Chương 73: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Độc ác

Phiên bản dịch 6785 chữ

“Câm miệng!!!” Đinh Tuấn gào thét, nước mắt nước mũi chảy ra, vươn cánh tay duy nhất còn động đậy muốn đoạt lấy cây búa trong tay Tô Bạch.

Song, khi hắn nắm được cán búa lại phát hiện bất kể hắn dùng sức như thế nào đều không thể kéo cây búa tới, giống như cây búa bị đâm sâu trong vậy.

“Dĩ nhiên, lý do vì sao ta muốn dùng đồ bao đầu búa lại.” Tô Bạch giữ cây búa lại, nhìn Đinh Tuấn nói: “Cũng là bởi phía trên cây búa có máu của ta, sẽ dễ dàng bị cảnh sát điều tra ra, bởi vì hôm nay nơi này chỉ có máu của ngươi.”

Nghe thấy lời của hắn, Đinh Tuấn cũng đã hiểu, đối phương đang muốn giết mình.

Đến cùng ngay cả loại chuyện này cũng đã nghĩ kỹ rồi, nói không phải là muốn giết hắn, ai có thể tin được.

Nghĩ tới đây, Đinh Tuấn liều mạng dùng sức kéo cây búa trong tay Tô Bạch, muốn phản kháng trước khi chết.

“A!!!”

Nhưng ngay lập tức, Đinh Tuấn hét thảm một tiếng.

Lúc này, tay trái của hắn đang nắm lấy cây búa, nhưng mà mặt sau bàn tay của hắn xuất hiện từng cái gai nhỏ, gai đâm thủng mặt sau, máu chảy nhỏ giọt.

Vừa mới lúc nãy trong nháy mắt, Ma Thiết lại đâm xuyên qua lòng bàn tay đối phương.

Tô Bạch có cảm giác hơi chóng mặt, nhưng khôi phục rất nhanh.

Đây là một cách sử dụng Ma Thiết mà hắn tìm ra, hắn phát hiện khi hắn có ý thức +1.

Hắn có thể trong nháy mắt làm cho Ma Thiết thay đổi hình dạng.

Chẳng qua hình dạng thứ này biến hóa theo cùng tốc độ thời gian, có liên quan đến ý thức của hắn.

“A a a!!!” Đinh Tuấn không ngừng kêu gào, nhìn Tô Bạch với ánh mắt sợ hãi.

Nhìn ánh mắt của đối phương, Tô Bạch cảm thấy rất quen thuộc. Đó chính là khi trước hắn bị Đinh Tuấn bắt, là ánh mắt của hắn.

Sợ hãi, bất lực, và sự hoảng sợ đối với cái chết.

Mà khi đó, cách của đối phương là …. Từng búa từng búa gõ chết hắn.

Nghĩ tới đây, Tô Bạch từ từ cong khóe miệng.

Ma Thiết trên búa nhổ đinh từ từ trở về vị trí.

Đinh Tuấn thở một hơi dài, thở gấp dữ dội.

Song, cũng chính vào lúc này, búa nhổ đinh chợt nện xuống, một búa lại một búa, đánh hắn đến hoa mắt chóng mặt, đánh hắn đến bể đầu chảy máu.

Tiếng đánh bang bang, trong đêm mưa ở nơi này, hiện ra một vẻ vô cùng trầm lắng, mỗi lần đều đánh vào cơ thể của đối phương.

“Thì ra … ta lúc ấy đánh đau như vậy?” Đinh Tuấn nghĩ trong lòng.

Sau đó, hắn đau đớn, ý thức mơ hồ, cho đến không còn ý thức.

Qua một lúc lâu, Đinh Tuấn không còn phát ra tiếng, máu quanh thân hắn chảy như nước, hòa vào nước mưa trên mặt đất.

“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết chết, họ tên Đinh Tuấn, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, lực lượng +1.”

Tô Bạch cảm giác được cơ bắp căng lên, hít một hơi dài, cảm thấy lòng bình tĩnh, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.

Vẫn là câu nói đó, báo thù không thể làm cho người ta cảm thấy vui nhưng mà không báo thù thì nhất định sẽ không vui.

Lúc này, Tô Bạch cảm nhận được đáy lòng mình, giống như buông xuống một tảng đá.

Việc khiến lòng hắn sinh ra lệ khí, cuối cùng đã kết thúc rồi.

Tiếp theo, Tô Bạch lại nhìn cánh tay của mình, phía trên lộ rõ cơ bắp, hắn cảm giác hàm lượng mỡ trong cơ thể cũng thấp hơn nhiều.

Hắn thậm chí còn cảm thấy nếu hắn cởi hết quần áo, chắc chắn có thể nhìn thấy củ ấu rõ ràng của cơ bắp.

Đây cũng là do hắn được cộng thêm ba điểm thuộc tính lực lượng.

Bây giờ hắn cảm thấy mình có thể dùng một quyền đánh chết người bình thường.

Sau khi xác nhận Đinh Tuấn đã chết, Tô Bạch cầm búa nhổ định đặt dưới mưa để rửa một lượt, tiếp theo đem đầu búa cất vào túi áo của mình, Ma Thiết biến thành vòng tay, bao quanh cổ tay của hắn.

Làm xong những thứ này, Tô Bạch rời khỏi đó.

Trong đêm tối, Đinh Tuấn nằm trên mặt đất bị mưa ướt.

Qua thật lâu, một làn sóng đủ để khơi dậy ác niệm lấy Đinh Tuấn làm trung tâm, bốn phía bắt đầu lan rộng ra.

Da thịt trên đầu hắn bắt đầu nhúc nhích, một luồng ý thức bắt đầu trở về.

“Ta….chưa chết….” Âm thanh nỉ non phát ra từ miệng Đinh Tuấn.

Tiếp theo, một trận cười điên cuồng phát ra từ miệng hắn.

“Ta chưa chết…Ha ha…”

Nói đến đây, tiếng cười của hắn im bặt, “Không đúng, ta chết rồi…. Ta đã chết rồi….”

Đinh Tuấn cúi đầu lẩm bẩm, ngồi dậy, đưa tay sờ gáy của mình, ở đó không có một chút vết thương.

Hắn suy nghĩ một lúc, liền nở nụ cười: “Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy, ngươi sống lại bằng cách như vậy, bây giờ đến lượt ta giết ngươi!!! Ta muốn giết tất cả những người có liên quan đến ngươi!!! Ha ha ha!!!”

Nghĩ tới Tô Bạch, khuôn mặt Đinh Tuấn trở nên hung dữ.

“Vậy sao?” Cũng chính vào lúc này, một âm thanh nhẹ nhàng từ bên cạnh truyền đến.

Tiếp theo, một ngọn gió nhẹ vụt tới, búa nhổ đinh rơi đập, đầu Đinh Tuấn chấn động, ngã trên mặt đất, hắn còn chút ý thức nghe được tiếng lẩm bẩm.

“Ta vốn chỉ muốn xem thử có khả năng này không, không nghĩ tới thật sự sống lại, nếu như vậy, thì lại giết ngươi thêm một lần nữa.”

Tiếp theo, Tô Bạch nhấc lòng bàn tay Đinh Tuấn lên, trong tay cầm lấy một cái đinh dài, đặt vào lòng bàn tay của Đinh Tuấn, đánh mạnh lên mặt đất.

Bịch!

“A!!!” Đinh Tuấn hét lên, muốn trốn chạy, nhưng bàn tay của hắn đã bị đinh đâm xuyên cắm vào đất.

Sau đó, hắn lại bị một lực mạnh mẽ áp chế, ấn hắn trên mặt đất.

Lại thêm ba cái đinh đâm xuống.

Tứ chi của Đinh Tuấn bị đóng đinh trên bùn đất.

Lúc này, Đinh Tuấn bị đau đến nỗi la hét mãi, không ngừng kêu thảm thiết giống như giết heo.

Tiếp theo, một mùi gay mũi bao phủ toàn thân của hắn.

“Đây là cái gì?” Ý thức còn sót lại của Đinh Tuấn vẫn còn đang tự hỏi. nhưng sau đó, ánh mắt liền thấy ánh sáng rực của ngọn lửa xuất hiện.

“Là dầu!” Rất nhanh, trong lòng hắn sợ hãi, sau đó toàn thân hắn bị thiêu đốt, ngọn lửa cháy rừng rực. Sợ rằng nước mưa có rơi xuống người hắn cũng không có cách nào dập tắt được, thậm chí có khả năng càng cháy càng mạnh.

Bây giờ, Đinh Tuấn mới biết được, cậu học sinh trung học này ác độc, tàn nhẫn như thế nào, hoàn toàn không cho hắn một chút cơ hội.

Hắn tất nhiên không biết, Tô Bạch lựa chọn địa điểm này cũng vì nghe Vương Đức Tài nói nơi này có một trăm lít dầu ma mút.

Trước khi giết người, hắn đã có ý định thiêu hủy thi thể.

Tô Bạch tưới trên người Đinh Tuấn gần năm mươi lít dầu ma mút, đủ khả năng để thi thể đốt thành than.

Cho dù trời có mưa thì cũng không có vấn đề gì. Bởi vì khi dầu cháy, mật độ nước cao hơn so với dầu, nên nước sẽ tạo thành tầng nằm dưới dầu, thậm chí bởi vì nước chảy vào, khiến cho dầu chạy xung quanh, lửa càng cháy điên cuồng.

Trước khi đến, Tô Bạch đã nghĩ Đinh Tuấn có thể sẽ biến thành người có khả năng sống lại. Tất nhiên là phải xóa bỏ tất cả các khả năng trả thù của đối phương,

Là một người đã chết một lần, Tô Bạch vô cùng cẩn thận, tất nhiên không cho phép đối phương có bất cứ cơ hội phản kích nào.

Hắn cũng không muốn sau khi đối phương sống lại thì bị đối phương trả thù, rước lấy rắc rối.

Nếu như đối phương sống lại, vậy thì giết đối phương một lần nữa.

Hôm nay xem ra, sự cẩn thận của Tô Bạch là đúng.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    43

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!