Chương 140: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Bắt kịp

Phiên bản dịch 7284 chữ

Sáng sớm ngày thứ hai, vào lúc trời tờ mờ sáng, Tô Bạch đã rời giường.

Đánh răng rửa mặt, hót phân cho Tiểu Tội.

Lại nhắc đến, Tiểu Tội thật sự rất có linh tính, lúc hăn ngủ, con mèo này chưa từng keeo meo meo.

Hơn nữa rất là dính hắn.

Chỉ là đáng tiếc, lần này hắn ra ngoài, không thể mang Tiểu Tội đi cùng.

Nếu không thì lông dê của chợ số 76 e là hắn sẽ không bắt được.

Thực ra cũng may là Thu Diệp tới rồi, nếu không, Tiểu Tội cũng chả có người chăm sóc.

Sờ sờ đầu Tiểu Tội, Tô Bạch nhìn một chút cửa phòng con đang đóng chặt của Thu Diệp, cười cười.

Hiện tại thời gian cũng mới là năm giờ sáng, đối phương chưa thức dậy cũng là bình thường.

Sau đó, hắn ra khỏi nhà, tìm một nhà hàng bán đồ ăn sáng để ăn sáng.

“Ông chủ, xe ta đã lái đến cho ngài rồi, đồ ngài cần ta cũng đã chuẩn bị đầy đủ.” Khi hắn tiến vào cửa hàng bán đồ ăn sáng, Trương Tam đã tiến lên đón, đặt một chuỗi chìa khó lên trên mặt bàn.

Vào ngày hôm qua, Tô Bạch đã hẹn sẵn thời gian gặp mặt buổi sáng hôm nay với hắn rồi.

Tô Bạch nhìn chùm chìa khóa ở trên bàn, gật đầu, nói: “Cùng ăn bữa sáng với ta đi.”

Nghe được lời hắn nói, Trương Tam vội vàng ngồi xuống ghế ngồi, nói: “Được, ông chủ.”

Khi hắn ngồi xuống, cái mông hơi hơi ngồi trên cái ghế, thân thể thẳng tắp, ngồi nghiêm chỉnh.

Nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, Tô Bạch cười một tiếng, “Ngươi cũng không cần phải sợ ta như vậy, ta cũng không phải mãnh thú ăn thịt người, chỉ cần ngươi cố gắng làm việc thay ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi.”

“Cám ơn ông chủ.” Trương Tam thân thể lập tức thả lỏng, vội vàng gật đầu nói.

Hắn ngược lại cực kỳ tin tưởng lời đối phương nói.

Hắn cũng đã cẩn thận cân nhắc tính cách của ông chủ này của hắn.

Lúc trước, bởi vì một lời nhắc nhở của mình mà đối phương lại tặng mình một cái xe chợ không có giấy phép đăng ký đã qua xử dụng, mà lại không có giết mình, vậy thì nói rõ con người này trọng tình nghĩa, đạo nghĩa.

Trương Tam tin tưởng, nếu như hắn nghiêm túc làm việc cho vị này vậy thì đối phương tuyệt đối không bạc đãi mình.

.

Mà bây giờ, hắn nhận được sự thẳng thắn trực tiếp như vậy của đối phương, một chút nỗi lòng lo lắng trong lòng của hắn, coi như đã triệt để buông xuống.

Sau đó, chủ tiệm nâng bánh cuốn đã làm xong đặt ở trước mặt hai người.

Tô Bạch lấy đũa, ăn bánh cuốn chậm rãi nói: “Đúng rồi, tý nữa ta sẽ chuyển cho ngươi ba trăm vạn, ngươi đi chuẩn bị tốt hai cái cửa hàng kìa, tương lai ta có việc lớn cần dùng”

“Vâng, được ạ.” Trương Tam gật gật đầu.

Lúc này hắn không khỏi có chút giật mình với thủ bút của ông chủ.

Thời điểm ông chủ nhà mình tiêu tiền, đều đưa cho mấy trăm vạn mấy nghìn vạn, phảng phất như trong mắt đối phương, tiền chỉ là một dãy số mà thôi.

Điều này khiến cho hắn cảm nhận được sự sâu không lường được đối với tài lực của ông chủ mình.

“Còn có, chiếc xe ZO Ryan mà ngươi đưa cho ta đợt trước bị ta đụng hỏng rồi, hiện tại đang để ở chỗ bãi để xe ở cửa nam của cấm địa số 76, ngươi có thời gian thì qua đó mang về.” Tô Bạch giống như là nghĩ đến cái gì, từ trong túi lấy ra một chuỗi chìa khóa xe đặt lên bàn.

“Được, ông chủ.” Trương Tam tiếp tục gật đầu.

Chỉ là lúc này, trong lòng hắn có hơi do dự, lúc trước, ông chủ tựa hồ coi trọng sự kiên cố của ZO Ryan mới chọn nó.

Mà lúc này, ông chủ còn nói đụng hư xe.

Công thêm chuyện ông chỉ nhà mình lúc trước trên chợ xe đen, Trương Tam không khỏi nghĩ đến một chút chuyện không tốt.

Chiếc xe này, sẽ không phải có quan hệ với mạng sống của người đó chứ?

Tựa hồ nhìn ra sự chần chờ đối phương, Tô Bạch còn nói thêm: “Ngươi yên tâm đi, chiếc xe này được xử lý sạch sẽ từ đầu đến đuôi rồi, ngươi không cần lo lắng chọc phiền phức. Chỉ là mui xe có chút lồi lõm, cũng không ảnh hưởng việc điều khiển.”

Thấy ông chủ mình nói như vậy, Trương Tam không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Có sự cam đoan của ông chủ nhà mình, tự nhiên hắn yên tâm rồi.

Rốt cuộc ông chủ của mình đầu tư nhiều như vậy trên người mình, không thể trực tiếp tống hắn đến bên trong đồn cảnh sát được chứ.

“Ừm, ta đã ăn xong rồi.” Tô Bạch cầm một bình sữa đậu lành ở bên cạnh lên.

Trương Tam thấy thế, lập tức đứng dậy thanh toán tiền bữa sáng.

Ra khỏi cửa hàng bán đồ ăn sáng, Tô Bạch bước chân có chút dừng một chút, nhìn về phía Trương Tam nói: “Đúng rồi, nhà để xe dưới tầng ngầm của biệt thư, xây cho ta một cái kim khố tư nhân rộng khoảng năm mươi mét vuông, ngươi dựa theo tiêu chuẩn của kim khố ngân hàng là được. Còn có phong kín lối vào của nhà để xe, chỉ để lại cầu thang lên xuống bên trong biệt thự là được. Nếu như thiếu tiền có thể nói với ta.”

“Được, ông chủ.” Trương Tam đáp.

Tô Bạch gật gật đầu, mở của xe null, lái xe về phía chợi số 76.

Đợi đến khi đi đến một giao lộ, hắn thấy được một người đàn ông trung niên mặc một thân quần áo thể thao màu đen, thì ngừng xe bên cạnh người đấy.

Sau đó mở cửa kính xe.

Thấy xe dừng lại, người trung niên mwajc quần áo thể thao màu đen, lấy ra một tờ giấy chứng nhận từ trong túi đưa cho Tô Bạch.

Tô Bạch nhận giấy chứng nhận gật gật đầu, sau đó đóng cửa xe lại, lái xe, chạy về đằng trước.

Hai người tựa như là hai người xa lạ.

Tô Bạch mở giấy chứng nhận, nhìn ảnh chụp phía trên của mình, lắc đầu cười một tiếng.

Giấy chứng nhận này là hắn tìm Quản gia làm giấy lái xe.

Hiện tại chợ số 76 quản nghiêm như thế, nếu mà hắn lái xe không có bằng lái, khẳng định sẽ bị kiểm tra.

Thậm chí, chiếc xe mà hắn đang lái này, cũng không phải là xe đen mà Trương Tam bán, mà lấy được từ nơi khác, là một chiếc xe chính quy.

Sợ là bị quân đội hoạc cảnh sát điều tra ra trung gian.

Tô Bạch đặt giấy lái xe ở một bên, cái bằng lái xe này đã tốn của hắn một điểm cống hiến.

Gía trị tận hai mươi vạn tệ đấy.

Đây là chỗ tốt của Quản gia, làm chuyện gì cũng cực kỳ thuận tiện.

Đương nhiên, dù là có giấy phéo lái xe, Tô Bạch vẫn học thuộc chế độ quy định khi lái xe đi trên đường.

Nếu để cho hắn thi, hắn nhất định có thể đạt được điểm tuyệt đối, một lần thông qua mấy bài thi.

Chỉ là hiện tại hắn không có nhiều thời gian mà thôi.

Sau đó, quả nhiên giống với suy nghĩ của Tô Bạch, trên đường hắn đã trải qua mấy lần kiểm tra.

May là hắn có giấy chứng nhận đầy đủ, tất cả đều là thật, để hắn có thể vượt qua hữu kinh vô hiểm.

Sau khi qua được trạm canh gác, Tô Bạch đã lái xe về hướng đường cao tốc.

Chợ số 76 kỳ thật ra cách Vân Mộng thành phố tương đối gần.

Sau khi lên đường cao tốc, đại khái mất khoảng 40 phút, đã có thể lái đến nội thành thành phố Vân Mộng.

“Ô!” Cũng chính vào lúc Tô Bạch đang đứng xếp hàng ở trạm thu phí, một chiếc xe con vượt ngang qua trước mặt hắn, dường như muốn chen ngang.

Nhìn thấy vậy, chân mày Tô Bạch hơi nhíu lại, nhưng vẫn không gây sự, không giẫm chân ga, để đối phương chen ngang.

Sau đó, không đến bao lâu, hắn xếp hàng xong, lên cao tốc.

Hắn lên cao tốc không được bao lâu, chiếc xe baonu chen ngang trước có cứ luôn chắn trước mặt hắn.

Tô Bạch lắc đầu, bật đèn xi nhan, đi sang một làn xe khác, muốn vượt qua từ bên người đối phương.

Xe này tốc độ quá chậm.

Hắn đang gấp.

Nhưng cũng chính là lúc này, cái xe baonu trước mặt hắn kia đột nhiên chuyển hướng, lại chắn trước mặt hắn một lần nữa.

Tiếp đó, chỗ lái xe của chiếc xa baonu này mở cửa sổ xe, từ bên trong lộ ra một cái tay, giơ một ngón tay giữa về phía Tô Bạch.

Biểu cảm trên mắt Tô Bạch nháy mắt biến mất, trở nên không có tình cảm, ánh mắt bình tĩnh.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    23

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!