh nhận ra lợn rừng con, bóng dáng kia cũng chạy tới nơi này của hắn, trong khoảng thời gian ngắn liền đến gần hắn.

Lúc này, Triệu Không Thanh cũng nhận ra bóng người đó, chính là Tô Bạch đã ra ngoài một giờ.

“Xuỵt!” Lúc Tô Bạch đến bên cạnh Triệu Không Thanh, đưa tay ra dấu chớ lên tiếng.

“Ầm ầm!!!” Đúng lúc này, một đạo tiếng oanh minh vang lên, một con lợn rừng khổng lồ cao hai, ba mét từ rừng cây lao ra, lúc tới sát mép doanh địa của người khổng lồ, lập tức dừng bước.

Nó nhìn người khổng lồ lớn hơn nó gấp mấy lần kia, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, khiến nó không dám đến gần.

Thế nhưng, lúc này lợn con lại kêu lên cực kỳ thảm thiết, lại khiến cho nó không dám rời đi.

Mà dường như lợn con cũng kêu quá ồn, mắt người khổng lồ bỗng nhiên mở ra, một đôi đồng tử màu vàng sáng chuyển qua, nắm lên lợn con trên mặt đất, cắn xuống.

Lúc này, Tô Bạch và Triệu Không Thanh đều phát hiện, răng của người khổng lồ này có chút khác biệt với răng của người bình thường, răng vô cùng sắc bén, càng thích hợp cắn xé.

Hiển nhiên, đại gia hỏa này cũng không phải người theo chủ nghĩa ăn chay.

Sau khi thấy lợn rừng con bị ăn, lợn rừng khổng lồ kia phát ra gào thét thảm thiết, xông đến táp vào chân người khổng lồ kia.

“Áuuuuu!!!”

Trên chân bị cắn thủng một lỗ, người khổng lồ lập tức phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.

Tiếng gào thét cực lớn, khiến Tô Bạch và Triệu Không Thanh ở xa đều cảm thấy lỗ tai đều có chút đau nhói.

Tiếp đó, người khổng lồ bỗng nhiên bóp lấy lợn rừng, lấn người đè lên, dùng trọng lượng cơ thể đặt lợn rừng khổng lồ dưới thân.

“Grrrừ!!!” Hắn gào thét, hai tay nắm lấy miệng lợn rừng nham thạch khổng lồ đang cắn chân hắn, trực tiếp bẻ ra.

“Éccccc!” Trong khi lợn rừng nham thạch khổng lồ phát ra tiếng thét chói tai thê thảm, miệng nó theo thời gian dần trôi bị bẻ ra, máu tươi thẩm thấu ra.

Đầu tiên là từng giọt, sau đó đột nhiên tuôn ào.

“Ầm!”

“Ầm!”

Lúc người khổng lồ bẻ nó ra, dường như cảm thấy có chút phí sức, nổi giận gầm lên một tiếng, nắm đấm bỗng đập mạnh vào trên miệng lợn rừng nham thạch. Sau khi đập lợn rừng nham thạch khổng lồ đến có chút choáng váng, hai tay lại nắm lấy răng lợn rừng nham thạch, dùng sức bẻ ra.

“Gừ!” Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, từng khối cơ bắp trên người từ tầng mỡ bên ngoài trồi lên, một lớp da thịt từ cằm lợn rừng nham thạch bị xé toạc, máu me văng tứ tung.

Một miếng thịt lợn rừng nham thạch khổng lồ, bị sống sờ sờ lột xuống.

“Écccc!!!” Lợn rừng khổng lồ phát ra tiếng kêu đau đớn.

Nhưng cũng vào lúc này, người khổng lồ từ trên thân lợn rừng khổng lồ lột xuống một tảng đá, hung hăng đánh vào đầu lợn rừng khổng lồ.

Sau khi đập bảy tám lần, lợn rừng nham thạch khổng lồ triệt để bị đập chết.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    22

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!